Thí Thiên Đao

Chương 2608: Bốn Đại tôn giả mờ mịt (1)




Cho dù là mấy vạn người chết trên chiến trường, loại oán niệm này thật ra cũng rất mạnh!
Oán niệm vô hình, hơn nữa không có mạng sống. Nhưng chúng là một loại khí tức vô cùng khủng khiếp. ảnh hưởng đối với linh, cũng tương đối đáng sợ.
Mấy vạn người trên chiến trường đã sinh ra oán niệm đáng sợ như vậy. Với địa phương mấy mươi vạn vạn nơi? Trăm vạn... vũ trụ lớn?
Tất cả mọi người đều có loại cảm giác không rét mà run.
Sở Mặc nhẹ giọng nói:
- Trong những vũ trụ chết, tất cả khí tức thối nát tử vong thật ra chính là những oán niệm này hình thành. Loại khí tức này, ngay cả là sinh linh cảnh giới Đại Tổ dính phải cũng sẽ trực tiếp hủy đạo cơ, phá hỏng đạo hạnh. Tương đối khủng khiếp! Nhưng sau khi ta kích hoạt, khiến những vũ trụ này đều tỉnh lại. Những khí tức thối nát tử vong, tất cả đều bị đuổi ra ngoài. Các ngươi biết, bọn chúng đi chỗ nào?
Mọi người ngẩn ra.
Lập tức, vẻ mặt Ma Quân nghiêm nghị dùng ngón tay chỉ lên trời, nói:
- Chẳng lẽ... Đi nơi đó?
Sở Mặc mỉm cười, gật đầu.
Cái này, toàn bộ mọi người cũng không thể bình tĩnh được nữa!
Ngay cả Sở lão cũng nhảy dựng lên, nhìn về phía Sở Mặc. Trong ánh mắt hắn lộ ra tinh quang vô cùng và ý chí chiến đấu:
- Thật sao?
Sở Mặc gật đầu, nghiêm túc nói:
- Nếu như ta tính toán và thôi diễn không sai, cái gọi là thế giới tư duy cao, cái gọi là thần giới, đã bị oán niệm của trăm vạn vũ trụ lớn cùng trùng kích đến... Chắc hẳn là phá thành mảnh nhỏ. Ừ, có thể, qua không được bao lâu nữa, thần... sẽ ngã xuống! Hoặc nói...rơi xuống! Rơi xuống chỗ bọn họ vô cùng chán ghét... thế giới sinh mạng thấp của chúng ta, tràn ngập không chớp mắt.
Trong cả căn phòng thoáng chốc hoàn toàn tĩnh mịch!
Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ chấn động mãnh liệt.
Đây quả thực quá kỳ diệu.
Một mình Sở Mặc lại có thể hủy toàn bộ thần giới?
Nhất Nương tính tình bình tĩnh như vậy, cũng không bình tĩnh nổi. Nàng nhìn Sở Mặc:
- Ngươi, một mình ngươi... Hủy thần giới?
Sở Mặc lắc đầu:
- Không, không phải một mình ta. Phải nói là vô số sinh linh oán niệm trong trăm vạn vũ trụ cùng phá hủy thế giới kia!
Trong phòng lại là những âm thanh hút khí lạnh.
Loại chuyện này thực tại không thể tưởng tượng nổi. Trên thực tế, trước hôm nay, những suy tư và nhận thức của bọn họ, trên cơ bản vẫn đều dừng lại ở trong nhận thức của thế giới “Năm đại thiên“.
Cho rằng kẻ địch lớn nhất của Nhân tộc hẳn phải đến từ bốn đại thiên khác. Thông qua bản tin phù văn, khiến cho bọn họ hiểu rõ, Thiên Nhân tộc, chưa chắc đều là kẻ địch. Nhưng bốn Đại Thiên Chủ... thì nhất định sẽ là kẻ địch của bọn họ.
Nhưng theo Sở Mặc giảng giải, bọn họ hiểu rõ bốn Đại Thiên Chủ thật ra cũng không tính là kẻ địch. Bọn họ cũng là một đám người đáng thương.
Hơn nữa, hiện tại bốn Đại Thiên Chủ đều đã sớm thầm chấp nhận hợp tác với Sở Mặc và Nhân tộc. Nếu không, mạng lưới phù văn cũng quyết không có thể nào nối được thông thuận và nhanh chóng như vậy.
Bởi vì sau này, thật ra chính là bốn Đại Thiên Chủ ở sau lưng, cùng thúc đẩy mạnh chuyện này. Số lượng những tài nguyên này cần thiết, tuyệt đại là rất nhiều, đều do bọn họ trực tiếp cung cấp!
Bọn họ nghe Sở Mặc nói, mới hiểu được kẻ địch chung của thế giới này, thật ra lại là viện thế lực lớn!
Là những phù văn tính mạng đỉnh cấp!
Nhưng mà tiếp tục nghe, bọn họ lại phát hiện chân tướng đáng sợ, vượt xa so với trong tưởng tượng của bọn họ. Hóa ra kẻ địch của toàn thế giới, không chỉ là phù văn tính mạng đỉnh cấp của viện thế lực lớn này. Nguồn gốc lại là những sinh linh ở thế giới tư duy cao kia.
Cũng chính là... Những thần linh kia!
Bọn họ mới thật sự là kẻ địch!
Bọn họ lấy ra lực sinh mạng của toàn bộ đại thế giới, làm hòn đá tảng ổn định thế giới tư duy cao tồn tại.
Điều này quá tàn khốc, cũng quá tàn nhẫn. Nhưng trên thực tế, đối với những thần linh kia mà nói, làm như vậy lại rất bình thường.
Bởi vì Vô Lượng Kiếp tới nay, bọn họ đã bị phá huỷ trăm vạn vũ trụ lớn giống như năm đại thiên vậy!
Trong lòng bọn họ căm giận, phẫn nộ, chấn động kinh ngạc!
Các loại tâm tình trộn lẫn ở cùng một chỗ.
Nhưng mà không đợi bọn họ phẫn nộ thêm bao lâu, liền biết một mình Sở Mặc đã thức tỉnh lại, kích hoạt răm vạn vũ trụ đã chết, sau đó, sử dụng cộng đồng oán niệm của những vũ trụ này, đánh nát hàng rào thần giới, làm cho cả thần giới sụp đổ!
- Đây chẳng phải là nói... Sau đó những sinh linh khủng khiếp trong thần giới này, những vị thần cường đại vô cùng này... Sẽ xuất hiện ở thế giới này của chúng ta hay sao?
Lúc này bất chợt Tư Đồ Đồ nhìn về phía Sở Mặc:
- Nói vậy... Bọn họ nhất định sẽ không cam lòng. Chiến tranh... Sợ rằng lại sẽ tới?
Lúc này, mọi người cũng kịp phản ứng. Tất cả nhìn về phía Sở Mặc, trong ánh mắt mang một tia nghi vấn.
Nếu thật sự như vậy, thần giới bị hủy. Những thần linh kia sẽ không đi quan tâm tới những sinh linh bị bọn họ trấn áp. Bọn họ chỉ sẽ cảm thấy, quê hương của mình bị hủy diệt!
Vậy nhất định phải trả thù!
Sở Mặc nghe vậy, cười rộ lên, nói:
- Thần giới bị hủy, thần... cũng sẽ không có. Ngay cả có một vài sinh linh cường đại xuất hiện ở trên thế giới này của chúng ta, như vậy có thể làmthế nào? Bọn họ muốn chiến, vậy thì chiến!
Vào giờ phút này, trên người Sở Mặc phát ra sự tự tin này, trực tiếp ảnh hưởng tới mọi người.
- Đúng vậy, thần giới hủy, thần... thật ra cũng còn không tồn tại nữa. Đã như vậy, còn có gì đáng sợ chứ?
Ánh mắt của mọi người đều trở nên ánh ngời.
Vào giờ phút này, trong lòng của bọn họ đều trực tiếp có lo lắng cực lớn.
Ma Quân nhìn Sở Mặc nói:
- Đây quả nhiên là một tình thế cách mạng hỗn loạn nhất từ khi khai sáng tới nay! Ở trong tình thế hỗn loạn này, ngay cả là thần cũng không có cách nào chạy trốn.
Sở Mặc cười nói:
- Ta còn là thần.
Mọi người lại ngẩn người ra. Ngay lập tức tất cả đều lộ ra vẻ tươi cười hưng phấn.
Đúng vậy, thần giới không còn, những thần linh kia cũng sẽ không thể lại được gọi là thần. Nhưng Sở Mặc... lại là thần ở thế giới này!
Trên thực tế, hắn đã sớm nắm giữ năng lực có thể tiến vào thần giới ban đầu để sinh hoạt. Năm xưa Bàn Cổ cũng có! Nhưng bọn họ đều không có đi tới đó. Bọn họ vẫn luôn lưu lại ở trong hồng trần nơi này.
Bởi vì bọn họ đều là thần trong hồng trần này!
Ngay cả thần giới vỡ nát, bọn họ... vẫn là thần!
Đúng lúc này, Sở Mặc đột nhiên biến sắc, nói thật nhanh.
- Sở Tuệ có nguy hiểm. Ta muốn đi cứu nàng. Các ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.