Thí Thiên Đao

Chương 2520: Bắt giặc bắt vua (2)




- Ngươi không nên tự xem mình thành người cao quý như vậy. Ta muốn giết ngươi, không phải bởi vì ngươi mạnh mẽ. Trên thực tế, vừa rồi nếu như Tiểu Tào Giới Chủ công kích lời ngươi, một quyền của hắn có thể trực tiếp đánh nát đầu của ngươi. Ngươi tin không?
Sở Mặc tâm bình khí hòa, vẻ mặt thành thật nói.
- Ha ha ha ha!
Mạc Nhiên không nhịn được ngửa mặt lên trời cười lạnh:
- Ngươi cảm thấy ngươi nói như vậy là có thể làm cho ta tức giận sao? Thực sự ngây thơ. Ta chẳng qua là lợi dụng cơn tức giận này, duy trì ý chí chiến đấu của ta mà thôi.
- Được rồi. Đừng mạnh miệng nữa. Ta muốn giết ngươi. Nhân loại chúng ta có một câu nói, gọi bắn người bắn ngựa trước. Bắt giặc phải bắt vua trước. Nghe cho kỹ, ngươi là vua cỏ, chỉ có đám ô hợp kia tiếp nhận. Chỉ cần giết ngươi, đám ô hợp kia sẽ chỉ có thể giống như chim muông tan ra.
Sở Mặc vẫn thản nhiên nói.
Nói là không tức giận, nhưng trong lòng Mạc Nhiên vẫn bị sự miệt thị này của Sở Mặc chọc giận. Hắn thật sự đặc biệt phẫn nộ, bay thẳng đến chỗ Sở Mặc.
Sử dụng, vẫn là loại vô lượng đạo trước đó!
Nhưng lần này... Hắn lại chấn động kinh ngạc phát hiện, loại đạo khiến hắn trăm lần thử trăm lần hữu hiệu... ở trong lần này, lại có mất hiệu lực!
Thời gian Bàn Cổ.
Sở Mặc lạnh lùng nói một câu:
- Ngày hôm nay, để ngươi, kẻ có địa vị thân phận được tôn sùng trong bốn Đại Thiên, cảm nhận một chút, truyền thừa của Bàn Cổ đại thần.
Sở Mặc cũng không biết thân phận của Mạc Nhiên. Cho dù biết, hắn cũng sẽ không quá để ý.
Giữa thế giới Bàn Cổ và bốn Đại Thiên, ít nhất là hai Đại Thiên. Trong đó, đối với Vô Lượng Thiên và Tử Kim Thiên căn bản là không đội trời chung. Không có bất kỳ khả năng giải hòa. Hai bên sớm đã là không chết không dừng. Cho nên, Sở Mặc căn bản không lưu ý đối phương là ai. Cho dù đứng ở đây, là một Đại Thiên Chủ. Nếu như có thể, Sở Mặc cũng giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Thời gian Bàn Cổ thi triển ra ở chỗ này, có hiệu quả kinh người khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được.
Nó trực tiếp rất nhẹ nhàng lại ảnh hưởng tới Mạc Nhiên. Mặc dù không có hoàn toàn trấn áp Mạc Nhiên. Nhưng lực lượng pháp tắc của nó lại mạnh mẽ, trong nháy mắt vẫn phá giải loại công kích ở toàn bộ các phương hướng vị trí này của Mạc Nhiên.
Bởi vì thời gian nơi này, đã bị Sở Mặc trực tiếp ảnh hưởng!
Một con sông năm tháng dài, trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Mạc Nhiên. Thật sự chính là một loại bên cạnh này, nơi Mạc Nhiên giơ tay có thể đụng tới!
Ở bên trong sông dài năm tháng này bắt đầu xuất hiện sinh linh cường đại không gì sánh được. Những sinh linh này, trong ánh mắt mỗi người lại lộ ra thần quang vô tận.
Ở nơi này, sông dài năm tháng xuất hiện. Bên trong nhân vật, quả thật tùy tiện một người cũng là hạng người kinh diễm, ngang dọc Vạn Cổ.
Bọn họ đều là chúa tể tuyệt đối của một thời đại. Đứng ở trong dòng sông dài thời gian, tuy rằng nhảy không ra, nhưng lại có thể ảnh hưởng đến rất nhiều chuyện. Có người bay thẳng đến chỗ Mạc Nhiên ra tay.
Hoặc là quyền pháp kinh diễm, hoặc là đao quang sáng chói, hoặc là một loại thần thông chưa từng thấy qua.
Nhất là những tồn tại này, căn bản không người nào biết bọn họ là sinh linh của thời đại. Bọn họ có lẽ là trước Vạn Cổ, cũng có thể đến từ sau Vạn Cổ. Không ai nói rõ ràng được thân phận cụ thể của bọn họ là gì, lại không có người nào có thể giải thích rõ lai lịch của loại con sông dài thời gian này.
Tất cả chỉ biết, nó nhất định có quan hệ với luân hồi.
Thật ra Sở Mặc biết, phải nhiều hơn một chút.
Cho nên, hắn có thể tinh chuẩn định vị dòng sông thời gian ở bên cạnh Mạc Nhiên, để cho rất nhiều sinh linh nơi đó, ra tay về phía Mạc Nhiên. Như vậy chính là đang gián tiếp trợ giúp hắn.
Từng đao quang sáng như tuyết, ở phía sau, bất chợt từ bên trong trong con sông dài năm tháng chém ra, bổ về phía đầu của Mạc Nhiên.
Chỉ có điều Sở Mặc nhìn đao quang này lại có chút giật mình.
Bởi vì hắn nhìn đao quang này thật sự quá quen mắt. Không không không. Không phải là nhìn quen mắt, mà là quá quen thuộc!
Đây chính là đao quang hắn tự mình chém ra!
Về phần tại sao không phải là màu đỏ như máu, Sở Mặc cũng không biết. Nhưng một đao này... Tuyệt đối là ánh sáng do Thí Thiên chém ra. Hơn nữa, còn là Thí Thiên hắn nắm ở trong tay!
Điều này quá tà môn!
Sở Mặc đối với luân hồi đã có rất nhiều hiểu biết. Có thể nói, hắn hiểu rõ và nắm luân hồi ở trong tay, đã coi như là người mạnh nhất trên thế giới này.
Nhưng vào thời khắc này, vẻ mặt hắn vẫn mờ mịt, không rõ vì sao gặp phải thân ảnh của mình ở trong dòng sông dài năm tháng.
Chẳng lẽ... Chung quy có một ngày, ta cũng sẽ bước vào trong con sông kia? Trở thành một cành hoa bên trong dòng sông dài năm tháng? Vẫn nói, nơi đó... Mới là nơi chốn cuối cùng thật sự của mọi người?
Trong nháy mắt, Sở Mặc nghĩ đến quá nhiều chuyện. Chỉ có điều, hắn không có thời gian đi phân tích chuyện này rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào.
Cho dù người ở trong trong con sông dài năm tháng này... Thật sự chính là hắn. Vậy thì thế nào? Chung quy đã giúp hắn.
Vì vậy, vào giờ phút này, Sở Mặc vung mạnh búa Bàn Cổ lên, vung lên Thí Thiên Nhận!
Bay lên trời, bay lên trời cao vô tận này, trực tiếp lao xuống phía dưới!
Hắn phải phối hợp với một đao của hắn trong con sông dài năm tháng kia, giết chết đại thống lĩnh trong liên quân Thiên Nhân này!
Mạc Nhiên điên cuồng hét lên. Hắn vô cùng phẫn nộ. Thân hình của hắn đang dần lớn lên, giống như muốn phá nổ trời cao khắp vũ trụ. Hắn đang dùng lực lượng pháp tắc chống lại!
Hắn muốn hóa giải!
Nhưng vấn đề hiện thực là, cho dù là thần cũng không có cách nào thật sự hóa giải được. Vậy hắn làm sao có thể?
Từ trong con sông dài năm tháng chém ra một đao quang sáng như tuyết, trực tiếp dừng ở trên đùi của Mạc Nhiên, trực tiếp chặt đứt một chân của hắn.
Tiếp đó, trong con sông dài năm tháng tan vỡ!
Hình như nó cũng không có cách nào chịu được một lần công kích như vậy.
Sở Mặc oa một tiếng, phun ra một búng máu. Hắn biết, trong con sông dài năm tháng kia, hắn cũng bị thương!
Nhưng búa Bàn Cổ và Thí Thiên Nhận của hắn lại đều rơi vào đỉnh đầu Mạc Nhiên.
Răng rắc!
Ầm ầm!
Trời xanh chấn động!
Trời giống như khung, nhưng vào giờ phút này lại vỡ vụn!
Dường như toàn bộ Đại Thiên đều sạt lở sập xuống.
Thân thể Mạc Nhiên ầm ầm nổ nát. Toàn thân trực tiếp hoàn toàn băng.
Trước khi tan vỡ, hắn ra một đòn cuối cùng, đánh về phía Sở Mặc, khiến thân thể Sở Mặc trực tiếp bị đánh bay, hung hăng đập vào trên tường giới màu vàng kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.