Thí Thiên Đao

Chương 79: Bộ tộc Hạo Nguyệt (2)




Trên thảo nguyên, chuyện sau khi cha mất, đứa con cưới cơ thiếp của cha đâu đâu cũng có.
Cả ba người bọn hắn cũng không biết phụ thân của bọn hắn sớm đã âm thầm hạ độc công chúa Bảo Liên, trong lòng đều đang nghĩ, người đàn bà sau khi gả tới, không để cho phụ thân bọn họ động vào một sợitóc này, nếu có thể cùng bọn họ một đêm... thì tốt biết bao!
Sau đó, công chúa Na Y từ trong xe ngựa đi ra càng làm cho ánh mắt mọi người ngời ngời tỏa sáng!
Viên ngọc báu lộng lẫy nhất, rạng rỡ nhất trên thảo nguyên, trong một bộ trang phục đẹp đẽ, bên trong sự mỹ lệ cao quý, lại tỏa ra một sức sống thanh xuân dào dạt.
Cho dù là đứng cạnh một đại mỹ nhân như cô của nàng cũng không hề lép vế, xuân lan thu cúc mỗi người một vẻ!Hạo Nguyệt Cách Mộc ầm thầm nhìn thoáng qua Hạo Nguyệt Cách Thủy, trong lòng hơi hơi ghen tị, phụ thân nói nếu Na Y biết thời biết thế, có thể để nàng gả cho đệ đệ y lão tam.
- Nếu nàng ngoan ngoãn biết điều, vậy thì... bộ tộc Hạo Nguyệt ta... vẫn có thể thu nhận một công chúa tiền triều không nơi nương tựa!
- Như vậy, người trên thảo nguyên sẽ càng thêm ủng hộ chúng ta!
Đây là những lời Hạo Nguyệt trưởng lão đã nói ngay trước mặt ba đứa con trai của y.Trong lòng Hạo Nguyệt Cách Mộc vẫn hơi bất mãn, bởi y mới là con trưởng, mới nên là người có tư cách cưới công chúa Na Y nhất!
Nhưng phụ thân lại muốn đem công chúa gả cho lão tam!
Lý do rất đơn giản, là bởi vì Hạo Nguyệt Cách Mộc là con cả, y chính là kẻ phải kế thừa vương vị trong tương lai!
Hạo Nguyệt trưởng lão tuyệt đối không cho phép vị trí vua của thảo nguyên sau nhiều năm y vất vả bày mưu tính kế mới có được, dạo qua một vòng lại trở về trong tay dòng dõi huyết mạch cũ.Điều này Hạo Nguyệt Cách Mộc hiểu thì có hiểu, nhưng nhìn khuôn mặt mỹ lệ động lòng người của Na Y, trong lòng vẫn cứ rạo rực và kích động.
Đáng tiếc là, ở nơi này không kẻ nào dám phản đối Hạo Nguyệt trưởng lão. Ở trong bộ tộc Hạo Nguyệt này, Hạo Nguyệt trưởng lão chính là trời! Chính là kẻ duy ngã độc tôn!
- Ha ha, hoan nghênh, hoan nghênh các ngươi! Thê tử thân yêu của ta, còn cả cháu gái bảo bối và cháu họ của ta nữa! Hoan nghênh các ngươi... tới bộ tộc Hạo Nguyệt!Trên mặt Hạo Nguyệt trưởng lão tràn đầy tươi cười vui vẻ. Vẻ mặt thiện chí cùng nụ cười ôn hòa kia nhìn sao cũng thấy giống một bậc bề trên hiền lành.
Sở Mặc nhảy xuống ngựa, nghĩ thầm: lần đầu tiên ta gặp phải người có lòng dạ thâm sâu khó lường như vậy, khó trách có thể phát triển bộ tộc Hạo Nguyệt tới mức này.
Xem ra... kế hoạch tiếp theo phải tùy cơ ứng biến rồi!
Khiến Sở Mặc đau đầu nhất chính là, hai gã hộ vệ của Hạo Nguyệt trưởng lão quả thực là theo y như hình với bóng!Hạo Nguyệt trưởng lão đi nghênh đón đoàn người của công chúa Bảo Liên ngay trên địa bàn của mình, lẽ ra chắc chắn không có khả năng gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.
Nhưng hai gã hộ vệ này lại vẫn vô cùng cảnh giác, đi theo sau Hạo Nguyệt trưởng lão.
Dường như trong mắt bọn gã, bất cứ ai... đều là kẻ khả nghi!
Sở Mặc có chút đau đầu cau mày, nghĩ thầm: Nếu có cách để tiếp cận Hạo Nguyệt trưởng lão trong phút chốc, một đao kết liễu y thật gọn gàng linh hoạt thì tốt biết bao!Trong lòng miên man suy nghĩ, Sở Mặc cùng mọi người được đón vào bộ tộc Hạo Nguyệt.
Trong quá trình này, Sở Mặc vẫn âm thầm để ý quan sát, phát hiện xung quanh là một bầu không khí hài hòa vui vẻ, trên thực tế lại chỉ là biểu hiện thoải mái nhẹ nhàng ở bên ngoài, còn bên trong lại vô cùng căng thẳng!
Rất nhiều nơi đều có bố trí binh lính ngầm.
- Các binh lính ngầm này, có lẽ chỉ cần ra lệnh hô một tiếng liền có thể lập tức bao vây cả bộ tộc Hạo Nguyệt chật như nêm cối rồi?Sở Mặc nheo mắt thầm nghĩ: Xem ra hôm nay bất kể ra sao đều không có đường lui rồi, tất yếu phải kết thúc một cách gọn ghẽ!
---------
Trời ngả bóng hoàng hôn, phía chân trời xa nhuộm đẫm từng mảng sáng mờ ảo màu hồng nhạt, chiếu rọi khắp nửa bầu trời.
Trên quảng trường của bộ tộc Hạo Nguyệt, đã dấy lên một đống lửa trại lớn, ánh lửa rừng rực trong nắng chiều quyện lại cùng nhau thành một thứ màu mật ong sánh đậm quyến rũ.
Người thảo nguyên vốn rất giỏi ca múa, lúc này đã có rất nhiều thanh niên nam nữ vây quanh lửa trại vừa múa vừa ca hát. Từ rất xa đã có thể cảm nhận được sự nhiệt tình hừng hực này.Một bầu không khí vô cùng náo nhiệt!
Cùng với sự có mặt của đội ngũ công chúa Bảo Liên và công chúa Na Y, không khí nơi này cũng dâng lên đến cao trào.
Nhóm đông nam nữ trẻ tuổi vừa hát vừa nhảy múa vây quanh đoàn người của công chúa Bảo Liên.
Trên mặt công chúa Bảo Liên và công chúa Na Y đều lộ ra nụ cười vui vẻ, không kìm được đong đưa thân mình theo điệu nhạc.
Bàng Trung Nguyên đi tới bên cạnh Sở Mặc, hạ giọng nói:
- Cùng hòa vào bầu không khí sôi nổi này đi, đừng để người khác nhận ra điều bất thường.
Trong lòng Sở Mặc cười khổ, mấy thứ ca múa này hắn đâu có biết tí xíu nào!
Tuy nhiên lúc này cùng đành bất đắc dĩ lẫn vào đám đông lắc qua lắc lại vài cái. Chung quy là đã luyện võ từ nhỏ, độ mềm dẻo của cơ thể cũng như khả năng cảm thụ âm nhạc đều không có vấn đề gì, sau khi lắc lư vài cái thì cũng coi như bắt chước được ra ngô ra khoai.
Sau khi nhảy được một lúc lâu, mọi người mới dừng lại, mặt ai cũngđều hồng hây hây, vẻ mặt rạng rỡ.
Kể cả công chúa Bảo Liên và Na Y trên mặt cũng mang theo một chút phấn chấn.
Trong lòng Sở Mặc âm thầm đề cao cảnh giác, Hạo Nguyệt trưởng lão, quả nhiên là một nhân vật lợi hại!
Nếu không phải công chúa Bảo Liên đã nhận được tin tức từ sớm, nếu không phải hắn tận mắt thấy những kẻ được bố trí canh gác ngầm, chỉ sợ giờ phút này cũng bị không khí nơi này cuốn hút. Coi nơi này thực sự chỉ như một bữa tiệc tối long trọng bình thường trên thảonguyên.
Sau đó, người dẫn dắt yến hội tuyên bố, bữa tiệc ngoài trời chính thức mở màn.
Bắt đầu có người của bộ tộc Hạo Nguyệt mang bàn lên sắp xếp đâu vào đấy. Rồi lại có người mang rượu và thức ăn lên.
Tất cả đều là của ngon vật lạ đặc sắc trên thảo nguyên, dê nướng nguyên con, thịt trâu thịt dê được ninh trong nồi sắt suốt một thời gian dài, mùi hương thơm lừng tỏa ra tứ phía.Ngay cả Sở Mặc cũng có chút không nhịn được muốn cầm đũa ngay lập tức.
Mọi người nhanh chóng tìm được vị trí của mình ngồi xuống, Hạo Nguyệt trưởng lão ngồi ở đầu bên kia, bưng lên chén lớn, tiếng cười sang sảng nói:
- Bữa tiệc hôm nay là để nghênh đón công chúa Na Y, cháu gái của ta, và vương tử Liệt Ca cháu trai của ta! Mọi người cứ việc ăn uống tự nhiên, không say không về!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.