Thí Thiên Đao

Chương 2282: Cuộc chiến đấu kịch liệt giữa các cự phách




Bên hoàng tộc đương nhiên là lòng quân vui vẻ!
Sở lão mắt lạnh nhìn một ông già khác, từ tốn nói:
- Đừng chỉ nhìn suông, tự xưng bản thân là cự phách tổ cảnh mạnhmẽ vô song, thì lên đi!
Nói xong, thần thức của y khóa chặt đối phương. Với tu sĩ đỉnh cấp mà nói, hành vi này đã xem như sự khiêu khích nghiêm trọng.
Nếu không chiến đấu, thì là quá hèn rồi!
Cho nên lão già này cũng chỉ có thể cười lạnh một tiếng, vọt ra.
Nữ đế Phiêu Linh bên kia cũng dùng đôi con ngươi tuyệt đẹp hướng tới người trung niên, không nói hai lời, lập tức ra tay! Bất cứ tu sĩ nào đã tu luyện tới cảnh giới này, lòng tin vào sự vô địch của bản thân đều không phải chỉ mạnh ở mức bình thường.
Loại tu sĩ bị nhiều trắc trở rất lâu sau mới có thể cởi bỏ gông cùm sau đó mới bước chân vào tổ cảnh như Nữ đế Phiêu Linh, sự tự tin từ sâu nội tâm lại càng hơn xa những người vẫn xuôi gió xuôi nước.
Đến lúc này, ba đôi chiến đấu lập tức triển khai!
Những cự phách tổ cảnh còn lại bên hoàng tộc cũng không di chuyển. Hàn Tiếu cũng đứng đó không nhúc nhích, nhưng thần sắc của y ít nhiều có chút ngưng trọng, tuy nhiên, vẫn tỏ ra vẻ ta đã có dự tĩnh sẵn. Dường như y còn chuẩn bị một quân bài chưa lật.
Mặc dù Sở Sở rất muốn tới hung hăng dẫm Hàn Tiếu dưới chân, nhưng nàng biết bản thân không phải đối thủ của Hàn Tiếu. Người này nhìn như trẻ trung nhưng thực ra đã rất già, sống qua nhiều kỷ nguyên. Là kẻ mạnh đã có nhiều trải nghiệm chân chính.
Lão đế vương, lão tổ họ Khương cùng Đằng lão đều trấn giữ, chưa ra tay. Cho nên, cục diện ba đôi như hiện nay thoạt nhìn như bên La Thiên Tiên Vực đang ở vào thế thượng phong.
Một đao của Ma Quân cuối cùng cũng chém ra ngoài!
Choang!
Một vệt sáng đen trực tiếp chém về ông già đối diện với Ma Quân.
Trong hư không, tiếng xé gió chói tai rít lên.
Ông già này cũng hét lớn một tiếng, tế một món pháp khí ra hòngngăn trở nhát đao của Ma Quân.
Nhưng tốc độ nhát đao của Ma Quân thực sự quá nhanh, trực tiếp lướt qua pháp khí của đối phương, chém chắc nịch lên thân lão già.
Phập!
Một vệt sáng màu máu tóe ra từ trên người ông già.
Tên tổ cảnh này suýt chút nữa là bị Ma Quân chém làm đôi!
Vết thương khá sâu. Đau đớn kịch liệt khiến lão già đó không nhịn nổi rên lên thành tiếng.
Trong mắt Ma Quân thoảng qua vẻ tiếc nuối, sự mạnh mẽ của đối phương vẫn có chút vượt qua khỏi tính toán của y. Y vốn tưởng nhát đao này của mình có thể chém đối phương thành hai nửa.
Một nhát của Ma Quân cũng triệt để chọc giận lão già.
Vẫn là câu nói cũ, đến cảnh giới này rồi, không có kẻ yếu!
Chỉ có kinh nghiệm chiến đấu nhiều hay ít, chứ về thực lực thì aicũng chẳng hề kém!
Lão già vận hành huyền công, khôi phục vết thương trong cơ thể, tuy tiêu hao rất lớn, nhưng y chẳng hề quan tâm. Lạnh lùng nói:
- Ngươi làm ta giận rồi đấy!
- Ta muốn làm ngươi chết hơn.
Ma Quân quơ đao lại lao lên.
Bên kia, Sở lão cùng Nữ đế Phiêu Linh cũng bá đạo không gì sánh được. Đều bất phân thắng bại. Đúng lúc này, bỗng nhiên Hàn Tiếu từ tốn nói:
- May mà ta đã chuẩn bị trước, muốn đánh chiếm một không gian vũ trụ như vậy thì ít người đúng là không được.
Đang nói chuyện, sâu trong vô tận có mấy luồng dao động nhàn nhạt tỏa ra. Lại sáu bóng người tỏa ra hơi thở hùng mạnh trực tiếp tới hướng bên này!
Đúng thật không phải vì muốn chiếm lấy một người con gái, mà là một cục diện giết chóc thực sự!
Cục diện muốn một lưới bắt gọn cả La Thiên Tiên Vực! Sự xuất hiện của sáu gã cự phách tổ cảnh khiến lão đế vương, ông tổ Khương gia cùng Đằng lão, Sở Sở sinh ra hận ý mãnh liệt.
Trong lòng họ lập tức liền hiểu, sợ là hôm nay không dễ xong chuyện.
Chuyện này to rồi!
Nháy mắt khi sáu người kia xông tới liền có hai người trực tiếp đánh về Ma Quân, còn bốn người khác lần lượt tấn công Sở lão cùng Nữ đế Phiêu Linh. Tình hình này rõ ràng chính là muốn giải quyết trước ba cự phách tổ cảnh!
- Không biết xấu hổ!
Sở Sở giận dữ quát lên, trực tiếp xông về phía ông nội mình.
Lão đế vương thì tiến về chỗ Nữ đế Phiêu Linh.
Ông tổ họ Khương cùng Đằng lão đều qua hướng Ma Quân.
Nhưng hiển nhiên sáu tên cự phách tổ cảnh này đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Đồng thời, đối thủ của Ma Quân, Sở lão cùng Nữ đế Phiêu Linhđang cố ý dẫn chiến trường về hướng khác. Cho nên, thời gian bên họ đến vẫn nhanh hơn một chút.
Hai cự phách tổ cảnh mới xông tới trực tiếp ra tay với Ma Quân.
Đồng thời, đối thủ của Ma Quân cũng dồn hết sức trong nháy mắt, quấn chân Ma Quân khiến y không thoát được.
- Muốn giết ta như vậy sao?
Cặp mắt lạnh như băng của Ma Quân thoáng qua nét đùa cợt, lòng nói, những gì ta trải qua mấy năm nay cho ta hiểu được một điều, dù là hoàn cảnh nào cũng không được từ bỏ dễ dàng! Keng!
Y xoay đao tuôn ra lực chiến không gì sánh kịp, nhát đao này trực tiếp chém về … đầu của đối thủ!
Ngươi muốn dồn hết sức để làm phiền ta? Được, ta cho ngươi thỏa mãn! Ta cũng sẽ dùng hết sức… để giết ngươi!
Còn như hai cự phách tổ cảnh khác tới công kích, ai thèm quan tâm chứ?
Ông già này không ngờ Ma Quân liều mạng như vậy, trong mắt y rốtcuộc lộ ra vài tia hoảng loạn!
Bàn về thực lực, y còn hơn Ma Quân một chút. Nhưng về dũng khí đối mặt với cái chết, y thực sự không sánh nổi với Ma Quân. Y còn chưa muốn chết!
Lòng muốn chết, thì dấu hiệu thất bại liền lộ ra!
Một đao này của Ma Quân trực tiếp chém đôi đầu gã cự phách tổ cảnh nọ!
Khí thế không giảm, đao tiếp tục xẻ dọc xuống, triệt để chém thânthể y thành hai nửa!
Tuy rằng nguyên thần của đối phương đã kịp nhân cơ hội này trốn ra ngoài, nhưng thân thể… đã hoàn toàn bị hủy diệt!
Cự phách tổ cảnh trực tiếp bị hủy thân thể, việc này quá nghiêm trọng. Ngang với việc trự tiếp hủy hoại một nửa tu vi của đối phương. Tên cự phách tổ cảnh này phẫn nộ phát điên, nguyên thần ngưng tụ lại gầm gào.
Lúc này, đòn tấn công của hai cự phách tổ cảnh khác đã tới trước mặt Ma Quân. Khi ấy Ma Quân đã hết đường xoay sở, nhưng y vẫn quét đao chém về một trong hai tên cự phách tổ cảnh đó.
Trong mắt tuyệt đối không có lấy một tia hoảng loạn hay sợ hãi. Phần tâm tính này đủ để cho kẻ địch cũng cảm thấy động lòng. Người không sợ chết như thế đúng là rất hiếm thấy.
Bốn gã cự phách tổ cảnh khác cũng đã lao tới sát sườn Sở lão cùng Nữ đế Phiêu Linh.
Tựa hồ một kiếp nạn lớn đã khó tránh. Bấy giờ, chỗ hoàng thành tụ tập đông đảo tu sĩ đại thánh, họ đều trừng mắt như muốn rách nhìn màn này. Nhưng không làm sao được. Chiến đấu của tổ cảnh họ còn chưa có tư cách tham dự!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.