Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1097: Vi sư, Trương Huyền! (1)




Trong truyền thuyết, đan dược lục phẩm toả ra hương khí, giống như Sư Ngôn thiên bẩm của Danh sư vậy, có thể hội tụ linh khí, khiến cho phẩm chất tiến thêm một bước, có thể so với linh thạch.
Hội trưởng đã sớm đạt tới Luyện Đan sư ngũ tinh đỉnh phong. Từ trước cho tới nay hắn luôn nếm thử luyện chế dược vật có cấp bậc cao hơn. Đáng tiếc, tu vi bản thân không đủ, lại thêm không có lão sư lợi hại chỉ điểm, cho nên chưa từng thành công qua một lần.
Vốn hắn cho rằng, chỉ cần tu vi không đủ thì sẽ không có khả năng luyện chế ra loại dược vật cấp bậc này. Thế nhưng khi nhìn thấy một màn này, giờ hắn mới hiểu được, căn bản không phải là như vậy.
Thực lực của Lạc đan sư so với hắn còn thấp hơn hai cấp bậc lớn, coi như nàng từ Hồng Viễn đế quốc đến, lại thêm kiến thức bất phàm, thế nhưng dù sao vẫn còn quá trẻ.
Nếu nói ai có thể luyện chế ra đan dược lục phẩm trước, như vậy hắn cũng cảm thấy bản thân mình còn hơn nàng một bậc...
Thế nhưng hiện thực cứ như vậy lại bị phá vỡ!
Linh dịch mà đối phương luyện chế ra, mùi thơm nồng đậm hội tụ linh khí, khiến cho phẩm chất trong nháy mắt tăng lên, đã đạt đến cấp bậc lục phẩm.
- Là hắn...
Con ngươi co lại, cơ thể hội trưởng kích động tới mức run rẩy.
Vừa rồi, quá trình luyện đan hắn cũngđã nhìn, Lạc đan sư dựa theo lời nói của đối phương một cách nghiêm ngặt. Sở dĩ có thể luyện chế ra đan dược lục phẩm thành công, rất rõ ràng là công lao của người thanh niên này.
Chỉ bằng vào chỉ điểm cũng đã khiến cho một Luyện Đan sư ngũ tinh chỉ có tu vi Hóa Phàm lục trọng luyện chế ra đan dược lục phẩm... Như thế này cũng quá lợi hại a?
Rốt cuộc làm sao hắn lại có thể làm được?
- Lục phẩm?
Những người khác nghe thấy hắn nói như vậy, bờ môi của tất cả mọi người đều run rẩy.
Đan dược cấp bậc càng cao thì càng khó luyện chế. Bọn họ đã nghe qua Luyện Đan sư nhất tinh thiên phú tuyệt hảo có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm, thế nhưng... Luyện Đan sư ngũ tinh luyện chế ra đan dược lục phẩm... Chuyện này có nằm mơ bọn họ cũng không có nghĩ tới.
- Luyện chế một lần, bất kể lòng tin hay là khống chế đối với dược vật sẽ tiến thêm một bước, Lạc đan sư này... Tiền đồ không thể hạn lượng.
- Đúng vậy a, làm sao ta lại ngốc như vậy chứ? Vừa rồi nếu như vọt qua đó bái sư, nhất định cơ hội sẽ là của ta!
- Hối hận ah, các ngươi nói xem, hiện tại bái sư còn kịp nữa không?
- Chỉ sợ đã chậm...
...
Trên mặt không ít người hiện lên vẻ hối hận.
Bằng vào thân phận ngũ tinh luyện chế ra đan dược lục phẩm, chỉ bằng vào lần này đã có thể khiến cho ánh mắt, kiến thức đều có bay vọt cực lớn. Về sau muốn đột phá lục tinh cũng trở nên rất đơn giản.
Vừa rồi nếu như không đợi Lạc đan sư mở miệng mà bọn họ đã giành bái sư trước. Như vậy chỉ sợ cơ hội sẽ là của mình... Mà không phải giống như giờ phút này, lực bất tòng tâm, không biết làm sao.
Phù!
Bên này cảm khái cảm khái, khiếp sợ không thôi. Như vậy Lạc đan sư xem như người trong cuộc lại nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nàng nhìn dược dịch đang yên tĩnh lơ lửng ở trước mắt mà kích động tới mức khuôn mặt đỏ lên, thân thể mềm mại chấn động không dứt.
Giống như người khác nói, trải qua lần này, nắm giữ đối với luyện đan của nàng lần nữa tăng lên một trình độ. Có thể đoán được, luyện đan sẽ trở thành chức nghiệp huy hoàng nhất bên trong các chức nghiệm phụ trợ của nàng.
Khi trở lại Hồng Viễn đế quốc, cũng sẽ khiến cho rất nhiều người vì chuyện này mà khâm phục nàng.
- Lợi hại!
Khi lần nữa nhìn về phía người thanh niên đang ở cách đó không xa, trong lòng nàng càng thêm bội phục.
Chỉ bằng vào trình tự chỉ điểm đã khiến cho bản thân luyện chế ra dược vật cao cấp như vậy. Bằng vào phần nhãn lực và kiến thức này, chỉ sợ ngay cả viện trưởng Hồng Viễn Luyện Đan sư đan viện được gọi là đệ nhất nhân cũng khó mà bằng được.
- Lão sư!
Rót dược dịch vào bình ngọc, nàng cung kính đi tới trước mặt thanh niên rồi đưa về phía hắn.
- Ừm!
Tiếp nhận bình ngọc, trong mắt Trương Huyền cũng hiện lên vẻ kích động.
Vốn hắn cho rằng có thể luyện chế ra dược dịch cấp bậc Ngũ phẩm đã là tốt lắm rồi. Thế nhưng không nghĩ tới dược liệu trung hoà lại có năm tuổi đủ lớn, lại thêm không có chút sai lầm nào,. Cho nên một lần đã đạt tới lục phẩm!
Loại đồ vật cấp bậc này đưa cho Viên Đào sử dụng, như vậy nhất định huyết mạch Long tê có thể được mở ra một đoạn rất lớn. Khi đó thực lực sẽ có tăng vọt và biến đổi về chất.
- Có thể luyện chế thành công, như vậy đã nói rõ ngươi rất có thiên phú. Tâm bái sư cũng rất là kiên định. Tốt, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là học sinh giảng bài đan dược của ta!
Cố gắng đè xuống tâm tình hưng phấn, trên mặt Trương Huyền lần nữa trở nên bình thản như nước, giống như việc luyện chế ra dược vật lục phẩm đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy.
Lò đan bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung, mà đối phương vẫn còn tin tưởng mình. Sau đó dần dần từng bước bỏ dược liệu vào, cũng không có chút bối rối nào. Chỉ bằng vào phần tín nhiệm này Trương Huyền đã biết, đối phương thật tâm muốn bái sư mà không phải là qua loa cho xong.
- Đa tạ lão sư thành toàn!
Nghe thấy “Cao nhân” trước mắt đã đồng ý, Lạc đan sư hưng phấn xiết chặt nắm đấm, lại vội vàng quỳ gối xuống.
- Ừm, ngươi tên là gì?
Biết đối phương thật tâm thật ý muốn bái sư, Trương Huyền cũng thỏa mãn nhìn qua.
- Học sinh tên là Lạc Thất Thất, lão sư cũng có thể gọi con là Thất Thất!
Lạc đan sư vội nói.
- Thất Thất? Ừm, về sau ta sẽ gọi ngươi là tiểu Thất...
Trương Huyền gật đầu.
- Rõ!
Vẻ mặt Lạc Thất Thất mừng rỡ.
- Được rồi, vi sư còn có chuyện khác cần làm, ta đi trước!
Vượt bia đá của Kỳ Trân lâu, luyện chế dược dịch ở luyện đan công hội. Chơi đùa cũng đã được bốn, năm canh giờ, cái gọi là yến tiệc của thái tử hẳn cũng sắp bắt đầu. Danh ngạch liên quan tới Hóa Thanh trì cũng không thể chậm trễ được.
- Vâng...
Thấy hắn muốn đi, vẻ mặt Lạc Thất Thất tràn ngập vẻ thất vọng và không nỡ.
- Luyện đan, không phải có thể học trong một sớm một chiều, hôm nay ta dạy ngươi như vậy, ngươi nên chậm rãi cảm ngộ. Như vậy có thể sẽ có tiến bộ rất lớn!
Hiểu rõ suy nghĩ của nàng, Trương Huyền nói.
Lạc Thất Thất lên tiếng, Trương Huyền không nói thêm lời nào nữa mà thuận tay lấy ra mấy chục viên linh thạch trung phẩm, đưa cho hội trưởng đang đứng ở cách đó không xa:
- Đây là tiền dược liệu!
Nếu như không phải vị hội trưởng này lấy ra những dược liệu quý giá kia thì cũng không có khả năng khiến cho linh dịch đạt tới cấp bậc lục phẩm. Hắn cũng không phải là người thích chiếm tiện nghi của người khác, cho nên mới dựa theo giá cả bình thường để thanh toán cho đối phương.
Trên đường tới Luyện Đan sư công hội, Tôn Cường đưa 700 viên linh thạch trung phẩm mà Lục tiểu thư kia thanh toán cho hắn.
- Chuyện này... Sinh thời có thể nhìn thấy dược vật cấp bậc như thế luyện chế ở trước mặt là vinh hạnh của ta, sao ta có thể lấy tiền...
Hội trưởng liên tục xua xua tay.
- Nhận đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.