Thí Thiên Đao

Chương 2416: Luyện hóa (1)




Một đao này thật khó lường! Vũ trụ hư không vốn hiu quạnh lạnh lẽo, mênh mông không điểm dừng vì một đao Sở Mặc chém ra mà cả mảnh vũ trụ bị một luồng hào quang màu đỏ máu chiếu sáng!!
Trong hư không chỉ còn một mảnh màu máu, trừ nó ra không còn gì khác!
Tên tu sĩ Thiên nhân này vừa sợ vừa giân, liền phát động thần thông hình thành một tấm phòng ngự cường đại vô cùng, dựng thẳng lên định ngăn trở một đao này của Sở Mặc.
Khóe miệng Sở Mặc liền lộ ra một nụ cười mỉa mai. Thiên nhân tu sĩ trong tứ đại Thiên Chủ cứ cho là cường giả như mây đi nữa, cảnh giới Đại Tổ cũng vẫn là trần nhà của mọi sinh linh tu luyện rồi, có mạnh hơn nữa cũng mạnh có mức độ mà thôi.
Một đao này của hắn chính là một đao đã tụ lực đầy đủ.
Thiên nhân ở bên kia cũng chỉ là vội vàng ứng chiến, căn bản chưa kịp chuẩn bị xong hoàn toàn.
Vì thế..
Ầm! Tấm phòng ngự khi đối mặt với một đao Thí Thiên này lại yếu đuối không chịu nổi một đòn!
Liền bị chém vỡ nát.
Sau đó, một đao này của Sở Mặc liền chém lên trên tinh thần thể của Thiên nhân.
Một đao bình thường căn bản không thể gây tổn thương đến dạng tồn tại như tinh thần thể, nhưng cây đao này… Lại là cây đao sắc bén nhất, hung ác nhất thế gian. Nó vốn được gọi là Bàn Cổ Liệp đao!
Là một món thần khí thật sự!
Mà tên tu sĩ Thiên nhân không biết vì sao lại không nhận ra lai lịch của cây đao trong tay Sở Mặc, thế nên hắn ta mới phải nhận lấy bi kịch.
Tinh thần thể khổng lồ vô cùng của hắn ta liền bị một đao của Sở Mặc chém vỡ!
Bị chém thành hai nửa! Tuy hắn ta không chết, nhưng chắc chắn sẽ trọng thương cực lớn!
Tên tu sĩ Thiên nhân liền rống lên một tiếng thê lương bi thảm.
Lúc này ở nơi xa của vũ trụ hư không, phía sau Sở Mặc lại lần nữa sáng lên một màu đỏ máu.
Là Bàn Cổ Phủ!
Tên tu sĩ Thiên nhân chốc lát đã nhận ra đó là Bàn Cổ Phủ.
Hắn ta liền kêu lên một tiếng cực kỳ run sợ!
- Các ngươi là truyền nhân của Bàn Cổ…
Rắc, rắc!
Tinh thần thể của tên Thiên nhân vốn đã bị chém thành hai nửa nay lại bị thương nặng lần nữa.
Mặc dù Vu Hồng không hung tàn như Sở Mặc, nhưng y đã tu luyện Bàn Cổ Khai Thiên rất nhiều năm rồi, đã sớm tu luyện phủ pháp đến trình độ nhuần nhuyễn trôi chảy. Y cầm thần khí trong tay, chặt xuống một búa, liền chém đứt tinh thần thể bị chia thành hai nửa của tên tu sĩ Thiên nhân lần nữa! Lúc này đao của Sở Mặc lại đến!
Hắn lại bổ tới một nửa tinh thần thể của tên tu sĩ Thiên nhân lần nữa!
Chỉ trong nháy mắt, tinh thần thể của tên tu sĩ Thiên nhân đã bị hai người đánh thành năm phần!
Thủ đoạn này thật sự hung tàn vô cùng. Tên tu sĩ Thiên nhân này vốn được phái tới đây canh giữ phong ấn tinh thần Cổ Thần, cách vài năm lại thay phiên một lần, vì thế hắn ta không biết đến cuộc chiến đấu với Bàn Cổ, cũng chưa từng thấy thế nào là tu sĩ loài người đỉnh chân chính. Ngày nay, loài người sinh hoạt trong bốn Thiên giới lớn đều khiêm tốn muốn chết ấy, suốt ngày đề phòng cẩn thận, sợ vô tình chọc đến Thiên nhân, kể cả là những loài người có tu vi không kém cũng không bao giờ dám có va chạm công khai gì với Thiên nhân.
Vì thế, sâu trong suy nghĩ tên tu sĩ Thiên nhân này, hắn ta quan điểm loài người cực kỳ kém cỏi, trong lòng hắn ta, chỉ có Bàn Cổ mới được xem là cường giả thực sự trong loài người, trừ người đó ra loài người chẳng có chút tương lai nào cả.
Quan điểm này đã hại chết hắn ta! Nếu hắn ta sớm biết loài người đều là những sinh linh khủng bố như thế, hắn ta chắc chắn sẽ không bất cẩn như vậy.
Hắn ta bây giờ đã có chút hối hận, nhưng nói thật thì cũng đã chậm!
Hai tên hung tàn Sở Mặc, Vu Hồng này căn bản không muốn moi chút tin tức gì từ hắn ta cả, chỉ là muốn giết chết hắn ta mà thôi.
Tên tu sĩ Thiên nhân này vốn là một Giới chủ, tại thế giới của hắn ta cũng ít nhiều có loài người sinh sống, nhưng hắn ta chưa từng liếc mắt đến những loài người kia đến một cái, chưa từng nghĩ rằng, thì ra trừ Bàn Cổ đại thần ra, thế gian vẫn còn có loài người đáng sợ như thế. Mỗi khối tinh thần thể bị chém vụn của hắn lại tạo nên một hình thể vô cùng vĩ đại, hiện lên trong vũ trụ hư không, sau đó liền sử dụng một cái Giới Chủ Lệnh đánh về phía Sở Mặc.
Cùng lúc, hắn ta rống lên một tiếng giận dữ rung trời chuyển đất:
- Muốn chết à!
- Đứa trẻ này cũng hư quá đấy?
Thân hình của Vu Hồng nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Sở Mặc với tốc độ nhanh khó tin, sau đó giơ lên Bàn Cổ Phủ trong tay, hung hăng chém một búa về phía Giới Chủ Lệnh! Keng keng!
Rắc rắc!
Một tiếng vang thật lớn.
Sau đó, Giới Chủ Lệnh liền bị Bàn Cổ Phủ của Vu Hồng chém nát!
Sở Mặc bên kia thì lạnh lùng quét ngang một đao.
Mục tiêu của đao này là năm khối thân thể của tên tu sĩ Thiên nhân, hung ác vô cùng! Tên tu sĩ Thiên nhân cấp bậc Giới Chủ này cũng không ngờ được hai người lại hung mãnh đến thế, năm khối thân thể của hắn ta điên cuồng lùi về đằng sau.
Nhưng Giới Chủ Lệnh đã bị chém vỡ, hắn ta đã thương nặng.
Dù không hộc máu vì hắn ta tồn tại bằng tinh thần thể, nhưng cũng bị thương nặng.
Dù hắn ta đã điên cuồng lui về phía sau, nhưng căn bản vẫn không thể thoát khỏi một đao này của Sở Mặc. Một gã tu sĩ Thiên nhân cảnh giới Giới chủ cứ thế bị Thí Thiên chém thành hai mảnh lần nữa!
Năm khối thân thể lại trở thành mười khối nửa thân thể.
Tên tu sĩ Thiên nhân liền gầm gào muốn tái tạo thân thể lần nữa, nhưng tần suất công kích của Sở Mặc và Vu Hồng thật sự quá cao!
Những năm gần đây, hai người vẫn luôn nghiên cứu xem làm cách nào mới có thể công kích Thiên nhân hiệu quả nhất.
Phương thức công kích với thể loại thuần tinh thể thể thế này, haingười ít nhất cũng áp dụng được hơn vạn loại thủ đoạn.
Vì thế, lúc này đối với Sở Mặc và Vu Hồng chính là một lần diễn tập chiến đấu chân chính, cảm giác đó đều khiến cho hai người cảm thấy vui vẻ thoải mái vô cùng.
Tên tu sĩ Thiên nhân liền trở thành vật thí nghiệm cho hai người.
Cả phiến vũ trụ hư không đều tràn ngập lực lượng tinh thần của tên tu sĩ Thiên nhân và sóng thần niệm của hắn ta.
Trong thần niệm đó vừa có sự không cam lòng, vừa có sự gầm thétđiên dại. Nhưng đều vô dụng, không có ý nghĩa nào cả.
Sở Mặc và Vu Hồng giờ đây tựa như hai gã giết người máu lạnh, không ngừng chia cắt thân thể tên tu sĩ Thiên nhân, không ngừng tiêu hao sức sống vốn vô cùng cường đại của hắn ta.
Thiên nhân được gọi là bất tử, nhưng cũng không có nghĩa là không thể bị giết chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.