Thiên

Chương 167: Hướng đi Thánh tộc




- Vòng Cong Song! Cậu dẫn bọn họ đi đâu vậy!
Nhóm mấy thanh niên này đã lên tiếng sau một hồi im lặng đi trước dẫn đường cho mấy người bọn họ. 
- Hai đứa bé này là Thú tộc thành viên!
Lại một nam thanh niên khác nhìn tới Tiểu Bạch, Xà Xà vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi, chúng nó không đoái hoài nhìn tới ai mà lúc này đã lẽo đẽo chạy tới cạnh Vũ Thiên hóa thành rắn nhỏ cùng hổ nhỏ, núp vào trong lớp áo mặc trên cơ thể hắn. 
Vũ Thiên thì lại hơi cựa quậy cơ thể, khẽ chạm vào lồng ngực và một bên bả vai chỗ Tiểu Bạch và Xà Xà đang núp đấy. Khi đã biết chúng đã ngủ yên trong lớp áo của mình, hắn đã nhìn lại mấy thanh niên đã bắt giữ lấy mình, một vài người trong số họ đang nhìn hắn rất là chăm chú và lại có một nam thanh niên như là đi đầu, đã được gọi là Vòng Cong Song đã đứng lại, nhìn về phía hắn, Bông Tuyền Duyên và Tuyết Lĩnh Á với vẻ mặt mang chút bất ngờ càng không mấy lạc quan. 
Ánh mắt hai người Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á chớp động mà nhìn tới mấy nam thanh niên này, đang nhìn Vũ Thiên. Bọn họ chỉ có khoảng bốn người. Nam thanh niên như là có tiếng nói nhất ở đây, chính là Vòng Cong Song, ba nam thanh niên còn lại Chư A Lữ, Cù Lý Y và Sàn Nã La. Bọn họ đều còn trẻ, chỉ khoảng hai mươi năm tuổi trở lên. Vòng Cong Song như là già dặn nhất hắn đã khoảng ba mươi tuổi rồi. Vẻ mặt hắn nghiêm túc, không nhìn mặt ba người nam đi cạnh mình mà nhìn Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á mà ánh mắt chớp động qua lại như là cùng lúc đang nhìn ba người. Vòng Cong Song đã nói:
- Ba người các bạn làm cho tôi thấy hứng thú. Thật là rất muốn kết bạn với mấy người!
Vẻ mặt Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á liền co giật nét mặt, nhìn nhau đôi chút, nhất thời im lặng, mở miệng muốn nói nhưng rồi lại thôi. Cù Lý Y đã đi tới trước mặt Vũ Thiên như muốn chạm vào Tiểu Bạch, Xà Xà mà đưa tay ra đã là chạm vào người hắn. 
- Ngươi làm gì vậy!
Bông Tuyền Duyên đã giật mình trước tiên, liền nắm lấy tay Cù Lý Y đã ngăn cản lại khiến Cù Lý Y bối rối chân tay, vẻ mặt cuống quýt liền giải thích: 
- Ta chỉ muốn ôm mấy tiểu thú một chút!
- Lúc nãy thấy mặt bọn mi hầm hố lắm mà sao bây giờ lại muốn làm thân với bọn ta!
Bông Tuyền Duyên có chút cay đắng nói. Liền làm cho vẻ mặt Vòng Cong Song hơi nhăn vầng trán nhưng đã ngăn cản Chư A Lữ, vẻ mặt đã có chút không vui, giọng nói hơi lớn:
- Không nhờ bọn tôi, làm sao mấy người thoát khỏi sự tra hỏi của các cụ trong tộc tôi chứ!
Vòng Cong Song như đành gật đầu, khi mà Chư A Lữ như đã nói đúng ý hắn. 
- Nhưng nhìn thoáng qua các cậu, thì cũng chắc không phải là giống như bọn kia, lại muốn ăn cướp đồ từ tộc tôi!
- Chỉ là bay ngang qua thôi, đừng nghĩ xấu như vậy, nhưng cũng không ngờ là trong nhánh tộc mấy bạn lại xảy ra chuyện như vậy!
Tuyết Lĩnh Á tỏ vẻ chững chạc giải thích với mấy nam thanh niên này, không có quá bất ngờ, hắn cũng cẩn thận với vẻ mặt đầy thiện cảm. 
- Được rồi các cậu tính đi đâu đây!
Vòng Cong Song lại đi thẳng vào vấn đề hỏi tới việc bọn họ đi ngang qua đây, là có chuyện gì. Liền khiến cho Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á hai mặt nhìn nhau rồi lại nhìn tới Vũ Thiên cũng đang nhìn hai người, vẻ mặt đều như nhau, ánh mắt như nói lên tất cả là mấy người bọn họ bay tới nơi này như chỉ là tình cờ, như là không hề có ý định như là đang đi đâu. Vũ Thiên lại hỏi Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á: 
- Hai người....
Nhưng hắn đã bỏ lửng câu hỏi khi nét mặt hai người Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á đã không cho hắn câu trả lời. 
- Sao vậy, không chỉ là bay ngang qua thôi chứ!
Vòng Cong Song như là nhìn ra chút gì đó, từ ánh mắt ba người lại chú ý tới Vũ Thiên, hơn là hỏi hai người Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á. Hỏi hắn như vậy, hơi làm cho Vũ Thiên luống cuống chút ý nhưng hắn vẫn bình tĩnh đã ậm ự một lúc mới trả lời Vòng Cong Song:
- Tôi chỉ đang tính rời khỏi rừng Sinh Linh!
- Vũ Thiên không muốn ở đây thêm mấy ngày, lại muốn quay về rồi!
Tuyết Lĩnh Á liền nói như không nghĩ tới việc Vũ Thiên tự ý bay trước, là rời khỏi nơi tộc Hoa Hồng. Chỗ rừng Suy Nu, lại là quay về chỗ con người, Nhân tộc bọn hắn. 
- Có chỗ nào dẫn tôi đi tới không!
Vũ Thiên liền nhìn Tuyết Lĩnh Á cười với hắn một cái hỏi liền. Lại trông vẻ mặt hắn khiến Tuyết Lĩnh Á hơi chút im lặng. 
- Rất nhiều chỗ, chỉ là không biết mấy cậu có dám tới!
Mấy người bọn họ đều quay phắt mà nhìn tới Vòng Cong Song khi hắn chính là người nói câu này. Nãy giờ vẫn im lặng, Sàn Nã La đã như bỏ qua vẻ buồn ngủ của mình, khi đôi mắt hắn cứ chập chờn mà chớp một vài cái như nhắm nghiền liên hồi, hắn nhìn Vũ Thiên không rời mắt còn chen ngang vào, chắn trước Vòng Cong Song đẩy liền Chư A Lữ như suýt té mà bước vài chân. Vẻ mặt liền có chút tức giận với Sàn Nã La, nhìn hắn: 
- Nã La! Cậu làm tôi suýt té!
Không nhìn tới Chư A Lữ, Vòng Cong Song mà Sàn Nã La đang tập trung ánh mắt vào Vũ Thiên nhìn hắn hỏi, rồi mới liếc mắt một vài lần tới Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á. Cù Lý Y chỉ hơi cười, nhìn mấy người khi mãi đứng đằng sau bọn họ mà nghe chuyện.
- Cậu là con người, Nhân tộc. Ở nơi cậu chắc có rất nhiều người dùng Nghịch Thiên Tuyền. Còn có Trái Nguyên nữa. Nghe nói chúng rất đắt đấy, không dễ mà dùng!
Vũ Thiên với vẻ mặt có chút hiểu biết, nhưng ánh mắt của hắn thì đã tỏ rõ là không hiểu gì nhiều, hơi uốn lưỡi nhìn Sàn Nã La mà trả lời rất nhanh, khi nghĩ tới thứ nước Nghịch Thiên Tuyền mà mình đã dùng không phải ít. 
- Nghịch Thiên Tuyền! Nó đã được bày bán đấu giá ở nhiều nơi trong các thành phố mà tôi tới. Số lượng của nó cũng rất hạn chế!
Sàn Nã La nhìn vẻ mặt Vũ Thiên mà gật đầu như là đã tiếp nhận câu trả lời của hắn. Không nhìn tới Vũ Thiên nữa, mà là nhìn tới Vòng Cong Song, vẻ mặt đầy hớn hở:
- Song! Tộc Mộc! Ta nghe được phông tin đang có một đợt sản xuất Nghịch Thiên Tuyền thuộc hệ Mộc! Chúng ta nên tới đó kiếm chút ít nguyên thạch!
- Tộc Mộc!
Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á đồng loạt nói như vậy, trong khi Vũ Thiên thì đang có chút nghi ngờ, còn mấy người Cù Lý Y vẫn giữ sự im lặng đứng sau nghe bọn họ nói chuyện, Chư A Lữ với vẻ mặt hơi do dự hiện lên chút không tốt nhìn Sàn Nã La: 
- Nã La! Ngươi lấy thông tin cũng thật nhanh! Nhưng Thánh tộc không phải muốn tới là tới!
- Thánh tộc không có cấm ai lui tới!
Sàn Nã La có chút không đồng ý liền đáp trả Chư A Lữ khi hắn cũng đã tìm hiểu chút ít về Thánh tộc, tộc Mộc. Chỉ nhìn vẻ mặt hai người rồi ra tay ra hiệu ngừng lại. Vòng Cong Song nhìn tới Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á ánh mắt cũng hơi sáng lên liền dò hỏi:
- Mấy cậu có muốn tới Thánh tộc tham quan một chút!
- Có thể tới sao!
Vũ Thiên vẻ mặt vẫn như cũ, hắn như là không mấy kỳ vọng sẽ tới nơi Thánh tộc gì đó của Thực vật tộc, rừng Sinh Linh này. Nhưng mà Tuyết Lĩnh Á, Bông Tuyền Duyên đã có chút luống cuống, tay chân dường như là đã không giữ được bình tĩnh. Có chút chờ mong nét mặt, bọn họ hai người là như nhau không thay đổi. 
- Thánh tộc! Một vài tộc Thánh tộc mình đã tới xem rồi! Tộc Mộc đây có thể là lần đầu!
- Được rồi! Chúng ta đi, tôi dẫn đường tới Thánh tộc!
Không ai nói thêm câu nào, Vòng Cong Song cùng mấy nam thanh niên bọn họ Sàn Nã La, Chư A Lữ, Cù Lý Y. Phía sau Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á, ba mặt nhìn nhau không mấy khả quan vẫn đi cùng nhau. Gộp lại làm một nhóm người bọn họ. Đi tới Thánh tộc, tộc Mộc. Lãnh địa dường như là đã ở bên trong rừng Sinh Linh. 
Bọn họ đã là rời khỏi nhánh Lan Lọng. Ngay cả tộc Hoa Lan cũng không mấy ồn ào mà là rất vắng lặng. Ở nơi đây các tộc Thực vật không có nhiều sự náo nhiệt, không mấy sự đông vui, nhưng cũng ít hiềm khích, và cũng có nhiều lần xảy ra sự xung đột để tranh đoạt những thứ gì đó mà họ cho là cần. 
Không bay trên bầu trời mà lúc này, xuyên qua từng lớp đất, cây lá. Bọn họ đã đi tới một nhánh thuộc một tộc khác của Thực vật tộc. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.