Thiên

Chương 44: Lang cơ – lang hoàn




Phía trước nơi đám người Vũ Thiên đang hướng tới
Nơi này có một đôi nam nữ, nam tử da ngâm mang một chiếc khố nâu dày thân thể cường tráng, nữ tử xinh đẹp chỉ vận một miếng vải quấn ngang ngực cùng với chiếc quần bó sát, hai người đều đang kinh ngạc mà nhìn một màn trước mặt, phía đối diện hai người là một trung niên nam tử đầu tóc rối bời lão cũng không khác nam tử mình trần quần quấn quanh eo cặp mặt tức giận đã hiện rõ nhưng lại nhìn tiểu thú mà không phải là đôi nam nữ, ba người đều nhìn về phía tiểu thú bất ngờ xuất hiện từ đâu ngồi chễm trệ đối diện với ba người mặt đang ngơ ngác nhìn quanh tỏ vẻ không hiểu chuyện gì đang xảy ra khiến cho thiếu nữ nhìn nó phải mỉm cười, nam nhân khố nâu bên cạnh đứng gần sát nàng tuy chú ý tiểu thú nhưng lại đang cảnh giác trung niên nam tử nhiều hơn, chỉ là hai người đã rất nhanh khẩn trương nhìn trung niên nam tử với vẻ mặt gian xảo đang nhìn tiểu thú mà tự lẩm bẩm mà:
- Thượng Linh, chỉ là tiểu thú mà lại có cảnh giới Thượng Linh, tự đâm vào ta mà vẫn lành lặng, tiểu thú này thật thú vị! 
- Lão là tộc nhân của Bò Cạp tộc sao lại bước chân vào lãnh thổ của Lang tộc chúng ta! Nữ tữ xinh đẹp lạnh giọng lên tiếng
- Ta tiến vào đây chỉ để giết các ngươi!
Ánh mắt trung niên nam tử lại nhìn đôi nam nữ mà cười hung ác nói, lại nhớ đến lúc nãy khi định giết đôi nam nữ đang tình tứ mà tâm sự này thì từ đâu trên bầu trời lại có một luồng nguyên lực mạnh lao thẳng vào đầu lão vì bất ngờ không kịp phòng bị thành ra đầu tóc lão một phen rối bời
- Thiên ca, huynh ở đâu sao đệ lại ở đây! 
Tiểu thú này chính là Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhìn ngó xung quanh mà không thấy Vũ Thiên đâu thì ngớ đầu mà gọi to tên hắn, Tiểu Bạch lại nhìn về phía trung niên nam tử cùng đôi nam nữ mà mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, nó dường như không nhớ chuyện gì mới xảy ra 
Tiểu Bạch chỉ lướt qua trung niên nam tử mà nhìn đôi nam nữ tròn mắt mà há miệng định hỏi gì đó vì trong thấy thiện cảm của hai người, đôi nam nữ thì lại gật đầu với Tiểu Bạch trong lòng hai người lại cảm thấy may mắn vì lúc nãy nếu không có Tiểu Bạch từ trên trời rơi xuống trúng ngay đầu trung niên nam tử thì chỉ sợ hai người đã không còn mạng mà đứng đây, ba người đều nhìn Tiểu Bạch mà không khỏi trở nên trầm mặc im lặng 
- Ta đang định giết hai tên này thì bị ngươi phá đám nếu thế thì ta sẽ thay đổi lại vậy ta sẽ bắt ngươi mà tha cho hai tên này, chắc chắn tộc trưởng sẽ có hứng thú với ngươi lúc đó ta còn được thưởng lớn nữa không chừng, nhưng mà có lẽ ta cũng nên giải quyết luôn hai tên này nếu không tộc trưởng lại trách phạt
- Tiểu đệ cẩn thận! Nam tử bên cạnh thiếu nữ lên tiếng nhắc nhở Tiểu Bạch khi trong thấy trung niên nam tử đã xuất hiện bên cạnh nó
- Hoàn ca chàng lên cứu nó đi! Thiếu nữ bên cạnh nhìn Tiểu Bạch vẫn còn nhìn ngó xung quanh tìm kiếm ai đó mà không để ý tới nguy hiểm đang tới gần mà nói khẽ với nam tử bên cạnh 
- Lão già xấu tính ngươi tính làm gì ta hả Thiên ca của ta sẽ không tha cho ngươi đâu! Tiểu Bạch vẫn ngồi im mà không bỏ chạy miệng hổ nhìn lão giả mà mắng mà hù dọa chỉ là trung niên nam tử cũng không thèm để ý tới lời hù dọa của Tiểu Bạch mà bàn tay đã gần túm lấy cổ Tiểu Bạch đang hoảng sợ lấy hai chân che mắt, nhưng nam tử đã xuất hiện phía sau lão mà thi triển một đợt công kích về phía trung niên nam tử
- Thượng Vương mà muốn chống lại Hạ Hoàng ngươi đang ảo tưởng sức mạnh sao! 
Trung niên nam tử nhìn sói xám thân thể to gấp đôi lão đang ở phía sau mình đang múa vuốt dài nhọn cùng hàm răng sắc nhọn như sắp cấm phập vào thân không gầy không mập của lão mà chỉ cười lạnh mà khinh bỉ chỉ thấy lão phất tay trái một luồng nguyên lực cực mạnh liền chấn văng sói xám va đập mạnh vào những gốc cây xung quanh rồi mới rớt xuống mặt đất miệng sói không ngừng phun máu nhìn nữ tử đang ở xa mà lắc đầu trong đôi mắt sói xám còn hiện lên sự ảo não, nữ tử mỉm cười nhìn hắn mà gật đầu tỏ ý đã hiểu ánh mắt nàng lại nhìn Tiểu Bạch mà đành bất lực, Tiểu Bạch đã cứu hai người nhưng hai người lại không cứu được nó nhưng nàng đã ngạc nhiên mà nhìn Tiểu Bạch với chút gì đó khác lạ khó hiểu, chỉ thấy khi lão giả tưởng mình có thể bắt được Tiểu Bạch thì từ thân thể Tiểu Bạch lại tỏa ra một luồng ánh sáng đỏ bao phủ lấy nó, hỏa nguyên lực liền tản mát ra xung quanh Tiểu Bạch khiến cho trung niên nam tử cũng một phen ngạc nhiên mà thốt “hỏa hệ”
- Tiểu thú ta nhất định phải bắt ngươi cho bằng được! 
Ánh mắt trung niên nam tử liền sáng lên trong lòng càng quyết tâm phải bắt cho bằng được Tiểu Bạch, lão liền vận nguyên lực từ cơ thể lão liền tỏa ra một luồng áp lực ép về phía Tiểu Bạch khiến cho hỏa nguyên lực xung quanh nó cũng liền biến mất bàn tay lão liền trực tiếp định túm lấy Tiểu Bạch 
- Lão già xấu tính ngươi định làm gì ta hả, Thiên ca cứu đệ! 
Tiểu Bạch hét oản cặp mắt nó trợn trừng nhìn bàn tay độc ác đang túm lấy mình mà mắng trung niên nam tử nhưng cũng không hiểu tại sao ngọn lửa từ đâu hình thành rồi lại tại sao biến mất quanh thân chỉ có điều tiếng hét chửi của Tiểu Bạch vẫn không ngăn được ý định của trung niên nam tử
“Băng”
Tiếng nói của một nữ tữ từ phía xa vang tới nơi này Tiểu Bạch nghe thấy không khỏi mừng rỡ, trung niên nam tử bàn tay đã chạm vào Tiểu Bạch gần túm được nó liền đứng khựng lại mà giữ nguyên tư thế trong trạng thái đóng băng toàn thân, còn Tiểu Bạch lại đang bay lên mà hướng về trước nơi đám cây xanh đang che phủ từ trong đó lại đi ra một nhóm người, Tiểu Bạch không khỏi há miệng kinh ngạc vì cảm thấy thân thể mình đang bay bỏng mà cách mặt đất một khoảng rồi lại cảm nhận mình đang nằm gọn trong lòng một ai đó ánh mắt ngạc nhiên mà nhìn chỉ thấy một nữ tử đang mỉm cười nhìn nó khiến nó mừng rỡ mà chỉ về trung niên nam tử đã đóng băng mà kể lể:
- Nguyệt tỷ tỷ, lão già xấu tính ở đó định bắt đệ tỷ phải trừng phạt lão
- Tượng cảnh giới, hàn khí thật khủng khiếp! 
Từ trong bức tượng băng đã vang lên giọng nói của trung niên nam tử tuy không to lắm nhưng cũng đủ để mọi người nghe thấy, tiếp đó chính là lớp băng phủ thấy trung niên nam tử liền vỡ vụn mà hiện ra trước mặt mọi người, ánh mắt trung niên nam tử lại nhìn nhóm Vũ Thiên mà ngừng lại trước nữ tử y phục trắng đang ôm lấy Tiểu Bạch mà âm trầm ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.