Thí Thiên Đao

Chương 2560: Vô Lượng Thiên Chủ nôn nóng (1)




Người trẻ tuổi mỉm cười:
- Nếu như không phải là các ngươi có tư tâm, đánh cho mấy tênngu xuẩn tiến vào thế giới thân thể cổ thần, lão tổ cần phải sớm để lộ thân phận sao?
Vô Lượng Thiên Chủ đối với loại chỉ trích này, hình như cũng không tán thành. Nhưng hắn cũng hiếm thấy một lần không phản bác, mà chuyển đề tài, hỏi:
- không phải Lão tổ còn để lại một quân cờ ở bên cạnh người kia sao?
- Quân cờ này đã mất đi hiệu lực.
Lúc người trẻ tuổi nói, trong một mắt của hắn có vô số chữ số bắt đầu điên cuồng cuồn cuộn. Hình như nhìn ra được, tâm tình của hắn cũng có chút không ổn định.
- Mất hiệu lực? Làm sao có thể? Thế gian này... Có ai có thể khiến cho phù văn tính mạng đỉnh cấp mất đi hiệu lực?
Vô Lượng Thiên Chủ hoàn toàn không dám tin tưởng, cau mày.
Người trẻ tuổi nói:
- Không phải loại mất đi hiệu lực như ngươi nghĩ, mà là... Biến dị.
- Biến dị?
Trong thần sắc Vô Lượng Thiên Chủ mang theo sự khó hiểu mãnh liệt.
Người trẻ tuổi nói:
- Giống như Nam Vô Thiên Chủ và Tiêu Diêu Thiên Chủ.
A!
Vô Lượng Thiên Chủ không nhịn được hít một hơi khí lạnh, nhìn người trẻ tuổi:
- Làm sao có thể như vậy được?
- Chỉ có thể nói, thủ đoạn của thần rất khó lường. Bọn họ đích xác rất mạnh mẽ.
Người trẻ tuổi có chút không để ý, nhún vai:
- Đồng thời, thứ nhân loại này có sức cuốn hút quá mạnh mẽ. Chỉ có điều, cũng không có gì là không tốt. Đây vốn chỉ là một quân cờ. Tuy nói là một phù văn tính mạng đời thứ nhất, phát sinh biến dị có chút đáng tiếc. Chỉ có điều chúng ta vẫn chịu được tổn thất này. Thật ra Nam Vô Thiên Chủ và Tiêu Diêu Thiên Chủ bên kia, ít nhiều có chút phiền toái.
Vô Lượng Thiên Chủ nhìn người trẻ tuổi hỏi:
- Viện thế lực lớn bên kia... muốn xuống tay với bọn họ sao?
Người trẻ tuổi trầm mặc một chút, sau đó mỉm cười:
- Ngươi thật ra hi vọng viện thế lực lớn động thủ đối với bọn họ đi?
Vô Lượng Thiên Chủ lắc đầu:
- Không hy vọng!
- A? Vì sao?
Người trẻ tuổi biết Vô Lượng Thiên Chủ không dám nói dối ở trước mặt mình. Hắn không khỏi có chút ngạc nhiên.
Bởi vì hai vị Thiên Chủ Nam Vô Thiên và Tiêu Diêu Thiên rời khỏi, chẳng khác nào mang đến cho Vô Lượng Thiên và Tử Kim Thiên phiền phức cực lớn. Lẽ ra, Vô Lượng Thiên Chủ chắc hẳn là hận bọn họ.
Vô Lượng Thiên Chủ nói:
- Bởi vì chúng ta đều là giống nhau... Quái vật!
Người trẻ tuổi nghe, không nhịn được có chút sửng sốt. Một lúc lâu, hắn mới thở dài một tiếng:
- Viện thế lực lớn bên kia biết sự hy sinh cùng trả giá của các ngươi. Yên tâm, một khi mọi chuyện tốt lên, các ngươi đều sẽ có thể trở về trạng thái bản nguyên chân chính.
Vô Lượng Thiên Chủ gật đầu, sau đó hít sâu một hơi, nói:
- Hi vọng như thế. Vì chờ đợi ngày đó, chúng ta đều đã trả giá quá nhiều!
Người trẻ tuổi liếc mắt nhìn Vô Lượng Thiên Chủ một cái, sau đó nói:
- Nhất định sẽ thực hiện được. Hiện tại, viện thế lực lớn này tồn tại vô thượng, đã tìm được rất nhiều huyền bí về luân hồi của thế giới này. Tin tưởng, không cần quá lâu, chúng ta có thể thành công. Cho nên trước mắt, ngươi chỉ cần khống chế được tình thế chỉnh thể. Đừng khiến cho thế giới này lại phát sinh biến hóa căn bản là được.
- Không nên phát sinh biến hóa căn bản? Ngươi ám chỉ cái gì?
Vô Lượng Thiên Chủ nhìn người trẻ tuổi.
- Thiên Chủ Sở Mặc Thiên thứ năm.
Người trẻ tuổi nhìn Vô Lượng Thiên Chủ. Trong ánh mắt bình tĩnh, mang theo vài phần chán ghét. Sự chán ghét này không phải nhằm vào Vô Lượng Thiên Chủ, là nhằm vào Sở Mặc:
- Đó là một người rất có năng lực làm chuyện.
- Hắn có thể làm ra chuyện gì?
Vô Lượng Thiên Chủ có chút xem thường, mí mắt rũ xuống, thản nhiên nói:
- Chỉ là một con khỉ xiếc mà thôi. Ngay cả là Bàn Cổ năm xưa, đến cuối cùng cũng không bỏ qua tất cả sao? Sinh linh nhân loại này, bao giờ cũng tự cho mình là đúng. Hơn nữa, trong xương cốt lại có một loại tình kết ngu xuẩn. Tình cảm trong lòng bọn họ rrên thực tế lại thật tức cười.
Người trẻ tuổi nhíu mày sao, từ chối cho ý kiến nói:
- Tuy rằng trong xương cốt con người có các loại tâm tình không xác định, nhưng nếu như bọn họ tới phá hủy, tạo thành sự phá hủy khó có thể tưởng tượng nổi. Hiện tại, các tồn tại vô thượng của viện thế lực lớn cũng không có thời gian đi để ý tới hắn. Chỉ có thể giao cho ngươi tới xử lý chuyện này.
- Yên tâm...
Người trẻ tuổi cắt ngang lời Vô Lượng Thiên Chủ nói:
- Trên thực tế, ta có chút lo lắng. Ngươi biết không, chỗ của Thần Toán lão nhân, rất có thể đã bị hắn nhìn thấu.
- Cái gì? Sao có thể như vậy được?
Trong ánh mắt của Vô Lượng Thiên Chủ lộ ra vẻ khiếp sợ, không dám tin nhìn người trẻ tuổi:
- Chỗ Thần Toán lão nhân nói nhưng đều là sự thật! Hơn nữa, năm xưa hắn và Bàn Cổ... thật sự từng có gặp gỡ rất sâu.
- Có một số việc, cho dù là sự thật, nhưng chưa chắc người nào cũng sẽ tin tưởng.
Người trẻ tuổi nhìn Vô Lượng Thiên Chủ:
- Đối với Sở Mặc người này, ta tuy rằng chưa thấy qua, nhưng hình như... hiểu rõ hắn hơn so với ngươi một chút. Hắn không phải một nhân loại có thể bị bất kỳ kẻ nào dao động. Thần Toán lão nhân muốn ảnh hưởng tới phán đoán của hắn, rất khó.
- Các ngươi không phải biết cái gì chứ?
Sắc mặt Vô Lượng Thiên Chủ trở nên được nghiêm túc:
- Ngươi phải nói cho ta biết tình hình thực tế. Nếu không, sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của ta.
Người trẻ tuổi bỗng nhiên nhẹ nhàng thở dài:
- Thân vì một Đại Thiên Chủ, ngươi thật sự... Không quá đạt tiêu chuẩn. Ngươi quá tự phụ. Nhân tính trong xương cốt ảnh hưởng đến ngươi quá lớn. Cho dù ngươi khinh thường kẻ địch, nhưng nhất định phải chờ sau khi hoàn toàn hiểu rõ về kẻ địch, mới có tư cách khinh thường hắn. Nhưng bây giờ, ngươi đối với kẻ địch của ngươi, thật ra cũng không có bao nhiêu hiểu rõ. Cái ngươi gọi là hiểu rõ, thậm chí ngay cả biểu hiện ngoài mặt cũng không tính.
Vô Lượng Thiên Chủ nhìn người trẻ tuổi, trầm giọng nói:
- Ta không thích ngươi nói với ta như vậy. Không sai, sau lưng của ngươi, là viện thế lực lớn. Mà ngươi, cũng đại biểu cho viện thế lực lớn đi tới thế gian. Nhưng điều cũng không có nghĩa là, ngươi giống như tồn tại vô thượng của viện thế lực lớn. Ngươi đi tới nơi này, châm chọc khiêu khích đối với ta, đã khiến cho ta không thích. Nhưng nếu như ngươi tiếp tục làm như vậy, ngươi có tin hay không, ta có thể trực tiếp ra tay giết ngươi!
Vô Lượng Thiên Chủ nói nghe rất bình tĩnh, cũng không có biểu hiện đặc biệt kích động gì khác. Nhưng giọng điệu của hắn đặc biệt nghiêm túc, không phải đang uy hiếp cái gì, mà là đang trình bày một sự thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.