Thí Thiên Đao

Chương 495: Huyễn Thần Hồ




Dù sao cảnh giới Lã Nghị bày ra đã là Chân Tiên tầng thứ mười... chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới đế chủ, trở thành lão đại một phương, tồn tại đó trừ phi là đại lão cảnh giới đế chủ tự mình ra tay.
Nói cách khác, cho dù là Chân Tiên đại năng cũng không dám đi thử.
Bởi vì ai cũng biết, Lã Nghị không phải chân tiên bình thường. Hắn còn là một Luyện Đan Sư hùng mạnh!Cấp bậc đại tông sư Luyện Đan Sư không chỉ có thể luyện chế đan dược cứu người mà cũng có thể luyện chế đan dược giết người!
Những mị dược khủng bố đó có nguồn gốc từ trong tay hắn, ai biết trong tay hắn còn loại nào đáng sợ hơn nữa không?
Huống chi chuyện này, người sáng suốt cũng nhìn thấy, đã liên lụy tới Gia Cát gia...
Sự tình liên quan hai thế lực lớn của Thiên giới, một vài thể số lượng ít tùy tiện dính vào chỉ sợ chưa đủ nhét kẽ răng, có chết cũng không biết mình chết như thế nào.
Bởi vậy, sau khi phát ra giải thưởng, tuy rằng trực tiếp chấn kinh vô số người, nhưng không ai dám tiếp nhận.Đồng thời, việc Linh Đan Đường truyền tin cũng đã có hiệu quả.
Bắt đầu có nhiều tu sĩ ở ngoài thành bay trở về.
Linh Đan Đường tức giận, đây không phải trò đùa, ai cũng không muốn bị liệt vào sổ đen Linh Đan Đường.
Nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ giữ tâm lý may mắn, hờ hững với cảnh cáo của Linh Đan Đường, khư khư cố chấp.
Huyễn Thần Giới yên tĩnh quá lâu, như chỉ trong nháy mắt đã náo nhiệt hẳn lên.
Không ngừng có tu sĩ tiến vào nơi đây, đồng thời trong Tiên giới và Thiên giới cũng xuất hiện đủ lời đồn đại.Từ Gia Cát gia cứng rắn, mạnh mẽ thông cáo, Linh Đan Đường buôn bán đan dược lớn nhất khu vực, cùng mối liên quan giữa Thiên giới đại tộc với Gia Cát gia, khiến nguyên bản ám đấu biến thành minh tranh.
Gia Cát gia thông cáo khá đơn giản, từ ngữ cứng rắn, mạnh mẽ, chỉ đầu mâu vào thẳng Linh Đan Đường!
- Linh Đan Đường ngươi dung túng con gái hành hung, ở Huyễn Thần Giới cường sát Gia Cát gia đình đệ, chẳng lẽ chỉ cho phép các ngươi hành hung không cho chúng ta trả thù sao?
Thích thì chiến, Gia Cát gia từ trên xuống dưới có triệu dòng chính, trăm triệu vạn nhân khẩu, nào có ai kinh sợ!
Phùng Xuân Đế Chủ đập vỡ bàn, lạnh lùng phân phó:
- Lập tức báo cho các chi nhánh của Linh Đan Đường, mở trạng thái chiến tranh,bất luận thứ gì nhằm vào kinh doanh Gia Cát gia đều không làm! Báo cho phân bộ chiến đấu của Linh Đan Đường, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu!
Một trận nhìn như do tranh giành tình nhân gây ra, không ngờ qua một ngày đã thành tranh đấu giữa hai thế lực lớn.
Mà đương sự chuyện này, Sở Mặc cùng Lưu Vân lại hoàn toàn không biết gì.
Một canh giờ, lấy cảnh giới Lưu Vân cũng đủ bay xa mây van dăm, tuy nhiên chút khoảng cách ấy trong mắt Lưu Vân vẫn chưa đủ an toàn!
Ngay cả nàng mang theo pháp khí có thể che đậy khí tức, nhưng Lưu Vân rất rõ ràng, đám Gia Cát Xương Bình sẽ không bỏ qua cho mình.Thậm chí, hắn sẽ lưu truyền chuyện này!
Sự thật đã chứng minh điều Lưu Vân đoán, trên bảng tin không ngừng nêu tên nàng, tuy rằng không nhìn thấy nhưng Lưu Vân cũng biết chuyện này đã gây động tĩnh quá lớn.
Tuy nhiên thời gian của nàng không còn nhiều nữa mà tiếp tục bay xuống, áp chế với Ngọc nữ mị đã hoàn toàn bị phá tan.
Đến lúc đó mới là thời gian nguy hiểm.
Dòng sông xuyên đất xuyên núi không ngừng lướt đi dưới chân Lưu Vân.
Rốt cục, Lưu Vân nhìn thấy một vùng biển mênh mông.Đó là Huyễn Thần hồ!
Là một hồ nước ngọt lớn nhất ở Huyễn Thần Giới.
Mặc dù là hồ nhưng diện tích còn rộng hơn biển, vừa nhìn cơ bản không trông thấy điểm cuối
- Thuỷ vực tồn tại trong truyền thuyết rất hung hiểm, cho tới nay được xem như cấm địa lớn nhất trong nhân tầng.
Nhìn Huyễn Thần hồ, sắc mặt Lưu Vân không ngừng biến ảo, miệng thì thào nói:
- Ta mang theo Lâm Bạch đến hồ này thì có thể tránh những người đó, có thể kết quả không lường được, thậm chí sẽ cửu tử nhất sinh, nhưng ngoài điều đó ra, chỉ sợ tính chạy đến Huyễn Thần sơn cũng không an toàn.
- Bất chấp giá nào vậy.
Gương mặt tuyệt mỹ của Lưu Vân hiện vẻ kiên quyết, nhìn Sở Mặc gần như đã lầm vào hôn mê, nhẹ giọng nói:
- Rất xin lỗi... Ngươi đừng trách ta ích kỷ, ngay cả ủy thân cho ngươi, ta cũng không cho phép bất cứ kẻ nào thấy.
Nói xong, Lưu Vân cắn răng mang theo Sở Mặc đi vào Huyễn Thần hồ mênh mông như biển lớn.
Như hai nụ nhỏ trên cành hoa, hai bòng người hoàn toàn biến mất giữa đất trời.
Hồ nước lạnh đến xương, Lưu Vân trực tiếp mở ra phòng ngự, đồng thời tế ra vài món bảo vật quay chung quanh tiến hành phòng ngự.Truyền thuyết về hồ này có rất nhiều, nhưng tới giờ gần như chưa có ai có thể nói lại được tỉ mỉ tình huống trong hồ.
Phàm nhắc tới Huyễn Thần hồ tất sẽ cùng nhóm từ “Đại hung” “Hiểm địa” “Cấm địa“.
Lưu Vân cũng là bị dồn vào đường cụt, bằng không nàng cũng không tiến vào nơi này.
Lưu Vân một hơi đi sâu xuống vài trăm thước, lạnh thấu xương, ngay cả nàng là Phi Thăng kỳ tu sĩ cũng khó chịu được, nàng không khỏi lo lắng nhìn Sở Mặc đang được ôm trong lòng.
Lại kinh ngạc phát hiện, ở trong này biểu hiện của Sở Mặc không có gì dị thường- Điều này sao có thể?
Lưu Vân chấn động, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Tiếp tục xâm nhập, ngay cả Lưu Vân có phần không thể chịu đựng nhưng Sở Mặc vẫn y nguyên
- Trời ạ...
Lưu Vân không kìm nổi lên tiếng thán phục. Nàng rốt cục hiểu ra vì sao một luyện đan sư huyền thoại tới tăng thêm được 50% công năng của đan dược hoàn mỹ lại thu một đệ tử đến Tiên Thiên cảnh giới.
Đây quả thực là một yêu nghiệt
Yêu nghiệt có lực lượng huyết mạch cường đại khó lường.Rốt cục, Lưu Vân cảm giác Ngọc nữ mị áp chế tới điểm Linh giới, nàng đình chỉ xâm nhập mà vung tay lên, một kiện pháp khí xuất hiện, trực tiếp tản mát ra dao động mãnh liệt.
Sau đó, nước trong phạm vi mười trượng xung quanh đó bị trục xuất ra ngoài.
Đồng thời, các pháp khí khác cũng bị Lưu Vân kích hoạt, bộc phát ra khí tức mãnh liệt thủ hộ.
Lưu Vân làm xong mọi việc, cảm giác tinh thần và thức hải như bị cảm giác kỳ dị nhồi nhét, áp chế với mị dược ngay lập tức sụp đổ.
Một âm thanh vô cùng êm tai nhưng bình thường đánh chết nàng cũng không làm đã phát ra từ cái mũi của nàng.Thanh âm này như dầu tưới vào lửa.
Sở Mặc đang hôn mê như binh sĩ nhận hiệu lệnh, lập tức mở hai mắt ra.
Tròng mắt ngập tràn màu đỏ.
Lưu Vân dùng một tia thần trí cuối cùng nhìn Sở Mặc, một giọt nước mắt rơi xuống.
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, nhưng không thắng được nhân gian vô kể...
Trong khi khí tức hùng mạnh đang thăm dò tới Huyễn Thần hồ, dấu ấn Thương Khung Thần Giám trên ngực Sở Mặc tản mát ra hào quang, khí tức nguy hiểm vàlạnh băng trong nháy mắt biến mất không còn thấy tăm hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.