Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1256: Thân thể của Trương Huyền (2)




Thực lực của lão sư bọn họ biết rất rõ ràng, một tháng trước khi tách ra mới chỉ là Trọc Thanh cảnh, hiện tại coi như đột phá thì cũng chỉ là Hợp Linh cảnh, so với Hóa Phàm bát trọng... Kém quá nhiều a!
Có thể nói, hai bên căn bản không cùng đẳng cấp, làm sao có thể so sánh được đây?
- Yên tâm đi, thiếu gia đã đồng ý so sánh thì chắc chắn sẽ không thua!
Tôn Cường ở một bên nói.
Vị thiếu gia này, ở trước mặt học sinh rất chú trọng sư đạo tôn nghiêm, đám người Vương Dĩnh đều cho rằng rất khó chiến thắng, không phải là bởi vì không tin, mà là cảm thấy tu vi chênh lệch quá lớn.
Lão sư lại cực kỳ liêm chính, sẽ không có khả năng làm chuyện gì vi phạm đạo đức.
Thế nhưng... Hắn lại không cho là như vậy.
Ở chung lâu như vậy với thiếu gia, đối phương có tính nết gì hắn biết rất rõ, thiếu gia đã làm qua chuyện gì không có nắm chắc chưa?
Thiếu gia đã dám đồng ý, nhất định đã chuẩn bị đánh tên này thành đầu heo rồi, nếu không, trước khi tỷ thí còn muốn mật thất làm gì chứ?
- Sẽ không thua?
Đám người Vương Dĩnh bán tín bán nghi.
Hô!
Lão sư ở giữa đại sảnh nhìn thấy người thanh niên kia dùng hết toàn lực công tới cũng không tránh né, lông mày bỗng nhiên nhướng lên, cánh tay vừa nhấc, cũng vung một quyền ra để ngạnh kháng.
- Tấn công trực diện?
Nhìn thấy hai người đối chiến như vậy, lông mày của mọi người nhảy lên, ngay cả Viên trưởng lão ở bên cạnh cũng nhíu mày, cảm thấy không rõ ràng cho lắm.
Thực lực và phòng ngự của người thanh niên này Viên trưởng lão biết rất rõ ràng, bình thường cường giả Hóa Phàm bát trọng trung kỳ cũng khó mà phá vỡ được. Một tiểu nhân vật Hợp Linh cảnh như ngươi lại dám dùng nắm đấm đối chiến... Không phải muốn chết haysao?
Phanh!
Nắm đấm và nắm đấm đụng nhau, cuồng phong thôi qua chung quanh, khu vực dưới chân hai người đột nhiên nứt ra.
Một quyền đánh trúng đối phương, người thanh niên kia đang hưng phấn thì đột nhiên cảm thấy nắm đấm mình giống như đấm vào trên sắt thép, xương cốt trong lòng bàn tay cảm thấy đau đớn kịch liệt một hồi.
Răng rắc! Răng rắc!
Nắm đấm trong nháy mắt đã bị đánh nát, ngay sau đó hắn đã cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ dọc theo cánh tay hắn lan tràn lên trên, dường như muốn nghiền ép hắn.
Sưu!
Cả người hắn bay ngược ra.
Bị tu vi hạn chế, lực lượng của phân thân có khả năng không bằng đối phương. Thế nhưng thân thể được luyện chế ra từ Cửu Thiên Liên Thai lại cực kỳ cứng rắn, có thể so với Thần khí... Thanh niên dùng hết toàn lực đánh tới lại giống như bị cái đầu chùy cứng rắn rõ vào, làm sao có thể chịu được cơ chứ?
- Làm sao ngươi có thể có thân thể mạnh như vậy được chứ...
Con ngươi co rụt lại, thanh niên này cảm thấy sắp phát điên rồi.
Trong cơ thể hắn có huyết mạch Long Tê, lại còn tu luyện công pháp luyện thể cường đại của gia tộc, có thể nói là đao thương bất nhập, xem như vũ khí Linh cấp thượng phẩm đâm vào trên người cũng chưa hẳn đã có thể đâm rách làn da...
Vừa mới va chạm với nắm tay đối phương thì đã bị chấn cho vỡ xương cốt...
Rốt cuộc ta là người có huyết mạch Long Tê, hay là ngươi?
Tại sao có thể có thân thể cường đại như vậy chứ?
Gào thét một tiếng, đang định ổn định thân hình thì chỉ thấy hoa mắt, thân ảnh của đối phương chẳng biết từ lúc nào đã chợt hiện lên ở sau lưng của hắn.
Phanh!
Thân thể bay về phía sau, lần nữa đụng vào đối phương.
Răng rắc! Răng rắc!
Lần nữa có tiếng giòn vang xuất hiện, xương cốt mà hắn tu luyện không biết bao nhiêu năm tháng, một mực lấy làm tự hào lại lần nữa giòn vang, cũng không biết đã gãy đi mấy cái.
- Ta...
Cảm giác đau đớn mãnh liệt khiến cho hắn phát điên, một cánh tay còn hoàn hảo khác, lập tức xoay khuỷu tay người lại để đánh.
Tên này quả thực là người có nghề trong chiến đấu cận chiến, không thể không nói, chiêu này có phản ứng vô cùng tốt, đổi lại là người tu luyện khác, tất nhiên sẽ phải lách mình tránh né, thậm chí còn phải chống lại.
Nhưng Trương Huyền không nhúc nhích mà chỉ đứng tại chỗ.
Phanh!
Một khuỷu tay đã đánh lên trên đầu Trương Huyền.
- Quá tốt rồi...
Đầu là chỗ yếu nhất trên người, thấy đã đánh trúng chính diện, ánh mắt người thanh niên này sáng lên. Chỉ có điều, vẫn không đợi hắn cao hứng thì đã lần nữa cảm thấy tay cánh tay tê rần.
Xương cốt ở khuỷu tay, không ngờ lại bị chấn vỡ.
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Thanh niên này phát khóc.
Huyết mạch Long Tê của hắn phòng ngự vô địch, vốn hắn cho rằng muốn ngược đối phương sẽ giống như củ cải trắng vậy, muốn thu thập sao thì thu thập thế đó. Lết quả, liên tục ngạnh kháng, đối phương ngay cả đánh rắm cũng không có mà còn làm xương cốt cả người hắn đều vỡ nát...
Cũng giống như bản thân đang đối chiến với một kiện Thánh khí vậy.
Có lầm hay không?
- Cái này...
Viên trưởng lão ở bên cạnh cũng trợn tròn hai mắt.
Dùng nhãn lực của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra, Trương sư đều đang bị động bị đánh. Mà bị đánh còn có thể làm cho cường giả tu luyện thân thể xương cốt cả người bị chấn vỡ tới bảy tám phần, cái này... Cũng quá cường đại a!
Đừng nói là người thanh niên kia, xem như thân thể hắn đã tu luyện không biết bao nhiêu năm, nếu như mạnh mẽ chống đỡ cũng không làm được điểm ấy ah!
Chẳng lẽ... Đã nhận lầm thiếu gia, kỳ thật vị Trương sư này mới thật sự có huyết mạch Long Tê, Đào thiếu gia... Không phải?
- Lão sư... Mạnh như vậy sao?
Đám người Vương Dĩnh, Viên Đào, càng kinh ngạc nhìn nhau.
Một tháng không gặp, vốn cho là tiến bộ của bọn họ đã rất lớn rồi, thế nhưng tiến bộ của lão sư... Dường như còn lớn hơn nhiều!
Bị đánh mà còn làm cho xương cốt cả người đối phương vỡ vụn, chuyện này đoán chừng cũng không có người nào làm được a!
Răng rắc! Răng rắc!
Vẻ kinh ngạc cũng xuất hiện ở trên mặt Hoài Vương gia, trong lúc tất cả mọi người đang cảm thấy không kịp phản ứng, không thể tin được thì chỉ thấy Trương Huyền đã lần nữa đánh gãy hai chân người thanh niên này. Hắn yên tĩnh đứng ở trong đại sảnh, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn qua, thanh âm bình tĩnh không bị lay động, không quan tâm hơn thua.
- Xin hỏi... Loại cường độ thân thể này của ta...
- ... Có tư cách làm lão sư của Viên Đào hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.