Thí Thiên Đao

Chương 493: Giải thưởng giá trên trời




- Ta không phục! Giới linh… Ta không phục!
Gia Cát Xương Bình ngửa mặt lên trời gào thét giận dữ.
Một màn kịch hay mà không có cơ hội được ra mắt, mọi tính toán đều trở nên tan biến như bong bóng xà phòng.
Trừ khi bây giờ y lần ra được tung tích của Lưu Vân và người con trai kia, nếu không mặc y có nói giời nói bể ra sao, sẽ đều không ai thèmtin tưởng.
Như vậy, không phải là y đã mất cả chì lần chài rồi hay sao?
Chẳng những không hãm hại được hai ngươi kia, mà lại nghiễm nhiên trở thành bà mối se duyên cho lũ rác rưởi đó?
Nghĩ đến đây, Gia Cát Xương Bình không nén được hộc ra một ngụm máu, toàn thân lung lay như muốn ngã gục.
- Gia Cát công tử!- Lão đại, ngươi có sao không?
- Công tử… ngài làm sao vậy?
Cả đám thuộc hạ đều nhìn Gia Cát Xương Bình với vẻ mặt sợ hãi, đồng thời, sâu trong con ngươi của bọn họ còn tràn ngập sự khó hiểu… cùng với vẻ kinh hoàng tột độ!
Bởi vì lúc này, bọn họ đều có một cảm giác mơ hồ rằng: Hình như giới linh của Huyễn Thần Giới đang thiên vị đôi nam nữ kia một cách rõ ràng!Tuy cảm giác này khiến ngay cả bọn họ cũng cảm thấy ngớ ngẩn vô cùng, nhưng mà… vẫn không thể nào xóa nhòa nó ra khỏi đầu óc được!
Bởi vì đến giờ… sự thật đang rành rành bày ra trước mắt!
Nhưng mà điều này… Sao có thể đây?
——
Huyễn Thần Giới đã tồn tại sừng sững giữa đất trời này hàng trăm hàng ngàn năm qua, nơi đây thoạt nhìn thì chỉ như một thế giới giả tưởng, nhưng lại chân thực vô cùng. Bởi vì mọi thứ ngươi giành được tại nơi này, đều có thế mang trở về thế giới hiện tại mà mình đang sống.
Bây giờ tất cả mọi người đều đã công nhận rằng Huyễn Thần Giới là một thế giới song song độc lập với thực tại, tuy còn đôi chỗ khác biệt so với những không gian khác, nhưng mọi người cũng đều đã chấp nhận và tuân theo quy tắc của thế giới này.
Một thế giới rộng lớn có ba tầng không gian, cớ sao quy tắc của nó,lại có thể chỉ đi thiên vị một người được?
Chuyện như vậy có nói ra thì cũng chẳng ai tin!
Nhưng tình huống đang xảy ra rành rành trước mắt, lại phải giải thích thế nào đây?
Không ai được phép bay trong Huyễn Thần thành, bất cứ một ai, chỉ cần vi phạm sẽ lập tức bị sét đánh chết, trục xuất vĩnh viễn khỏi Huyễn Thần Giới.
Cho dù bậc tiền bối cao nhân như Đế Chủ, cũng không dám phá vỡquy tắc này!
Vì sao Lưu Vân lại được phép?
Dựa vào đâu cơ chứ!
Đây đúng là một câu chuyện hài hước tày đình!
Chẳng lẽ là vì thân phận tiểu công chúa của Linh Đan Đường ư?
Đừng có đùa… Bên trong toàn bộ Huyễn Thần Giới, người có thân phận địa vị được kính ngưỡng và tôn sùng nhiều không đếm xuể!Trong Huyễn Thần Giới này, có rất nhiều con cháu đời sau của các đấng Chí Tôn, thậm chí có vài người còn là con trai ruột của Chí Tôn trong truyền thuyết!
Thân phận của bọn họ lẽ nào không đủ cao quý sao?
Nhưng cho dù là bọn họ, cũng không dám tùy tiện phá bỏ quy tắc của Huyễn Thần Giới, dựa vào đâu mà Lưu Vân có thể?
Hay là, người mà nàng mang theo kia, vẫn đang nhận được sự bảo vệ của Huyễn Thần thành?
Những người này nghĩ đi nghĩ lại nát óc mà vẫn không thể nào tìm ra được lời giải đáp.
Đừng nói là chỉ mỗi bọn họ, lúc này, vô số người cũng đang rất hoang mang và thắc mắc, dù sao vừa rồi đã có khá nhiều người được chứng kiến tận mắt cảnh Lưu Vân mang theo Sở Mặc bay vọt lên không trung.
Khu vực bảng tin lúc này lại bắt đầu nổ tung rồi, rất nhiều người thi nhau đưa ra những suy đoán của mình. Rốt cuộc là lý do gì khiến Lưu Vân có thể bay được trong Huyễn Thần thành…Tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Gia Cát Xương Bình.
Gia Cát Xương Bình nghiến răng nghiến lợi. Không nhận được sự đáp lại của Huyễn Thần Giới, y cũng không dám làm bừa thêm nữa. Trời biết nếu y dám nói khó nghe thêm vài câu, liệu có bị sét đánh chết, sau đó trục xuất vĩnh viễn hay không.
Hậu quả như vậy, ngay cả y cũng không thể nào chấp nhận được.
Một số tài nguyên bên trong Huyễn Thần Giới này, thậm chí còn đủ để khiến cho Đế Chủ Thiên Giới cũng phải thèm khát.Thiếu “kho báu” to lớn như Huyễn Thần Giới, tốc độ tu hành… nhất định sẽ bị tụt hậu rất xa.
- Công tử… Phải làm gì bây giờ?
Trên gương mặt ưa nhìn của gã trẻ tuổi kia tràn đầy vẻ oán độc. Trong lòng cũng cực kỳ căm hận Sở Mặc và Lưu Vân.
Gia Cát Xương Bình hít sâu một hơi, sau đó hạ lệnh:
- Lập tức huy động mọi lực lượng mà chúng ta có, nhất định phải tìm cho ra tung tích của con tiện nhân và tên rác rưởi kia! Đồng thời treo giải thưởng trên bảng tin… phàm là kẻ tìm ra đôi nam nữ chó má kia… thưởng năm trăm… thiên tinh thạch cực phẩm!Người trẻ tuổi dễ nhìn kia khẽ phát run, hạ giọng nói:
- Công tử, năm trăm thiên tinh thạch cực phẩm, có phải… hơi nhiều quá hay không?
Những người khác cũng dùng bộ mặt khiếp sợ để nhìn Gia Cát Xương Bình, đây quả thực không phải một con số nhỏ, cho dù Gia Cát Xương Bình có là con trai trưởng nhà Gia Cát đi chăng nữa, nhưng muốn điều động một số tiền lớn như vậy thì cũng không phải là chuyện đơn giản chút nào!
Không thấy trên bảng tin rất hiếm khi có người treo thưởng trên một trăm đấy sao?
Hơn nữa còn không phải là thiên tinh thạch cực phẩm, màphần lớn chỉ là trung phẩm hoặc thượng phẩm thôi.
Bình thường ra mà nói, thứ như thiên tinh thạch cực phẩm cũng chỉ có những bậc tiền bối cao nhân mới thường xuyên mang theo bên mình, sử dụng như nhu yếu phẩm bắt buộc phải tiêu tốn hàng ngày.
Đẳng cấp thấp hơn Đế Chủ, hiếm có ai nỡ dùng thiên tinh thạch cực phẩm để tu luyện, như vậy quả thực là xa xỉ quá đáng rồi!
Cho nên, khi những người này nghe thấy Gia Cát Xương Bình muốn dùng thiên tinh thạch cực phẩm để treo giải thưởng, tất cả đều ngây ngẩn cả ra, hơn nữa… còn là một con số lớn lên tới năm trăm thiên tinh thạchcực phẩm nữa, mọi người đều bị làm cho sợ tới mức đờ đẫn. Cảm thấy hình như công tử bị kích động đến mức mất trí mất rồi?
- Không cần tốn hơi thừa lời nữa, làm theo lời ta đi!
Gia Cát Xương Bình lạnh giọng nói:
- Tiền sẽ không thiếu một cắc đâu!
Nói xong, ném luôn một túi trữ đồ cho gã trẻ tuổi dễ nhìn bên cạnh.
Gã ta vừa nhận lấy và mở ra xem, khóe miệng liền bắt đầu trở nên run rẩy.Từ miệng túi tỏa ra ánh sáng lấp lánh, năng lượng tiềm tàng, rõ rành rành là có hơn năm trăm viên thiên tinh thạch cực phẩm đang nằm bên trong.
Lần này tất cả mọi người đều hiểu, Gia Cát Xương Bình rõ là đang dốc hết vốn liếng để đặt cược vào vố lớn này rồi.
- Được, ta sẽ đi làm ngay!
Người trẻ tuổi có gương mặt ưa nhìn kia cầm túi trữ vật nhanh chóng chạy biến đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.