Long ngữ của Trương Huyền, mặc dù có hiệu quả lớn nhất đối với Long tộc, thế nhưng man thú, linh thú trong sân đều có cấp bậc quá thấp cho nên cũng có tác dụng chấn nhiếp cường đại.
Đột nhiên nghe được tiếng rống của hắn, không có ngất đi tại chỗ đã là tốt lắm rồi.
Những linh thú, man thú này, hắn có thể hiểu được, chỉ là...
Trương Huyền có chút nghi hoặc nhìn về phía trước:
- Vị trưởng lão này, ngươi... Không sao chứ?
Linh thú nằm xuống, bởi vì bị quản chế bởi sự mạnh mẽ của Long tộc, không dám phản kháng. Thế nhưng ngươi là nhân loại, nằm trên mặt đất làm gì cơ chứ?
Hơn nữa, mất hồn run rẩy như thế, lại còn không ngừng chảy nước miếng...
Chẳng lẽ Long ngữ mà ta nói cũng làm cho ngươi cảm thấy buồn nôn hay sao?
- Lão sư...
Hàn Xung cũng giật nảy mình, vội vàng ấn huyệt nhân trung, truyền chân khí vào mới làm cho đối phương khôi phục lại.
- Thứ mà ngươi mới vừa mới nói chính là... thanh âm của Chân Long?
Vừa tỉnh táo lại, lão giả đã vội vàng đứng lên, nhìn về phía Trương Huyền đang đứng ở trước mắt, trong mắt tràn ngập kích động và vẻ không thể tin được.
- Ta cũng không biết, tùy tiện học được mấy âm tiết...
Trương Huyền nói.
Thật sự là hắn không biết rốt cuộc thứ mình học là cái gì, lúc trước hắn còn tưởng rằng là thú ngữ Thượng Cổ. Học được ba cái âm tiết thì thứ này dùng tốt nhất, cho nên mỗi lần gặp phải linh thú hắn đều lấy ra dùng một lần.
Kết quả, chỉ cần vừa hô, linh thú mang huyết mạch Long tộc, trên cơ bản đều lập tức cứng ngắc, bị dọa đến gần chết.
- Tùy tiện học? Thanh âm của Chân Long... Nhân loại cũng có thể học được sao?
Lão giả không thể tin được, mới nói được phân nửa thì đột nhiên nói:
- Ngươi chờ ta một chút!
Nói xong hắn vội vã đi về phòng, một lát sau đã lấy ra một bản thư tịch cổ xưa, tiện tay mở ra rồi nói:
- Ngươi nhìn xem!
Trương Huyền cúi đầu nhìn lại, âm tiết mà vừa rồi hắn nói quả nhiên xuất hiện ở bên trên quyển thư tịch này.
- Cái này là thanh âm của Chân Long sao?
Tiếp nhận thư tịch, tùy tiện lật vài tờ, nhìn thấy chữ phía trên trang bìa, Trương Huyền không nhịn được hỏi.
- Ừm, đây là tổng kết của một vị Thuần Thú sư Thượng Cổ, cũng được xưng là Thiên Long Bát Âm!
- Thiên Long Bát Âm?
Trương Huyền sững sờ.
Lão giả gật đầu:
- Truyền thuyết, Long tộc bởi vì quá mức mạnh mẽ cho nên bị giới hạn bởi quy luật thiên địa tự nhiên, không có cách nào phát ra rất nhiều âm tiết được. Vì vậy chỉ có tám âm tiết dùng để bày tỏ sự mừng, giận, buồn, vui, hồi tưởng, ưu sầu của bản thân! Nhưng, không nên xem thường tám cái âm tiết này, nó có thể biểu đạt ra toàn bộ ngôn ngữ của Long tộc, thậm chí so với lời nói của nhân loại còn phong phú hơn nhiều.
Trương Huyền gật đầu.
Hắn là Thuần Thú sư cho nên cũng đã nhìn qua ghi chép liên quan tới linh thú, một chút thú loại quá mức mạnh mẽ, vì công bằng cho nên thiên địa sẽ làm cho nó có chỗ thiếu sót, thanh âm chính là một trong số đó.
Chỉ là, cho dù Long tộc chỉ có tám cái âm tiết, thế nhưng không chỉ có tám ý, mà nếu liên hợp lại cùng nhau lại có nắm giữ hơn một nghìn vạn loại tổ hợp. Hoàn toàn có thể diễn tả ra bất luận lời muốn nói gì, thậm chí so với ngôn ngữ của nhân loại còn phong phú hơn nhiều. (tám âm tiết có đủ loại tổ hợp biến hóa, là tám mũ tám, tổng cộng là 16777216 loại âm tiết)
Có câu nói gọi là đại âm hi thanh, đại tượng vô hình chính là đạo lý này.
- Ngôn ngữ Long tộc có quá nhiều biến hóa, mỗi một loại tổ hợp đều đại biểu cho một ý nghĩ, không có Chân Long tới giao lưu, ai cũng không biết nó đang bày tỏ cái gì. Càng quan trọng hơn là...
Lão giả này nói đến đây, hai mắt trừng lớn, tràn ngập vẻ không thể tin được nhìn qua:
- Thiên Long Bát Âm, cần phải nắm giữ huyết mạch Chân Long có thể phát ra được, thân thể người bình thường căn bản không chịu nổi, ngươi... Làm sao ngươi lại làm được? Chẳng lẽ... Ngươi là Chân Long chi thân?
- Chân Long chi thân?
Trương Huyền có chút nghi ngờ nhìn qua.
- Đúng vậy a, Chân Long chi thân là một loại bên trong các thể chất đặc thù, so với Thuần Dương, Thuần Âm còn cường đại hơn, một khi kích hoạt, huyết mạch trong cơ thể sẽ đến gần vô hạn Chân Long, tu vi và lực lượng đều sẽ có tiến bộ trên phạm vi lớn... Nhất là bình cảnh tu luyện, hầu như không có...
Càng nói thì càng kích động, vẻ mặt lão giả dần dần ửng hồng.
Chân Long chi thân là tồn tại bài danh phía trên trong mấy thể chất đặc thù. Mà người trước mắt này, có thể phát ra Long ngữ mà nhân loại không có cách nào phát ra được chẳng lẽ là loại thể chất này?
Nếu thật sự là như vậy thì sẽ rất đáng sợ!
- Lão sư, chẳng lẽ người thật sự là?
Nghe thấy lời nói của lão giả, Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi liếc mắt nhìn nhau, đồng thời tràn ngập kỳ quái nhìn về phía đối phương.
Căn cứ vị vào kinh nghiệm truyền kỳ của vị Trương sư này xem ra, tốc độ tu luyện của hắn quả thực quá nhanh.
Vốn bọn họ cho rằng nguyên nhân là bởi vì có một lão sư tốt, chẳng lẽ thực sự là loại Chân Long chi thân này?
Nếu là như thế, rất nhiều chuyện cũng có thể giải thích thông được.
- Ta...
Trương Huyền vò đầu.
Hắn làm gì có Chân Long chi thân gì chứ, sở dĩ có thể nói ra Long ngữ là bởi vì có Thiên Đạo chân khí và Thiên Đạo kim thân.
Đương nhiên, chuyện này không thể nói ra được cho nên hắn đành phải nói sang chuyện khác:
- Quyển sách này, ghi chép toàn bộ tám cái âm tiết kia hay sao?
- Tám cái âm tiết? Đương nhiên là không thể nào!
Thấy đối phương không tình nguyện nói ra chuyện này, lão giả cũng không truy vấn nhiều mà khẽ lắc đầu:
- Thiên Long Bát Âm là ngôn ngữ của Long tộc, nhân loại không có tư cách đánh cắp. Quyển sách này chỉ là ghi chép việc này, phỏng đoán phương thức phát ra tiếng, cụ thể là có ý gì, phát âm như thế nào, một lời cũng không ghi rõ!
- Ah!
Trương Huyền tiện tay đọc qua thư tịch, tinh thần lại rơi vào bên trong thư viện.
Thư tịch đặt ở thư viện, không nói tới việc thoạt nhìn tốc độ rất nhanh, mà còn có thể phân biệt ra thật giả, tìm tới chỗ thiếu sót.
Sưuu!
Trong nháy mắt hắn đã quét qua thư tịch một lần, lập tức hiểu ra.