Thí Thiên Đao

Chương 2581: Phục (2)




Tử Kim Thiên Chủ thiếu chút nữa lập tức thì cầm bản tin phù văn trong tay ném xuống đất. Hắn sắp bị giận tới điên lên rồi! Không quyền hạn? Ta đường đường là Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên Đại Thiên Chủ, lại bị thứ này dễ dàng ngăn ở bên ngoài, nói ta không có quyền hạn? Đây rõ ràng chính là đang coi thường ta!
Chỉ có điều Tử Kim Thiên Chủ suy nghĩ một chút cũng hiểu nguyên nhân trong đó. Sở thị vương tộc, giống như Tử Kim Cung của hắn. Về rất nhiều chuyện trong Tử Kim Cung, đều là cơ mật cao, dĩ nhiên không phải ai muốn biết là có thể biết được.
Mặc dù nghĩ thông suốt, nhưng trong lòng của hắn vẫn cảm giác đặc biệt không thoải mái!
Chỉ có điều rất nhanh, hắn đã bị một vài thứ khác hấp dẫn.
Sinh linh trí tuệ trên thế gian này, luôn có một loại khiến cho bọn họ thích vô cùng. Chỉ cần là sinh linh có trí khôn, nhất định có sở thích của hắn. Càng không cần nói tới tiền thân của Tử Kim Thiên Chủ, chính là từ con người. Dù hắn không muốn thừa nhận thế nào đi nữa, không thích nhân loại thế nào đi nữa, sâu bên trong linh hồn của hắn vẫn có lưu lại rất nhiều nhân tính.
Bốn Đại Thiên Chủ cầm một bản tin phù văn trong tay, ngồi ở chỗ đó. Tất cả đều say sưa xem. Trong lúc nhất thời, ở đây lại có thể trở nên yên tĩnh.
Một lúc lâu, Tử Kim Thiên Chủ mới rốt cục phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt khổ sở nói một câu:
- Hiện tại ta đột nhiên có chút hiểu rõ, vì sao thứ này có thể nối đến bên trong Tử Kim Cung của ta...
Ba Đại Thiên Chủ khác cũng đều trầm mặc gật đầu.
Vô Lượng Thiên Chủ đã sớm hiểu. Nếu không, hắn cũng không có khả năng xem đây là uy hiếp lớn lao đối với hắn.
Hai vị Thiên Chủ Nam Vô Thiên và Tiêu Diêu Thiên vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc đến vật này. Ngay cả chính bọn họ cũng bị nội dung bên trong hấp dẫn. Vậy càng không cần nói tới những Thiên Nhân phía dưới. Bọn họ chỉ cần tiếp xúc trong nháy mắt... Sẽ hoàn toàn bị hấp dẫn!
Tử Kim Thiên Chủ lẩm bẩm nói:
- Trước kia, trong Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên gần như tất cả tiêu khiển cũng chính là xem ca vũ, hoặc là đánh cờ, hoặc là... chính là... chính là...
Hắn nói không nên lời. Bởi vì sinh hoạt tiêu khiển của các Thiên Nhân thật sự có chút thiếu thốn. Bọn họ tự xưng là trên căn bản khác với Nhân tộc, cho nên đối với rất nhiều tiêu khiển trong Nhân tộc đều tỏ vẻ khinh thường. Nhưng trên thực tế, ở sâu trong nội tâm lại vô cùng khát vọng.
Chỉ có điều quá khứ không có cơ hội này. Nếu như một quý tộc Thiên Nhân chạy đi nói với bằng hữu của mình, mình thích cách sống này của Nhân tộc. Cho dù trong lòng đối phương là công nhận, nhưng ngoài miệng sẽ nói ngươi không thể làm như vậy. Ngươi sao có thể làm như vậy được chứ? Nhân tộc... Đó là sinh linh thấp hèn!
Nhưng bây giờ lại khác. Tương đối mà nói, bản tin phù văn thật ra là một thứ đặc biệt. Ngươi hoàn toàn có thể một mình cầm nó, tự giam mình ở trong phòng. Nội dung phía trên kia tương đối rộng, muốn xem cái gì thì xem cái đó. Còn có thể tự do tự tại tiến hành giao lưu với người khác.
Cho nên, thứ này vừa ra, liền trực tiếp thịnh hành trên toàn bộ thế giới Bàn Cổ. Sau đó, Thiên Nhân tộc... Cũng không có thể cự tuyệt được mị lực của nó.
Cuối cùng, Tử Kim Thiên Chủ thở dài một tiếng, sau đó nói:
- Liên hệ với Sở Thiên Chủ, nói chuyện một chút.
- Chuyện này, nhất định phải bí ẩn mới được.
Vô Lượng Thiên Chủ trầm giọng nói:
- Không thể để cho viện thế lực lớn bên kia phát hiện suy nghĩ của chúng ta.
- Ta nghĩ, loại hành động này của chúng ta, chắc hẳn là rất khó giấu diếm được tai mắt của viện thế lực lớn. Ngươi cho rằng bọn họ ở trên thế gian này, ngoại trừ chúng ta ra, lại không có một chút cơ sở ngầm nào sao?
Tiêu Diêu Thiên chủ trầm giọng nói:
- Cũng bởi vì chỗ chúng ta ở đây, đã được bốn người chúng ta sử dụng pháp trận vô thượng cao cấp nhất thế gian này gia tăng, có khả năng giấu diếm được sự nhận biết của bọn họ. Trừ nơi này ra, không có bất kỳ chỗ nào là an toàn.
Nam Vô Thiên Chủ gật đầu, nói:
- Cho nên, chúng ta muốn làm chuyện gì, phải ở chỗ này thương lượng cho xong, sau đó lại từng bước đi làm. Hơn nữa... Lúc không có chuyện gì làm, ta cảm thấy mấy người chúng ta, vẫn không nên tùy tiện gặp nhau.
Lúc này, Vô Lượng Thiên Chủ giơ giơ lên trong tay bản tin phù văn:
- Đồ chơi này còn có một công năng liên lạc tư mật. Ngoại trừ mấy người chúng ta ra, những người khác đều không có cách nào thấy được.
Tử Kim Thiên Chủ lộ ra vẻ mặt ngu ngốc nhìn hắn:
- Sở Thiên Chủ bên kia, còn có Sở Tuệ bên cạnh hắn kia... Bọn họ cũng không nhìn thấy?
- Bọn họ thấy thì có gì phải lo?
Vô Lượng Thiên Chủ thản nhiên nói:
- Chỉ cần người của viện thế lực lớn nhìn không thấy, là đủ rồi.
Lúc này Tử Kim Thiên Chủ sửng sốt. Hắn rốt cuộc không lời chống đỡ, hoàn toàn bội phục.
Còn có cái gì không phục? Ngay cả Đại Thiên Chủ cũng đã bị thứ này hoàn toàn cho chinh phục.
Sau đó, bốn Đại Thiên Chủ bàn bạc một vài chuyện xong, đều rời khỏi nơi này.
Bọn họ cũng không đi liên lạc ngay với Sở Mặc. Bởi vì như vậy, nhất định sẽ xuất hiện sơ hở. Viện thế lực lớn bên kia nhìn qua hình như chỉ có mấy vị tôn giả ở. Nhưng trên thực tế, thế gian này có vô số cơ sở ngầm của bọn họ. Thậm chí là phân thân.
Ví dụ như Thần Toán lão nhân.
Còn có quá nhiều người bán mạng cho bọn họ.
Cho nên, chỉ cần bọn họ bên này vội vàng đi liên lạc với Sở Mặc, bên kia khẳng định là có thể hiện vấn đề trước tiên.
Người khác không biết được rõ ràng năng lực của viện thế lực lớn thế nào. Nhưng mấy Đại Thiên Chủ bọn họ lại đều có nhận thức vô cùng rõ ràng hơn so với bất kỳ sinh linh nào trên thế gian này.
Cho nên, bọn họ giống như trực tiếp nghe theo an bài của viện thế lực lớn, trực tiếp làm như không thấy những việc Sở Mặc làm.
Nhất là Tử Kim Thiên Chủ. Sau khi hắn mang theo một bản tin phù văn trở lại Tử Kim Cung, cũng không bước chân ra khỏi nhà. Cả ngày sẽ ở đó phía trên chơi này chơi kia. Ngay cả người phía dưới cũng không gặp.
Như vậy, sau một khoảng thời gian, ngay cả Sở Mặc cũng cảm thấy có cái gì đí không đúng. Bởi vì trong khoảng thời gian này bọn họ làm việc quả thực quá thuận lợi!
Ban đầu các Thiên Nhân của Thiên Nhân tộc không có bất kỳ lực chống cự nào đối với thứ này. Hiện tại ở dưới tình huống không có phía trên ngăn cản, khẳng định tiến triển đặc biệt thuận lợi. Nhưng khiến cho Sở Mặc và Sở Tuệ đều có chút không nghĩ ra, người phía trên... vì sao không ngăn cản?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.