Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1155: Động tâm (1)




Núi non trùng điệp, cây cối nguyên thủy, vô số hoa cỏ không biết tên tản mát ra mùi thơm ngát. Mặc dù đã đến mùa đông, thế nhưng linh khí ở nơi này đầy đủ, vẫn có vẻ sinh cơ bừng bừng, màu xanh biếc dạt dào như cũ.
“ Thanh Tắc sơn này quả thực là bảo địa tu luyện!
Nhìn một vòng, Trương Huyền nhịn không được tán thưởng một câu.
Có thể trở thành đế quốc nhị đẳng, áp đảo phía trên rất nhiều vương quốc. Danh Sư đường là một nhân tố lớn, mà càng quan trọng hơn lại là địa linh nhân kiệt.
Bất kể Thanh Tắc sơn hay là Long Lân hà đều ôn dưỡng linh khí, tiến vào bên trong sẽ khiến cho người ta có một loại cảm giác tâm thần thanh thản, tu luyện cũng sẽ càng thêm mau lẹ.
“Về trước đi!
Đang điều chỉnh một hồi, khôi phục thương thế từ không trung rớt xuống, đang định một lần nữa trở lại Đế đô thì lại đột nhiên nghe thấy một hồi tiếng soàn soạt. Sau đó hắn lập tức nhìn thấy một đầu Hùng Lân Hổ to lớn, rón rén đi thẳng về phía trước.
“Cái gì?
Trương Huyền sững sờ.
Hùng Lân Hổ là linh thú khoảng chừng Hóa Phàm ngũ trọng, hung mãnh cực kỳ, có thể nói ở trong rừng nó cấp bậc gần như bá chủ. Dù là cường giả Hóa Phàm lục trọng sơ kỳ tới chiến đấu cũng rất khó chiến thắng.
Thứ này đi săn luôn luôn quang minh chính đại, không có che dấu, làm sao hiện tại lại lén lén lút lút, giống như linh thú loại hồ yêu vậy chứ?
Quan trọng nhất là, hắn cũng đã nhìn thấy đối phương, dùng năng lực của đối phương, chuyện nhìn thấy bản thân rất là bình thường, thế mà lại không thèm để ý, trực tiếp đi, khiến cho người ta không nhịn được cảm thấy kỳ quái.
“Nhìn xem tên này làm cái gì...
Trong nháy mắt,trong lòng có chút hiếu kỳ, thân thể hắn nhảy lên, rơi vào trên một nhánh cây, đuổi theo phương hướng Hùng Lân Hổ tiến lên.
Rất nhanh, hắn đã lần nữa nhìn thấy gia hỏa này, đối phương đang dán thân thể lên trên đất, mang theo vẻ mặt cảnh giác chậm rãi tiến lên.
Sưu sưu!
Cách nó không xa là một đầu linh thú Thương Sư to lớn.
Linh thú Thương Sư giống như Hùng Lân Hổ, cũng là linh thú khoảng chừng Hóa Phàm ngũ trọng, thực lực tương xứng. Bởi vì con mồi không kém nhiều, luôn luôn đối địch cho nên thường xung khắc như nước với lửa.
“Xem ra là xuất hiện thiên địch, hai gia hỏa này đều muốn đánh lén đối phương!
Trương Huyền cười cười.
Hắn còn tưởng rằng là chuyện gì, hóa ra là hai bên riêng đều phát hiện ra sự tồn tại của thiên địch, muốn muốn thừa cơ đánh lén.
“Vừa vặn xem hai gia hỏa này công kích thế nào, không cẩn thận còn có thể nhìn ra một chút kỹ xảo, sáng chế ra một hai môn võ kỹ!
Thấy cảnh này, Trương Huyền cũng không vội vã rời đi.
Dù sao người người đều biết hắn bị lão sư mang đi, cũng không cần trở về gấp như vậy.
Hổ sư vật lộn lợi hại như thế, nếu nhìn kỹ, có lẽ có thể sáng chế ra một, hai bộ võ kỹ.
Trong lịch sử, không ít người tới quan sát linh thú chiến đấu, từ đó sáng chế ra tuyệt chiêu.
Ngồi xổm ở trên chạc cây, Hùng Lân Hổ và linh thú Thương Sư chậm rãi đến gần nhau. Rất nhanh đã vòng qua chướng ngại bụi cây, đều mình thấy đối phương.
Sưu!
Vốn cho rằng hắn lập tức có thể nhìn thấy một trận long tranh hổ đấu, kết quả hai gia hỏa này cũng không đánh nhau như trong tưởng tượng mà đều khẽ gật đầu, song song đi thẳng về phía trước.
“Cái này...
Trương Huyền nháy mắt.
Tương hổ là thiên địch của nhau, từ lúc nào biến thành bạn tốt cơ chứ?
Hơn nữa nhìn bộ dáng, dường như đang liên thủ đối phó với thứ gì đó.
Trương Huyền rất là hiếu kỳ, lại lặng lẽ đuổi theo. Đi không được bao xa thì đã lần nữa nghe thấy một trận tiếng gió rít gào trên không trung, một đầu linh thú phi hành to lớn từ không trung đi tới.
“Linh thú phi hành Hóa Phàm ngũ trọng... Long Ưng thú?
Hắn trợn mắt.
Gia hỏa này cũng tiếng tăm lừng lẫy, được coi là bá chủ trên bầu trời trong các linh thú Hóa Phàm ngũ trọng, hung mãnh cực kỳ, một đôi móng vuốt như sắt thép khiến cho ngay cả vũ khí Linh cấp trung phẩm cũng có thể bị xé rách.
Yêu Thần trước đó dù ném tới đây, có ba đầu thì cũng không phải là đối thủ của chúng!
Chẳng lẽ... Thứ mà hai đầu linh thú kia muốn đối phó chính là đầu linh thú có thể bay này hay sao?
Không thể nào, bá chủ mặt đất và bá chủ bầu trời luôn luôn nước giếng không phạm nước sông, lại nói, người ta đánh không lại có thể bay, ngươi không thể bay thì làm sao công kích đây chứ?
Giống như đối tượng mà lão hổ đi săn vậy, bình thường đều là con thỏ, hươu, rất ít khi gặp phải chuyện đi săn chim sẻ, diều hâu.
Cả hai loại hình khác nhau, không cần thiết phải chiến đấu!
Soạt!
Trong lúc hắn đang kỳ quái, chỉ thấy Long Ưng thú đã đáp xuống trước mặt hai đại linh thú, cũng giống như trước đó, cũng nhẹ gật đầu. Ba đại gia hỏa, lặng lẽ không một tiếng động tiếp tục đi về phía trước.
“Bọn chúng... Cũng liên hợp?
Trương Huyền càng xem càng kinh ngạc.
Tử địch trong rừng núi liên hợp lại vốn đã là chuyện kì quái, hiện tại lại tăng thêm một đầu bá chủ phi hành, rốt cuộc bọn chúng đang làm gì chứ?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có thể khiến cho bọn chúng vứt bỏ hiềm khích trước đó, tương hỗ là bằng hữu?
Xì xì xì xì...!
Tiếp tục đi theo, lại đi không xa thì một đầu mãng xà to lớn, một đầu cự viên hung mãnh, một đầu linh thú bay lượn... Nhao nhao đi tới, rất nhanh đã hội tụ được hơn ba mươi gia hỏa.
Những linh thú này, đều có thực lực Hóa Phàm ngũ trọng, mỗi một đầu đều có thực lực khiến cho hắn chùn bước. Thoáng cái có nhiều như vậy, dù là người gan lớn cũng cảm thấy da đầu run lên, không biết nên làm như thế nào cho phải.
“Rơi vào trong đó, nhất định sẽ khó mà đào thoát!
Lặng lẽ ẩn dấu ở phía sau, sợ phát ra tiếng động, trong lòng bàn tay Trương Huyền đổ đầy mồ hôi.
Nhiều linh thú hung mãnh như vậy, xem như hắn, nếu như bị vây ở trong, muốn đào thoát cũng rất khó khăn.
Bay, bò, chạy... Cần thứ gì có thứ đó, mỗi một đầu đều có thực lực mạnh mẽ ngay cả Hóa Phàm ngũ trọng đỉnh phong cũng khó mà chống lại. Lúc này lại chất thành một đống, đừng nói là Hóa Phàm lục trọng, chỉ sợ ngay cả cường giả thất trọng bị nhốt vào cũng chỉ có một con đường chết.
“Rốt cuộc là đồ vật gì, có thể khiến cho nhiều linh thú hội tụ vào một chỗ, liên thủ đối phó như vậy chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.