Thiên Cơ Điện

Chương 131: Động Cơ Của Phản Đồ 1




Thiên Cơ lục là chiến pháp huyền tu chính thống của Thiên Cơ môn.  
Tuy Thiên Cơ môn nổi tiếng về bói toán cơ quan trận pháp nhưng môn phái lụi tàn, những cơ quan trận pháp tuyệt thế cổ kim và Cửu Đại Thần Thuật đều đã biến mất không còn tung tích, ngược lại Thiên Cơ chiến pháp còn giữ được khá nhiều.  
Thiên Cơ chiến đạo tuân theo đặc tính nhất mạch tương truyền của thượng cổ, bác đại tinh thâm, huyền ảo sâu sắc, khi xuất thủ không chú trọng vào ác liệt sát phạt, ngược lại tính toán khắp nơi, giỏi về sử dụng thiên thời địa lợi, bên trong lại chia ra nhiều nhánh.  
Ninh Dạ dạy Thiên Cơ chiến đạo cho Cố Tiêu Tiêu là mong cô có thể gánh vác trọng trách chấn hưng Thiên Cơ môn.  
Thiên Cơ chiến đạo có tất cả bốn mươi chín loại công pháp huyền môn chính tông, mỗi loại lại có sở trường riêng.  
Ví dụ như nhị sư huynh Lâm Vũ Phong chủ tu Phong Vũ kiếm đạo, sử dụng Phong Vũ kiếm biến hóa khó lường, vô cùng ảo diệu. Càng trong hoàn cảnh mưa sa gió giật càng phát huy tác dụng, chính vì vậy Lâm Vũ Phong còn kiêm tu thuật Hô Phong Hoán Vũ, nhưng đáng tiếc dưới tác dụng của Hắc Bạch Thiên Địa, nó hoàn toàn không thể phát huy được tác dụng.  
Còn ngũ sư tỷ Sơn Nhu chủ tu Phách Sơn Chi Thể, chỉ cần chân còn đặt trên mặt đất, thần lực bất tận, lực lượng cuồn cuộn không dứt, kiêm tu Kim Thân, Đồng Bì Thiết Cốt, đáng tiếc gặp phải Phần Thiên Chi Diễm của Viêm Dung Lão Tổ, có là tinh kinh cũng bị nung chảy.  
Còn Ninh Dạ, lúc trước y lựa chọn Nhật Diệu Tâm Công, am hiểu sử dụng ánh sáng bố trí ảo thuật. Chính vì vậy cho dù tự hủy tu vi tu hành lại lần nữa, y vẫn lựa chọn Nhật Phù kinh, Nhật Luân kính, đã có căn cơ từ trước, việc tu hành trở lại của Ninh Dạ cũng nhanh chóng thuận tiện hơn rất nhiều.  
Có thể nói mỗi loại công pháp trong Thiên Cơ chiến đạo đều có liên quan rất lớn tới hoàn cảnh, chỉ cần trong hoàn cảnh thích hợp, chiến lực có thể tăng cường, ngược lại sẽ giảm sút.  
Còn Cố Tiêu Tiêu, lựa chọn của cô nằm ngoài dự đoán của Ninh Dạ.  
“Vô Cực đạo? Không ngờ cô ấy lại chọn thứ này?” Ninh Dạ la lên thất thanh.  
Vô Cực đạo là thứ huyền ảo phức tạp nhất trong Thiên Cơ chiến đạo, đặc điểm lớn nhất là thi pháp từ hư vô, vận dụng theo tâm ý, yêu cầu cực cao đối với ngộ tính. Chính vì vậy nó là thứ duy nhất không có yêu cầu về hoàn cảnh, bởi vì Vô Cực đạo có thể lợi dụng bất cứ hoàn cảnh nào.  
Chưởng giáo Thiên Cơ môn, Tân Nhiễm Tử chủ tu chính là Vô Cực đạo, đây là công pháp sánh bước với các chưởng giáo Thiên Cơ môn, cũng chỉ có Vô Cực đạo mới có thể điều động Thiên Cơ côn.  
Cố Tiêu Tiêu không biết mình đang học công pháp của Thiên Cơ môn, việc lựa chọn Vô Cực đạo chỉ đơn giản là mong muốn của bản thân cô.  
Đối mặt với kết quả này, Ninh Dạ chỉ có thể nói đây là thiên ý - bởi vì có một việc đang cần người tinh thông Vô Cực đạo mới thực hiện được.  
Mọi việc đều như được định sẵn trong cõi u minh, khiến Ninh Dạ không thể không thở dài than một lời tạo hóa trêu ngươi.  
“Xem ra mệnh trời đã định, cô ấy sẽ là người kế thừa Thiên Cơ môn, vậy cũng tốt. Để xem thời gian tới cô ấy sẽ lĩnh ngộ được bao nhiêu. Ta không biết nhiều về Vô Cực đạo, không thể hướng dẫn được mấy, chỉ có thể dựa vào bản thân cô ấy.”  
————————————————  
Những ngày tiếp theo lại yên tĩnh rất hiếm thấy.  
Ninh Dạ không gây chuyện, Lạc Cầu Chân cũng không tới gây chuyện với y.  
Cừu Bất Quân lại rất không bình tĩnh.  
Ông còn đang cố gắng tìm kiếm bóng dáng phản đồ, chỉ có điều tên phản đồ kia thật sự rất thần bí, mãi vẫn không xuất hiện, khiến ông cũng chẳng có cách nào.  
Hôm nay là ngày hẹn gặp Cừu Bất Quân.  
Ninh Dạ đi tới Chấp Tử thành, vào Thiên Tú các.  
Vào trong phòng, thấy Cừu Bất Quân đã tới, đang trò chuyện vui vẻ với Đinh Tiểu Hương.  
Thấy Ninh Dạ tới, Cừu Bất Quân vẫy tay bảo Đinh Tiểu Hương đi khỏi.  
Lúc sắp đi, cô nàng còn không quên nhìn sang phía Ninh Dạ một chút, chắc vẫn đang lấy làm lạ vì thấy quen với Ninh Dạ.  
Ngồi xuống, Cừu Bất Quân nói: “Ta nghe Thiên Cơ nói con nhận đệ tử à?”  
Ninh Dạ kinh ngạc, mỉm cười nói: “Thằng nhóc khốn kiếp ấy đúng là nhanh mồm nhanh miệng.”  
Cừu Bất Quân rất bất mãn: “Sao con không nói cho ta từ trước? Con làm vậy là tự chuốc phiền toái vào người đấy! Nếu con bé kia bị bại lộ thì sao?”  
“Sư thúc thấy đấy, đây chính là lý do con không nói cho người, vì con biết người sẽ phản đối. Người đừng lo, con sẽ bảo Thiên Cơ ngụy trang thành thế ngoại cao nhân, cô ấy chưa bao giờ thấy Thiên Cơ, truyền công từ xa.” Ninh Dạ trả lời.  
“Nhưng dù sao con cũng là người giới thiệu, một khi bị phát hiện sẽ tra được tới người con. Đây là sơ hở!” Cừu Bất Quân vội vàng nói: “Sao con lại để lại sơ hở lớn đến vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.