Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1062: Chiến Hồn thể (2)




Mặc Hồn Sinh ôm quyền.
- Sao vậy?
Trương Huyền nhìn qua.
Trước khi tham gia thi đấu Danh sư, hắn từng bảo tên này điều tra tình huống của Lộ Xung, hiện tại đã qua hơn một ngày, có lẽ đã có kết quả.
- Bẩm báo thiếu gia, tiểu thiếu gia vừa rồi đã hoàn tất tu luyện. Ta cũng đã nhìn qua, nếu như ta không đoán sai, hẳn là thể chất đặc thù trong Vu Hồn sư... Gọi là Chiến Hồn thể!
Mặc Hồn Sinh nói.
- Thể chất đặc thù?
Trương Huyền có chút nghi hoặc.
Nếu như hắn thật sự có thể chất đặc thù, như vậy nhất định Thiên Đạo thư viện đã sớm phát hiện ra, làm sao lại không có chút phát giác nào cơ chứ?
- Chiến Hồn thể là tạo thành Hậu Thiên, bình thường đều do trải qua sống chết, đại bi đại hỉ mới có thể thành công xuất hiện. Chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, không có cách nào phục chế được. Mà tiểu thiếu gia cũng vừa mới thức tỉnh...
Mặc Hồn Sinh vội nói.
- Đi qua nhìn một chút xem!
Trương Huyền gật gật đầu, nhấc chân đi vào phía trong viện.
Vừa đi vào hành lang không xa thì đã thấy Lộ Xung đang đứng trong sân tu luyện, Vu hồn bay lượn ở trên không, mang theo khí tức lăng lệ.
- Vu hồn Hóa Phàm nhị trọng?
Hai mắt Trương Huyền trợn tròn, không nhịn được có chút sững sờ.
Buổi sáng, khi hắn rời đi đối phương vẫn chỉ có thực lực Tông Sư cảnh, làm sao một ngày không thấy lại trở nên mạnh mẽ như này chứ?
Tu luyện vu hồn giống như tu luyện chân khí, cũng cần thời gian tích lũy. Trong thời gian một ngày đã đột phá Chí Tôn, nửa bước Hóa Phàm, Tăng Thọ. Bốn cấp bậc lớn, tốc độ tu luyện cũng quá nhanh a!
- Thiếu hụt!
Trong lòng cảm thấy kỳ lạ, hắn thấp giọng hô một tiếng.
Ông!
Một tiếng khẽ kêu vang lên, trong đầu xuất hiện một quyển sách.
Vội vàng mở ra, nhìn một hồi, Trương Huyền tức thì sửng sốt.
Đúng như Mặc Hồn Sinh nói, lúc này quả thực Lộ Xung không giống như trước đó, có Chiến Hồn thể mà hắn nói tới.
Chẳng qua xem ra, có lẽ còn chưa có hoàn toàn thức tỉnh.
- Đoán chừng chính là thứ mà ta nhìn thấy...
Nhớ tới một màn ban đầu nhìn thấy ở thức hải của đối phương, trong lòng Trương Huyền không khỏi suy đoán.
Dùng Tỉnh Hồn hương để triệu hoán linh hồn đối phương, khi đó hắn từng nhìn thấy một đạo thân ảnh to lớn đang nằm ở trong thức hải của đối phương, hiện tại xem ra hẳn đó là Chiến Hồn thể.
- Loại thể chất này... Nên thức tỉnh thế nào đây?
Hắn không nhịn được nhìn về phía Vô Hồn Kim Nhân ở cách đó không xa.
- Bẩm báo thiếu gia, muốn hoàn toàn thức tỉnh rất là phiền phức, có thể phải đi Vu hồn tổ địa!
Suy nghĩ một chút, Mặc Hồn Sinh nói.
- Vu hồn tổ địa?
Trương Huyền sững sờ.
- Ừm, đây là nguồn gốc chi địa của Vu Hồn sư. Ở trong đó nắm giữ lực lượng Tổ Vu, muốn hoàn toàn kích hoạt Chiến Hồn thể. Như vậy cũng chỉ có thể dựa vào loại lực lượng này, nếu không, không có những biện pháp khác!
Mặc Hồn Sinh chần chờ một chút rồi nói.
- Vu hồn tổ địa? Ở chỗ nào?
Trương Huyền cau mày.
- Ở... Mặt Đông đại lục, cách nơi này không biết bao xa...
Mặc Hồn Sinh gãi đầu một cái.
- Không biết bao xa?
Trước mắt Trương Huyền tối sầm lại.
Nếu như quá xa, làm sao đi đây?
Danh sư đại lục bao la vô cùng, mấy trăm ngàn cây số cũng đã tốn không biết bao nhiêu ngày phi hành mới có thể đi tới. Nghe Mặc Hồn Sinh nói, nơi này có khoảng cách rất xa. Như vậy nhất định đã vượt qua ngàn vạn cây số thậm chí còn hơn trăm triệu...
Nếu như muốn đi qua, không có thời gian mấy năm, căn bản rất khó hoàn thành.
- Kỳ thật... Nếu như thiếu gia yên tâm thì có thể để cho ta mang theo tiểu thiếu gia tới đó. Cũng sẽ không chậm trễ tu hành bình thường của người, cũng có thể khiến cho tiểu thiếu gia, mau chóng phát triển, cả hai đều không chậm trễ.
Mặc Hồn Sinh nói.
- Ngươi dẫn đi?
Trương Huyền chần chờ.
Hắn muốn đi theo con đường Danh sư thì phải một mực sống ở dưới ánh mắt mọi người. Lại thêm nguy hiểm bởi vì Tiên Thiên thai độc, cho nên căn bản không cho phép hắn tốn thời gian mấy năm đi tìm cái gọi là Vu hồn tổ địa.
Mà nếu để cho Lộ Xung một mực đợi ở bên cạnh mình, đối với sự phát triển của hắn, quả thực cũng có chút không công bằng.
Nếu như có thể chia binh hai đường, tất nhiên là tốt nhất.
- Đành phải xem lựa chọn của hắn vậy!
Suy nghĩ một chút, cảm thấy mình cũng không có cách nào làm chủ thay được Lộ Xung, Trương Huyền nói.
Bải Lộ Xung dừng tu luyện, lại nói rõ mọi chuyện một lần.
- Lão sư, con muốn đi!
Sau khi nghe xong, thiếu niên dùng ánh mắt ngưng trọng gật đầu.
Hắn và Triệu Nhã cùng có một ý tưởng. Nếu một mực ở lại bên người lão sư thì sẽ chỉ liên lụy tới người. Mà có loại cơ hội này, về sau có lẽ có thể giúp được lão sư, thực sự trở thành trợ lực.
Mà không phải là vướng víu.
- Ngươi đã quyết định như vậy thì ta cũng không miễn cưỡng, Mặc Hồn Sinh, Lộ Xung sẽ giao cho ngươi!
Thấy hắn đã có quyết định, Trương Huyền than thở nói một câu rồi khẽ gật đầu nhè nhẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.