Thiên Cơ Điện

Chương 92: Đạt Được 1





Vừa nghĩ đến đây, y biết không tiện kéo dài bèn thông báo cho Thiên Cơ lập tức rút lui đồng thời nhìn sang phía Hiên Mộc Lang nói: “Khi vụ nổ xay ra có phải tất cả mọi người đều đã tới không?”Hiên Mộc Lang nghe vậy lập tức biến sắc: “Không tốt!”Hắn quay đầu lại chạy thẳng về phía sau, mọi người theo sát sau lưng hắn, đi vào nhà trong của Hiên Mộc Lang.

Hiên Mộc Lang chạy vào đan phòng trước tiên - tên này không chỉ để bảo bối trong phòng ngủ, vì vậy không chạy tới phòng ngủ ngay.
Thấy phòng đan dược bình an vô sự, hắn thở phào một hơi nhưng như nhớ ra điều gì, lại biến sắc lần nữa: “Phòng ngủ!”Đã xông thẳng vào trong phòng ngủ.Ninh Dạ đang muốn hắn làm vậy.Hắn có thể cảm ứng được mảnh vỡ vẫn ở đó - Thiên Cơ chưa lấy được mảnh vỡ.Ngay khoảnh khắc bước vào trong phòng ngủ của Hiên Mộc Lang, rốt cuộc Ninh Dạ cũng nhận ra vị trí mảnh vỡ của Thiên Cơ điện.Không ngờ lại là một bình hoa.Nói đúng hơn, mảnh vỡ Thiên Cơ điện bị khảm trên một bình hoa, trở thành trang trí của nó, hoa văn của nó không khác gì hoa văn trên mảnh vỡ Thiên Cơ điện, cứ như vốn là một thể thống nhất.Nếu không phải Ninh Dạ có cảm ứng với mảnh vỡ, chỉ dùng mắt thường thì trong thời gian ngắn cũng khó lòng tìm ra, chẳng trách Thiên Cơ lại bỏ qua nói.Chỉ có điều Ninh Dạ nắm giữ Thiên Cơ điện, chiêu này không tác dụng gì với y.Thấy vậy, ngay lúc bước vào trong phòng, Ninh Dạ dùng cửa gỗ để che giấu, bấm tay gảy khẽ một cái, vài viên đạn nho nhỏ đã rơi trong góc phòng.Đây là Viêm Bạo châu, chỉ cần truyền một chút pháp lực vào là có thể kéo dài thời gian phát nổ, chỉ có điều tính ổn định của nó kém hơn nhiều, mà bây giờ Ninh Dạ lại để nó phát nổ ngay lập tức.Lúc này Hiên Mộc Lang vừa lao vào trong phòng ngủ, đang định kiểm tra chỗ giấu bảo vật thì nghe một tiếng ầm vang lên, lại một vụ nổ, sóng khí quét qua đã phá tan tất cả mọi thứ trong phòng.
Ngay tiếp theo đó là các hộp cơ quan ở khắp nơi liên tục nổ tung.

Dưới đợt xung kích này, toàn bộ Hiên Vũ các đều lay động.Các tu sĩ biết là không ổn, phản ứng đầu tiên là dựng pháp thuẫn tự bảo vệ.Khói bụi ngập trời, tiếng nổ liên tiếp, mỗi ngóc ngách trong Hiên Vũ các đều bốc cháy, khói bay nghi ngút, vô số đồ đạc liên tục nổ tung.Bình hoa kia lập tức vỡ tan thành vô số mảnh.Mảnh vỡ bay ra ầm ầm, xuyên qua ngọn lửa và khói bụi, đã tự động tiến vào cơ thể Ninh Dạ, biến mất không còn tung tích.Khoảnh khắc mảnh vỡ tới tay, Thiên Cơ điện trong cơ thể Ninh Dạ rung động một chút.Rung động này chính là vui mừng vì mất đi rồi còn tìm lại được.Khoảnh khắc đó trong Thiên Cơ điện, một cung điện đột nhiên hiện ra, nằm trong góc phía ngoài rìa Thiên Cơ điện.Ninh Dạ phân thần tiến vào, phát hiện thứ mảnh vỡ này biến thành, không khỏi ngạc nhiên: “Nhà kho? Không ngờ lại là nhà kho?”Năm đó khi Thiên Cơ môn sáng tạo ra Thiên Cơ điện, kế hoạch của họ là chế tạo ra thần vật đệ nhất trong thiên hạ, chính vì vậy bên trong đó có ngàn vạn huyền bí, rất nhiều kiến trúc có năng lực kỳ diệu.
Côn Lôn kính suy tính thời không, Tàng Thiên ngục có thể vây nhốt đại năng, Đoạn Long đài chém chư tiên phạm tội, Vạn Vượng đồ diễn hóa chúng sinh, Bất Diệt tuyền cải tử hồi sinh, Luyện Yêu tháp luyện hóa yêu ma, Tẩy Tâm trì tẩy rửa lòng người, Tuyền Cơ xích tham ngộ thiên cơ, Tạo Hóa vương tọa, tạo hóa vạn vật, hái lấy trăng sao - Đương nhiên trong đó có những bộ phận chưa thể hoàn thành, bản thân nó vốn là bán thành phẩm.Cho dù như vậy bất cứ năng lực nào trong đó cũng có thể giúp ích rất lớn cho Ninh Dạ, thế nhưng Ninh Dạ lại không gặp được, chỉ nhận được một nhà kho.Nhà kho này cũng không phải vật phàm, tên là Tu Di ốc, không gian trong nó rất lớn, thật sự là dưa núi Tu Di vào trong hạt cải, khả năng chứa đựng lớn hơn túi giới tử vô số lần.Nhưng vấn đề là thứ này không có tác dụng gì!Ta lấy một nhà kho vô biên làm cái gì?Được rồi, ít nhất nó cũng là hoàn chỉnh.Cái tên Thiên Cơ điện nghĩa là có ngàn loại cơ quan nhưng thực tế chỉ có mười năng lực chủ yếu như trên.

Có lẽ có đến hơn trăm mảnh vỡ, nói cách khác chỉ sưu tầm một hai mảnh vỡ có lẽ không nhận được năng lực hoàn chỉnh.Tu Di ốc trước mặt là thứ được giữ hoàn chỉnh, rất hiếm thấy, có lẽ do đặc tính không gian nên nó không thể chia nhỏ ra lần nữa.Đây đúng là ‘trời không dung ta’ mà!Ninh Dạ oán thầm trong lòng.Nhưng mắt y lập tức sáng lên.Đợi đã!Phòng kho?Vậy chẳng phải vừa vặn thu nhận kho báu à?Nhà kho của Thiên Cơ điện tự thành một không gian, lại là chí bảo thời thượng cổ, cho dù là Truy Bản Tố Nguyên thuật của Phó Đông Lưu cũng đừng hòng phát ahiện.Khoảnh khắc này, Ninh Dạ đã ý thức được về mặt chiến đấu thì có thể mảnh vỡ này không có tác dụng gì, nhưng xét theo khía cảnh hỗ trợ bản thân, nó lại có diệu dụng vô biên..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.