Thí Thiên Đao

Chương 2440: Cửu thế luân hồi (1)




Sở Mặc trực tiếp đi vào ngũ tạng của thế giới thân thể, lấy đi năm viên tinh hạch. Sau đó bắt đầu tế luyện, thực lực của hắn cũng tăng lên nhanh chóng trong quá trình này.
Lúc này, hình như là hắn sắp phá tan cảnh giới Đại tổ, tiến vào lĩnh vực truyền thuyết chưa từng có sinh linh nào tiến vào!
Có lẽ là do tốc độ tu luyện của hắn làm cho hắn phát kích sức mạnh cấm kỵ nào đó.
Rất nhiều Thiên nhân trực tiếp tiến sát vào thế giới thân thể Cổ Thần.
Loại biến hóa này có chút khác so với đã từng.
Chẳng qua, hiện nay Sở Mặc càng cường đại hơn. Đối mặt với những Thiên nhân này, Sở Mặc giống như quét ngang, giết bọn họ tơi bời hoa lá.
Cuối cùng, Sở Mặc giết thẳng đến đất Vĩnh Hằng, đánh bại toàn bộ chủ ba đại thế lực và người đứng đầu Vĩnh Hằng!
Hắn để trí não thống trị tòan bộ thế giới thân thể Cổ Thần, sau đó, một người từ chỗ này giết ra ngoài!
Đời này, hắn thay đổi rất nhiều chuyện!
Ở thế giới bên ngoài, Sở Mặc lại một lần nữa gặp phải những nguy cơ trước kia, nhưng lần này dĩ nhiên khiến cho hắn thành công xông qua chỗ phong ấn tinh thần Cổ Thần.
Những tên Thiên nhân trước kia, tất cả đều bị Sở Mặc một mình giết chết, sau đó luyện hóa. Cảnh giới của hắn đã dừng lại ở cảnh giới Đại Tổ đỉnh cao. Dường như còn kém một chút... Liền thành công đột phá đến tầng cao hơn!
Nhưng lúc này đây, Sở Mặc vẫn gặp phải sự đuổi giết của người kinh khủng kia.
Sở Mặc vô cùng hoài nghi, người đuổi giết kia chắc chắn là một tên Chúa Trời!
Bởi vì, Sở Mặc ở trước mặt hắn, căn bản là không có chút năng lực phản kháng nào. Cái loại vô thượng này quả thực là cường đại đến trình độ khiến người ra run sợ!
Lúc này, người kia vừa nhìn thấy hắn, liền cười nhạt:
- Ngươi cho rằng như vậy là có thể chạy thoát số mệnh sao? Từ không gian song song đi ra một lần nữa? Tiểu tử, lần này đừng có hòng chạy thoát!
Nhưng lần này Sở Mặc lại chạy thoát!
Thành công trốn thoát!
Đương nhiên, đây là dưới sự trợ giúp của Cổ Thần.
Người nọ gào thét càng thêm điên cuồng, thậm chí Sở Mặc còn nghe được rõ ràng.
Lại một lần nữa hắn bị cỗ lực lượng thần bí đưa vào bên trong một cánh cửa.
Sau đó... Lại là một lần luân hồi.
Sở Mặc lại về đến thời kỳ thiếu niên của mình. Nhưng lức này, thời kỳ hắn trở về còn sớm hơn làn trước!
Hắn phát hiện mình vẫn là một đứa con nít!
Một nữ tử phương hoa tuyệt thế đang nhìn hắn khóc, nhẹ giọng nói:
- Con trai, nương có lỗi với ngươi! Nương rất muốn, rất muốn nhìn ngươi lớn lên, nhìn ngươi cưới vợ, sinh con. Xin lỗi... Xin lỗi! Nương không có cách nào bảo hộ ngươi...
- Đây là...
Trong lòng Sở Mặc, giống như một tia chớp xẹt qua. Hắn đã biết!
Đây là cảnh tượng phụ mẫu của hắn bị buộc phải đưa hắn vào Nhân giới!
Hắn rất muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì. Mặc cho phụ mẫu mở ra một con đường, đưa hắn vào Nhân giới.
Sau đó, bị tướng quân Phiền Vô Địch nhặt được, bắt đầu nuôi dưỡng hắn.
Lúc này, từ khi còn rất nhỏ Sở Mặc đã bắt đầu tu luyện. Hắn không lại lập cái gì Học viên Tu chân, thậm chí lựa chọn không quen biết Hứa Phù Phù và Diệu Nhất Nương, càng không đi tìm Kỳ Tiêu Vũ và Ma Quân!
Bởi vì... một lần này Sở Mặc đã hiểu, đây là một mình hắn luân hồi!
Không liên quan đến bất kỳ ai!
Dưới sự trợ giúp của Bàn Cổ, hắn tiến vào một trạng thái luân hồi tương đối kỳ dị.
Dưới loại trạng thái này, chỉ có một mình hắn biến hóa mới là thật. Còn những người kia, thật ra thì giống như hoa trong gương, trăng trong nước!
Theo hắn luân hồi một lần nữa, những người kia... Những chuyện kia, sẽ hoàn toàn tan thành mây khói.
Tuy nhiên, điều này khiến cho người ta cảm thấy rất bi thương, giống như cả thế giới đều là giả.
Nhưng Sở Mặc đã có thể lĩnh ngộ được thâm ý trong này.
Chỉ cần có một thế giới, bọn họ đều đang sống sót, không hao tổn chút nào, như vậy là được rồi!
Một đời kia, chính là chân thật nhất!
Cho nên đời này, tốc độ tu luyện của Sở Mặc càng kinh người. Hắn chỉ dùng thời gian ba mươi năm liền xông ra La Thiên đại vũ trụ, thành một tu sĩ cảnh giới Thái thượng. Sau đó, hắn vọt vào thế giới thông đạo, ở nơi đó hắn không làm kinh động bất luận kẻ nào. Chỉ là không ngừng tu luyện, không ngừng đánh sâu vào cảnh giới và cấp bậc cao hơn!
Sau đó, vào lúc hắn hơn bảy mươi tuổi thì tiến vào cảnh giới Đại Tổ.
Lúc hơn một trăm năm mươi tuổi thì trực tiếp giết ra thế giới thân thể Cổ Thần.
Sở Mặc một lần này càng thêm hung hãn so với lúc trước!
Đối mặt với sự cản trở của Thiên Nhân, hắn trực tiếp sử dụng con đường mạnh nhất. Mấu chốt nhất là, đây là lần thứ ba hắn đối mặt với những Thiên Nhân này. Cho nên hắn rất rõ ràng những người này có năng lực gì, có bản lĩnh gì.
Hắn vừa ra tay chính là loại hạ sát thủ.
Cho nên, một đời này Sở Mặc hùng hổ đến mức khiến linh hồn con người đều run rẩy!
Thật là đáng sợ!
Sở Mặc như thế chẻ tre vọt vào nơi phong ấn tinh thần Bàn Cổ, vào lúc phá hủy phong ấn đến tám phần mười thì nhân vật khủng bố kia lại cảm thấy.
Hắn suy diễn thêm liền cảm giác được trên người Sở Mặc tràn ngập lực lượng luân hồi. Tên Chúa Trời này suýt nữa thì tức phát điên!
Hắn không nghĩ tới, cường đại như hắn mà cũng có ngày bị người khác hung hăng tính kế.
Điều này quả thực là rất quá đáng!
Hắn trực tiếp ra tay muốn trấn áp Sở Mặc ở đó, không muốn để Sở Mặc chạy trốn lần hai.
Tuy nhiên lần này, phong ấn của tinh thần Bàn Cổ đã bị Sở Mặc phá hủy tám phần mười lại phát ra một cỗ dao động khủng bố. Lại một lần nữa... cuốn Sở Mặc đi.
Cứ như vậy, Sở Mặc bắt đầu luân hồi một lần rồi lại một lần!
Mãi cho đến lần thứ chín!
Năm hắn hai mươi tuổi liền đã giết tới!
Hắn không thể đợi mình trở nên mạnh mẽ thì mới giết đi ra, bởi vì Sở Mặc đã hiểu rõ, đây là Cổ Thần đang tranh thủ thời gian cho hắn. Vận dụng một loại sức mạnh cấm kỵ, loại lực lượng này thậm chí có thể khiến Cổ Thần triệt để tan thành mây khói, biến mất ở thế gian này!
Căn cứ vào giác ngộ của Sở Mặc, hắn cũng hiểu, hắn nhất định phải giết nhân vật khủng bố này, chỉ có như vậy thì hắn mới có thể tiến vào một cấp bậc cao hơn.
Cho nên lần này Sở Mặc hai mươi tuổi liền giết tới, vào lúc nhân vật khủng bố kia chưa xuất hiện thì đã phá vỡ phong ấn tinh thần Bàn Cổ!
Lần này lực lượng của Cổ Thần ầm ầm tiến vào cơ thể Sở Mặc.
Sau đó, trước khi nhân vật khủng bố kia chạy đến, thân hình Sở Mặc “vèo” một cái, trong nháy mắt đã biến mất ở không gian này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.