Thí Thiên Đao

Chương 2572: Đạt được hiệp nghị (2)




Đối với điều này, thái độ của Sở Tuệ rất rõ ràng. Nàng nói ở trong Thiên Nhân tộc, tu vi yếu nhất chí ít cũng là cảnh giới ngoài Đại La Kim Tiên. Loại cảnh giới này, muốn học được một loại ngôn ngữ, thật sự là rất đơn giản.
Trên thực tế cũng thật sự là như vậy. Những Thiên Nhân này muốn học tập ngôn ngữ của nhân loại, thật sự chính là chuyện chỉ trong một ý niệm. Cho nên căn bản không có người nào xem điều này trở thành là một chuyện khó khăn.
Căn bản không cần Sở Mặc tiến hành giảng giải, những quý tộc Thiên Nhân đó, mỗi người đều vô cùng nhanh chóng, nhận lấy bản tin phù văn. Sau đó, tất cả chân thành nói lời cảm ơn với Sở Mặc.
Sở Mặc đều mỉm cười đáp lại.
Nếu như muốn cho những Thiên Nhân này biết, đưa cho bọn họ bản tin phù văn, lại là một Đại Thiên Chủ của đại thiên giới, vô số người nhất định sẽ trực tiếp kinh ngạc đến ngây người!
Tuyệt đối sẽ không có người tin tưởng, đường đường Đại Thiên Chủ không ngờ sẽ đích thân làm loại chuyện này.
Cho nên sau này, các thiếu nam thiếu nữ năm xưa này lấy lời thề son sắt bảo đảm, năm đó nam nhân ở bên trong cửa hàng dám đến lại dám đưa kia, chính là Sở Mặc Chân Thần của Nhân tộc, lại Hhoàn toàn không có ai tin tưởng. Tất cả đều nói những người đó nói bậy.
Bởi vì chuyện này, ở trên mạng lưới phù văn đã từng phát sinh một trận tranh cãi kịch liệt vô cùng. Thậm chí ngay cả sao kim đang nổi danh Thủy Tinh cũng bị dính dấp vào.
Chỉ có điều Thủy Tinh cũng trực tiếp xác nhận chuyện này. Nàng cho ra một đáp án khiến cho người ta mơ màng.
- Ta thật hối hận, năm đó quá nhỏ quá vô tri...
Đây đều là những chuyện nói sau.
Lúc này có mấy vạn Thiên Nhân. Sở Mặc rất nhanh đã đưa ra mấy vạn chiếc bản tin phù văn.
Cùng lúc đó, ở giữa không trung, trong chiếc chiến xa cổ xưa kia, giữa Sở Tuệ và thành chủ của tòa thành này cũng triển khai đàm phán.
Hai bên đều không có tiến hành thử, đều rất trực tiếp.
- Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Thành chủ lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn Sở Tuệ.
- Thế giới đại đồng.
Sở Tuệ với vẻ mặt chăm chú nhìn lão đầu nói:
- Không quan tâm thượng tầng giữa Nhân tộc và Thiên Nhân tộc có mâu thuẫn thế nào, thậm chí là chiến tranh. Nhưng ở dân gian, chúng ta hi vọng toàn bộ đại thế giới có thể giao hòa với nhau, khai thông lẫn nhau. Đây chính là mục đích của chúng ta.
Lão đầu nhìn Sở Tuệ, vẻ mặt không hề động đậy, thản nhiên nói:
- Mục đích của các ngươi, không chỉ là cái này đi? Tuy rằng cấp bậc của ta không tính là cao. Bí mật có thể biết được cũng không nhiều. Nhưng ta cũng biết rõ ràng, các ngươi hiện tại làm như vậy, nhất định là che giấu thâm ý nào đó.
Sở Tuệ mỉm cười:
- Ngài quả là nhìn xa trông rộng. Ta thừa nhận, phương diện này có thể phát sinh ích lợi thật lớn. Không biết ngài có hứng thú hợp tác với chúng ta hay không?
- Ta làm như vậy, chắc hẳn xem như là... cấu kết với kẻ địch đi?
Lão đầu thản nhiên nói, lại không câu lệ dùng lời lẽ nghiêm khắc từ chối.
Sở Tuệ cười rộ lên:
- Đây tính là cấu kết cái gì? Ngươi vừa không có bán đứng cơ mật gì của Vô Lượng Thiên, cũng không có tổn thất lợi ích gì của Vô Lượng Thiên...
Lão đầu nhìn Sở Tuệ:
- Vậy ngươi nói một chút xem...
- Được.
Sau đó, Sở Tuệ bắt đầu thao thao bất tuyệt lại nói tiếp.
Ngồi ở một bên vẫn không nói một lời, Thủy Tinh lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn đại tỷ tỷ xinh đẹp đến mức khiến cho người ta khó có thể tin nổi này. Nàng cảm thấy đại tỷ tỷ này thật sự rất lợi hại. Tài ăn nói quả thực rất tốt! Hơn nữa lời nói ra, đều rất có đạo lý! Khiến cho người ta không thể nào phản bác.
- Ngân hàng tư nhân...
Lão đầu cau mày, trầm ngâm nói:
- Thứ này, ít nhiều có chút mẫn cảm. Chỉ có điều, ở trên địa bàn của ta, tất nhiên là để ta làm chủ. Hơn nữa, thành chủ phía tây thế giới Vô Lượng Thiên này, đại khái còn có hai ba mươi vị ta qua lại thân thiết. Những người đó cũng có vòng tròn của bọn họ. Nếu thật có thể giống như lời ngươi nói, các ngươi không khống chế ngân hàng tư nhân, đem lợi ích phân chia cho thành chủ và những quý tộc Thiên Nhân kia. Ta nghĩa, chuyện này, chắc là có thể suy nghĩ.
Sở Tuệ gật đầu:
- Thật ra bản thân điều này chính là một chuyện các bên cùng thắng. Bản tin phù văn có ma lực thế nào, ta tin tưởng ngài đã nhìn ra. Không nói gì khác, bên trong tòa thành này của ngài tổng cộng có bao nhiêu sinh linh, trong lòng ngài chắc hẳn là hiểu rất rõ. Nếu như, ta đưa rất nhiều bản tin phù văn cho ngài, ngài... Có thể bán cho bọn họ.
Hơi thở của lão đầu thoáng cái trở nên dồn dập. Ánh mắt của hắn trong nháy mắt cũng trở nên vô cùng sắc bén:
- Ngươi nói thật?
- Đương nhiên. Nhưng không nên quá đắt. Chúng ta hy vọng là mọi người đều có được thứ này mới tốt.
Sở Tuệ thản nhiên nói:
- Bởi vì thật sự kiếm tiền chính là ngân hàng tư nhân phía sau.
Lão đầu dùng sức gật đầu:
- Được, ta hiểu được. Các ngươi ở chỗ này chờ ta một ngày. Tạm thời... Cũng không cần lại tặng nữa!
Bởi vì ở trong lòng vị thành chủ này đã tán thành loại phương thức hợp tác này của Sở Tuệ. Tiếp tục tặng ra, tổn thất... lại chỉ có lợi ích của hắn!
Ngay cả Sở Tuệ đều không nghĩ tới mình sẽ dễ dàng cùng vị thành chủ này đạt được hiệp nghị như vậy. Điều này cũng chỉ có thể nói rõ, cảnh giới và đẳng cấp người ta đều rất cao. Ai cũng không phải người ngu. Chuyện này, vừa nghe liền nhận ra được có lợi ích rất lớn ở bên trong. Hơn nữa bản tin phù văn có uy lực thế nào, vị thành chủ này cũng nhìn thấy rõ ràng ở trong mắt. Ngay cả chính hắn cũng không có cách nào từ chối được ma lực của bản tin phù văn. Vậy cả trong tòa thành lại có bao nhiêu người có thể từ chối?
Chuyện có lợi ích luôn dễ dàng đạt được hiệp nghị. Điều kiện trước tiên là, hai bên cũng không quá tham lam. Sở Tuệ muốn là khiến cho bản tin phù văn phổ cập, sau đó thủ đoạn có thể từ kiếm tiền những Thiên Nhân ở đây sẽ nhiều không kể xiết! Bản thân của bản tin phù văn sinh ra chút lợi ích này. Lại nói tiếp, Sở Tuệ thật sự không có để ở trong mắt.
Thành chủ lão đầu có biết được giá trị tương lai của những thứ này hay không? Đương nhiên biết! Có thể trở thành người đứng đầu một thành, quản lý vài chục vạn sinh linh, hắn tất nhiên không đơn giản như vậy. Ở bên trong chủng tộc Thiên Nhân, hắn cũng coi như là đặc biệt ưu tú đặc biệt thông minh.
Nhưng hắn biết rõ, không phải lợi ích gì mình cũng có thể cầm tới tay. Đồ là của người ta. Nếu như người ta mất hứng, thậm chí có thể thay đổi phía đối tác bất cứ lúc nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.