Thiên

Chương 107: Hai mảnh sắt




Phía ngoài kết giới “hộp mộc”
Đệ tử các viên của Thanh Phong Phái đã vọng ra rất nhiều lời nói nhưng phía trong lại không hề nghe rõ
Mười bảy đệ tử đang chuẩn bị ứng chiến, mắt đều nhìn phía trong mà quan chiến khi thấy Hàn Trung và Hàn Vinh đều đã xuất binh khí thì liền trố mắt mà nhìn hết
Trên không trung, nơi Lý Dương chưởng môn cùng đám trưởng lão, mắt nhìn nhau một lúc rồi im lặng nhìn Hàn Trung đã dùng binh khí thì biết khó phân thắng bại được, ngay cả Vũ Phiến Lương môn chủ cùng đám trưởng lão phía sau lão cũng đều nhìn chăm chú phía dưới vì bọn lão cũng không thể đoán được ai trong hai người sẽ giành trận thắng
- Không biết Hàn Trung có thể thắng với Thanh Lạc Kiếm đó không!
Hoa Lữ cùng Hoàng Phong đã đồng loạt nói nhưng sáu đệ tử còn lại vẫn im lặng mà không nói gì mà cùng tất cả đều hướng ánh mắt nhìn phía trong kết giới, vì lúc này, Hàn Trung đã bắt đầu thi triển pháp quyết công kích
Hắn nhìn mũi kiếm ánh đỏ tên là Lạc Kiếm mà hướng Hàn Vinh giọng trầm lại mà nét mặt không còn vẻ hớn hở như trước:
- Đại huynh, đệ bắt đầu thi triển Lạc Kiếm Pháp, huynh nhớ cẩn thẩn đó!
Khiến Hàn Vinh không khỏi lắc đầu mà cũng đã thu lại ý cười nhìn hắn “Hàn Trung, đệ vẫn vậy, trong chiến đấu không nên lơ là, và càng không nên nhắc nhở đối thủ” dứt lời chỉ thấy Hàn Vinh đã công kích tiếp bằng một tiếng hét rất nhanh “Đoạn Pháp, kiếm đoạn thẳng” cùng với đó Đoạn Kiếm nắm trong tay đã tỏa quang thủy mà quét ngang một đường, ánh thủy lấp lánh, một đường kiếm thẳng đã hiện mà xuất hiện trước chân, bụng, ngực Hàn Trung
Khiến Hàn Trung không khỏi cả kinh khi mà mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến hắn chỉ kịp cấm phập thanh kiếm xuống kết giới mộc, ngọn lửa liền lan tỏa khắp thân bao lấy hắn cùng thanh kiếm, cùng lúc đó, ánh kiếm thủy đã cong khi va chạm với thân kiếm Lạc Kiếm, một âm thanh “tách” vang lên khi mà Hàn Trung xoay mạnh thanh kiếm khiến cho ánh kiếm thủy liền đứt đôi mà lao ra phía sau, chạm vào mà hòa trong kết giới
Hàn Trung sắc mặt vẫn không chút thay đổi, thanh Lạc Kiếm đã chỉ hướng Hàn Vinh, toàn thân ngọn lửa lại tập trung vào thanh kiếm cùng cánh tay đang nắm của hắn, cùng với đó Hàn Trung đã bước nhanh mà tiến về phía Hàn Vinh trong ánh mắt kinh ngạc lẫn nghiêm túc của cả hai người
Hàn Trung tay nắm Lạc Kiếm liền chỉa lên trên rồi lại chỉa xuống dưới rồi lại xoay thành vòng cùng với tiếng hét to của hắn, khi đã va chạm với Đoạn Kiếm của Hàn Vinh và cùng bước nhanh tới:
“Lạc Pháp, kiếm lạc từng hướng”
Hai thanh kiếm một bao phủ ngọn lửa liền va chạm với một bao phủ dòng nước, Hàn Trung và Hàn Vinh cũng đã áp sát mặt nhau cùng giọng Hàn Vinh đã cười mà vang lên khi Hàn Trung vừa dứt câu “nhị đệ, trận này huynh phải thắng” chỉ là hắn vừa dứt lời đã trong thấy ý cười của Hàn Trung cùng một câu nói giống y hệt vậy “đại huynh, trận này đệ cũng phải thắng” chỉ thấy câu nói vừa dứt Hàn Trung đã tự lui lại phía sau nhưng lại khiến cho Hàn Vinh cảm thấy bất ổn khi mà hắn cảm nhận được sau lưng, hai bên hông đều đang xung động hỏa nguyên lực
Khiến cho Hàn Vinh mắt phải nhìn quanh mà đề phòng, nhưng lúc này, trước mặt hắn, Hàn Trung đã bắt đầu tiếp tục thế công khiến cho Hàn Vinh không khỏi cả kinh trong lòng cùng với đó là thế kiếm thứ hai của hàn Trung đã được hắn hét lên:
“Lạc Pháp, vẽ lạc kiếm”
Cùng với đó Lạc Kiếm trong tay của Hàn Trung đã vẽ vài vòng trước mặt hắn, mỗi một vết vẻ đều động lại một đường lửa hướng Hàn Vinh lao tới, mỗi một đường lửa như rút cạn hỏa nguyên lực trong cơ thể Hàn Trung, chẳng mấy chốc Lạc Kiếm vốn được phủ ngọn lửa đã khôi phục lại thành một thanh sắt khi mà các đường vẽ hướng tới Hàn Vinh đã đi sau mà tới cùng gắn kết vào nhau hình thành một nhìn vẽ hoàn chỉnh tới gần Hàn Vinh, ngay trước mặt đó là hình một ngôi sao lửa rất to, to tận hắn đang hướng tới Hàn Vinh
Khiến Hàn Vinh nét mặt cứng lại mà hơi khó coi “đệ” còn Hàn Trung chỉ cười cười mà nói “Lạc Kiếm, chỉ hai chiêu đệ đã dùng hết, nếu huynh đỡ được thì sẽ đánh bại được đệ”
Nhưng rất nhanh, Hàn Vinh sắc mặt đã bình thường trở lại mà nhìn hàn Trung cười cười, tay nắm chặt Đoạn Kiếm giọng trầm lại “được, ta đỡ cho đệ xem”
Phía ngoài kết giới mộc, tất cả đệ tử đang quan chiến đều mở to mắt mà nhìn chiêu kiếm vừa được xuất ra của Hàn Trung trông đợi kết quả
Trên không trung, Lý Dương cưởng môn trầm giọng, còn Vũ Phiến Lương môn chủ lại tươi cười như chắc chắn phần thắng sẽ thuộc về Hàn Vinh khi mà hai người đồng loạt nói cho đám trưởng lão phía sau nghe:
- Đây là kích quyết định!
Phía trong kết giới mộc, Hàn Vinh vẻ mặt không thay đổi nhìn Hàn Trung đang chống kiếm nhìn trước mặt mình nhìn hắn đang chống đỡ
Mắt Hàn Vinh lại liêm diêm, tập trung cảm nhận hỏa nguyên lực đang vây xung quanh hắn vì lúc này hắn đã cảm nhận được sau lưng, hai bên hông xung động nguyên lực đã mạnh hơn mà dần hình thành ba đường thẳng kiếm tròn hai đầu đang lao tới hắn đang ở chính giữa cùng trước mặt ngôi sao lửa mang theo khí thế hỏa nguyên lực nồng đậm mà tới, khiến hắn không còn đường thoát vì đều đã bị bao vây mà chỉ có thể đón đỡ
Hàn Vinh lại nắm chặt Đoạn Kiếm trong tay, toàn thân bùng phát thủy nguyên lực nhưng rất nhanh đều đã tập trung về Đoạn Kiếm nhưng mà nó chỉ lấp lánh quang thủy, Hàn Vinh đã động thân xoay tròn khi kiếm từ trước mặt đã được quét cho tới chân cùng một câu nói cũ “Đoạn Pháp” tiếp chính là chân nhẹ nhấc lên không, từng bước dưới chân liền hình thành một dòng nước nhỏ quanh chân
Hàn Vinh lại đạp nhẹ mà bay lên cao cùng câu nói cũ “kiếm cắt từng đoạn” phía dưới hắn từng đường kiếm đã được quét quanh thân liền lóe sáng, ánh kiếm thủy va chạm với hai chiêu đã thi triển trước sau của Hàn Trung đã cùng tới
Chỉ là lúc này Hàn Trung nét mặt đờ đẫn nhìn Hàn Vinh đang bước nhanh từng bước trên không trung cách nơi các chiêu kiếm đang va vào nhau mà lao tới hắn giọng có chút bất ngờ “đại huynh đang bay sao”
Không chỉ hắn mà phía ngoài đám đệ tử cũng đều đang bất ngờ, ngay nơi tám đệ tử chân truyền đang quan chiến, Nghệ Tuyết cùng Phù Hiểu chỉ tay nơi Hàn Vinh mà giọng ngạc nhiên “hắn đang bay sao”
Chỉ là hai nàng vừa dứt thì Tống Tân đã đáp lời “không phải hắn đang bay mà chính hắn đang tiêu tốn nguyên lực để đạp vài bước trên không tiến tới Hàn Trung, nhưng như vậy rất tốn nguyên lực”
Chỉ là phía trong nơi va chạm giữa các chiêu kiếm Đoạn Pháp của Hàn Vinh đã không thể nào ngăn chặn được Lạc Pháp của Hàn Trung mà còn bị chúng cắt thành từng đoạn đứt gãy nhưng lại không làm được gì Hàn Vinh vì lúc này hắn đang đạp từng bước trên không trung mà lao tới Hàn Trung khiến cho Lạp Pháp của hắn tự va vào nhau mà nơi Hàn Vinh đã đứng lúc này liền xung động hỏa nguyên lực mạnh mẽ trước khi không còn động lại chút gì
Còn Hàn Vinh đã tới trước mặt Hàn Trung từ trên không một kiếm đã hướng xuống hắn khiến Hàn Trung vẻ mặt vẫn còn thẩn thờ đang không hiểu gì, chỉ biết nhấc Lạc Kiếm đang là sắt vụn mà đón đỡ trong khi không hề vận hỏa nguyên lực, Đoạn Kiếm được truyền vào thủy nguyên lực liền tỏa ra quang thủy lóe lên mà kiếm lắc nhẹ, Lạc Kiếm cùng Hàn Trung đã bị chấn cho lui ra sau mà nét mặt đã tái lại vì lực va chạm cùng với việc hắn đã chạm lưng vào kết giới mộc khiến cho Hàn Trung không khỏi quay đầu nhìn mà cả kinh, chỉ là khi hắn nhìn trước đã thấy Hàn Vinh ở trước mặt, Đoạn Kiếm lại nhấc lên mà va chạm thêm một lần nữa với Lạc Kiếm của Hàn Trung
Nhưng lần này một tiếng “rắc” mạnh của sắt gãy đã vang lên, Hàn Trung đã văng ra khỏi kết giới trong bàn tay cầm kiếm đã tê tái mà đỏ rần, còn Lạc Kiếm đã không còn trong tay hắn khi mà hai nửa thanh kiếm đã nằm trong kết giới, nơi Hàn Vinh đang đứng nhìn Hàn Trung đang hơi khụy chân nơi đầu gối phía ngoài kết giới cách tám đệ tử chân truyền một khoảng khá gần
Còn Hàn Trung lại dùng ánh mắt ngơ ngác mà nhìn Hàn Vinh rồi lại xoay đầu nhìn tám đệ tử chân truyền như hắn đang phía sau nhìn mình rồi lại nhìn Hàn Vinh đang ở trong kết giới nhìn mình mà chỉ gật nhẹ đầu với hắn mà lắc nhẹ đầu tuy nét mặt không được tốt nhưng vẫn xoay người lại tới cạnh tám đệ tử chân truyền, có lẽ Hàn Trung biết mình đã thua
- Hàn Trung, hắn thua rồi sao!
Hoàng Phong cùng Hoa Lữ lại vang lên tiếng nói đầu tiên khi nhìn Hàn Trung đang tới gần cũng như nhìn Hàn Vinh vẻ mặt không có một chút gì là mừng rỡ của đệ tử đã thắng mà vẻ mặt vẫn lặng thinh còn có chút trầm lặng, cúi đầu nhìn Lạc Kiếm đã bị gãy thành hai đoạn nằm dưới chân mình sát kết giới mà khom người thu lấy cất vào trong Túi Trữ Vật cùng Đoạn Kiếm vốn còn nắm trong tay cũng được thu vào
Hàn Vinh lại xoay người mà bước đi rời khỏi kết giới hộp mộc hướng tới đám đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn đều đang cười cười nhìn hắn chút ít
Phía trên Vũ Phiến Lương môn chủ đã nhìn Hàn Vinh đã rời khỏi kết giới mà cười to lại hướng Lý Dương chưởng môn nói nhanh:
- Lý Dương, trận đầu tiên này, Vũ Phiến Môn chúng ta thắng
Vũ Phiến Lương môn chủ dứt lời chỉ thấy ngón trỏ tay còn lại liền hướng thẳng phía trên cái tên to đùng đang hiện phía trên kết giới mà điểm tới số một hình thành từ hỏa nguyên lực đã hiện ra cùng với đó là cái tên phía dưới liền xóa đi mà bắt đầu thay thế bằng một cái tên khác
Lý Dương chưởng môn vẻ mặt vẫn không đổi nhìn chín đệ tử phía dưới đang xì xào mà hướng Vũ Phiến Lương môn chủ nét mặt bình thản có vẻ cũng không để ý tới việc Hàn Trung đã để thua trận thứ nhất
- Vẫn còn chín trận, Phiến Lương, “môn chủ” không nên vội mừng!
Lý Dương chưởng môn dứt lời liền điểm chỉ một tia mộc nguyên lực mà hình thành số 0 ngay trên cái tên đã được lão xóa đi mà sắp sửa thay bằng một cái tên khác, chỉ là Vũ Phiến Lương môn chủ chỉ cười dài mà không để ý mà tiếp tục tìm đệ tử ứng chiến cho trận đấu thứ hai khi nhìn một lượt mười đệ tử hạch môn phía dưới nhưng lại bỏ qua Hàn Vinh
Đám trưởng lão phía sau Lý Dương chưởng môn cũng như Vũ Phiến Lương môn chủ chỉ im lặng nhìn hai cái tên mới đang xuất hiện thay thế cái tên cũ đã tỷ thí
Phía ngoài đám đệ tử nơi các lối vào cũng đang xì xầm to nhỏ
- Hiểu tỷ, Nguyệt muội, đám nữ kia đang trợn mắt nhìn tam tỷ chúng ta!
Nghệ Tuyết cùng nhị nữ lại không chú ý tới hai cái tên mới đang dần thay đổi mà nhìn tới bốn nữ trong số đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn mà nói với Phù Hiểu, Phương Nguyệt đang dán mắt trên kết giới hộp mộc để xem ai chiến trận tiếp theo khiến cho hai nữ liền nhìn nàng rồi lại nhìn tới bốn nữ của Vũ Phiến Môn cũng đang chăm chú nhìn thì đều trợn to mắt mà nhìn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.