Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1296: Dư huynh thu hoạch (2)




Ngay lúc hắn cảm khái, một thanh âm hừ lạnh tràn đầy ngạo nghễ vang lên.
Danh Sư đang nói chuyện, nghe được lời lớn lối như thế, đồng thời nhướng mày, vội vàng quay đầu, chỉ nhìn thoáng qua, tất cả đều lui về phía sau một bước.
Chỉ thấy hai thanh niên đi nhanh tới, mặc dù thân mang da thú, nhưng không cách nào che giấu khí tức cường hãn trong cơ thể.
Một cái là nửa bước Kiều Thiên cảnh, mà một cái khác, khí tức hùng vĩ, tựa như giang hà, thế mà là cường giả Kiều Thiên cảnh chân chính!
Khó trách tự tin như vậy, lấy thực lực của hai người này, coi như Linh thú Kiều Thiên cảnh sơ kỳ gặp gỡ, chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt!
Nhưng mà hai người cường đại như vậy, sao lại mặc da thú giống dã nhân như thế?
Mấu chốt nhất là, da thú còn không ngay ngắn, giống như đồ vật gì gặm, nói khó nhìn như thế nào liền khó nhìn như thế đó.
Nhất là tên thực lực hơi yếu kia, còn dùng da thú làm thành túi vác trên lưng...
Đường đường nửa bước Danh Sư ngũ tinh, lưng mang túi... Chẳng lẽ ngay cả trữ vật giới chỉ cũng không có sao?
Quá không tự trọng thân phận a!
Trương Huyền cũng quay đầu lại, lúc này mới phát hiện là hai người quen biết cũ.
Chính là Dư huynh và Phong Ngô đánh cược với hắn kia...
Hai cái này không phải tay áo bồng bềnh, phong lưu tiêu sái sao? Cái tạo dáng này...
Chơi **** a?
- Trương sư, ngươi trở về là tốt rồi, có dám theo chúng ta đi nghiệm chứng điểm tích lũy không?
Không để ý tới mọi người chung quanh kinh ngạc, nhìn về phía Trương Huyền, khóe miệng Dư huynh vung lên.
Mặc dù ở buổi trưa, bị một Linh thú hung mãnh cướp sạch không còn, nhưng lưu lại Thú Lân hương, có cái này, chẳng những thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, đến chiều còn săn bắt không ít Linh thú, thậm chí còn nhiều hơn buổi trưa!
Có chỗ dựa này, vượt qua Trương sư không tính là gì!
Làm không cẩn thận, còn có thể leo đỉnh phong, trở thành điểm tích lũy thứ nhất của tân sinh, đại xuất danh tiếng.
- Tốt!
Trương Huyền gật đầu.
Mặc dù hắn chỉ lo thẩm vấn Tử Dương thú, nhưng trong tay cũng có không ít nội đan.
Vượt qua hai người này không khó lắm.
Nhìn thấy vị Danh Sư thực lực mạnh mẽ, thân mặc da thú muốn nghiệm chứng thành tích với Trương sư, mọi người nhao nhao tránh ra.
Ba người đi tới mặt trước đội ngũ.
- Ta có cá cược với vị Trương sư này, xin mấy vị học trưởng giúp chúng ta nghiệm chứng điểm tích lũy!
Nhìn về phía mấy vị học trưởng chịu trách nhiệm xét duyệt, Dư huynh không dám kiêu ngạo, ôm quyền khom người.
- Cá cược?
Học trưởng chịu trách nhiệm xét duyệt nhíu mày.
- Vâng! Ta cùng vị Trương sư này lấy một viên linh thạch thượng phẩm làm tiền đặt cược, điểm tích lũy của ai nhiều, người đó liền chiến thắng, ta sợ một lát nữa hắn quỵt nợ, mong học trưởng làm công chứng viên!
Dư huynh nói.
- Một viên linh thạch thượng phẩm?
- Thủ bút thật lớn...
Nghe được nội dung tiền đặt cược, mọi người chung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngay cả học trưởng chịu trách nhiệm xét duyệt, cũng sửng sốt một chút.
Coi như bọn họ là học viên năm thứ hai của Danh Sư học viện, cũng không bỏ nổi đánh cược như thế.
- Vừa ra tay là một viên linh thạch thượng phẩm... Hiện tại tân sinh, lá gan càng lúc càng lớn a! Tốt, ta làm công chứng viên cho các ngươi!
Học trưởng chịu trách nhiệm xét duyệt cảm khái một tiếng, gật đầu đáp ứng, bàn tay duỗi ra:
- Lấy nội đan của ngươi ra đi!
- Được!
Dư huynh vẫy tay một cái, Phong Ngô đi lên phía trước, lấy xuống cái bao sau lưng, trực tiếp mở ra.
Soạt!
Một đống nội đan rơi xuống đất.
- Thật nhiều...
- Kiều Thiên cảnh, Quy Nhất cảnh... Cái kia là cái gì?
- Nội đan màu đỏ thắm, cái kia là, cái kia là... nội đan Linh thú Quy Nhất cảnh sơ kỳ? Cái này, cái này sao có thể?
- Không sai, bên trong phát ra khí tức như đao mang, để mắt người đau nhức, làn da cũng có chút thiêu đốt, chỉ có Quy Nhất cảnh, tinh khí thần hoàn mỹ quy nhất, mới có thể làm được!
- Có thể săn giết Linh thú Quy Nhất cảnh, còn lấy nội đan... Khó trách vừa rồi dám nói như vậy, chỉ sợ đệ nhất muốn đổi chủ!
- Đúng vậy...
...
Nhìn thấy nội đan lăn đầy đất, mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó xôn xao.
Không nói trước nội đan khác cộng lại điểm tích lũy đến cùng có bao nhiêu, chỉ nói viên nội đan Linh thú Quy Nhất cảnh sơ kỳ, liền đạt tới một ngàn điểm!
Coi như mấy vị học trưởng trước đó nói vị thiên tài giữa trưa kia, chỉ sợ cũng rất khó so sánh!
Khó trách lớn lối như thế, quả thực có vốn liếng phách lối!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.