Thí Thiên Đao

Chương 134: Tắm máu nguyên thú (1)




Sở Mặc kêu la không ngớt:
- Nóng bỏng chết mất thôi... Sao máu này... lại nóng bỏng đến như vậy? Đây không phải là máu... đây là dung nham núi lửa hay sao vậy? Á... Con có cảm giác toàn thân mình sắp bị nung chảy ra rồi... Sư phụ... hãy mau cho con ra ngoài đi... một chút thôi cũng được!
Ma Quân không động đậy gì hết, cũng không thèm đếm xỉa tới hắn. Gã dùng một tay giữ chặt lấy đầu của Sở Mặc, kệ cho hắn vùng vẫy trong thùng gỗ đó, nhất định không cho đệ tử bước chân ra ngoài.
- Bỏng chết con mất thôi... Con đã chết rồi...
Sở Mặc ủ rũ mặt mày, uể oải mất sức mà nói.- Lúc trước ta hành hạ ngươi như vậy cũng chưa từng thấy nhà ngươi kêu la một tiếng, dũng khí lúc đó của ngươi đi đâu hết rồi hả?
Ma Quân lạnh lùng hỏi.
- Lúc đó người đâu có phải là sư phụ của con đâu mà là một tên đại ác ôn... Đối mặt với đám người xấu xa hành hạ mình thì đương nhiên con phải nghiến răng mà chịu đựng rồi, không thể để mất mặt ông nội của con được!
Sở Mặc lườm nhìn Ma Quân một cái rồi nói tiếp:
- Lúc này người là sư phụ của con, là người gần gũi nhất với con trên thế gian này, con cảm thấy khó chịu thì đương nhiên phải kêu la rồi!Câu trả lời của Sở Mặc khiến cho Ma Quân ngây người một hồi lâu rồi mới tỉnh lại, gã ư hừ một tiếng rồi không nói gì nữa.
Sở Mặc cảm nhận được toàn thân của mình dường như đã hoàn toàn dung hòa vào dòng máu nóng này. Toàn thân hắn... đã không còn bất cứ một cảm giác gì hết nữa, chỉ còn duy nhất dòng suy nghĩ đang trôi trong đầu khiến cho Sở Mặc biết rằng mình vẫn còn sống.
- Sư phụ, rút cuộc thì đây là thứ máu gì vậy? Sao lại đáng sợ đến như vậy?
Sở Mặc hỏi một cách mệt nhọc.- Đây là máu của bốn loại nguyên thú thất giới, với thể chất như hiện tại của ngươi thì nếu như dùng máu của loài nguyên thú có cảnh giới cao hơn thì ngươi cũng chẳng thể nào chịu đựng nổi.
Ma Quân thản nhiên nói.
- Nguyên thú thất giới... Nếu như độc tí thúc thúc biết rằng ta tắm bằng máu của nguyên thú thất giới thì ắt hẳn thúc ấy sẽ hóa điên mất!
Sở Mặc lẩm bẩm nói:
- Sư phụ, chỉ cần tắm một lần thôi... là đủ phải không?
Ma Quân cười nhạt nói:
- Nghĩ gì vậy? Trong vòng hai năm thể chất của ngươi có thể thăngcấp đến thất cấp, tuy chưa đủ hoàn mỹ nhưng miễn cưỡng thì vẫn chấp nhận được. Nguyên liệu trong thế giới này nhiều nhất cũng chỉ đủ cho ngươi dùng đến mức độ đó thôi.
- Á! Vậy xin hãy cho con đi chết thôi!
Sở Mặc la lên một tiếng. Hắn biết rõ rằng Ma Quân đã khiến cho căn phòng này được cách âm hoàn toàn với thế giới bên ngoài, nên Sở Mặc không lo sợ tiếng kêu thất thanh của mình sẽ bị người bên ngoài nghe thấy.
- Cố gắng vượt qua lần đầu tiên, những lần sau sẽ bớt vất vả hơn rất nhiều.Ma Quân nói.
- Vấn đề là, con cảm thấy... lần này con khó mà có thể vượt qua được.
Sở Mặc mặt mày ủ rũ đáp lại.
Nhưng có một sự thay đổi rõ rệt rằng từ sau khi hắn bước vào trong thùng gỗ thì dường như uy lực trong thùng máu này đã giảm bớt đi một chút. Ngoại trừ mùi máu khó ngửi khủng khiếp đó ra thì Sở Mặc chẳng còn có cảm giác nào khác.
- Ngươi cứ coi ta như kẻ ác mà năm xưa đang hàng hạ ngươi đi.Ma Quân thản nhiên nói:
- Trong vòng hai năm, mỗi một tháng ngươi buộc phải tắm máu nguyên thú ba lần.
- Không phải là ngày nào cũng phải tắm sao?
Sở Mặc tức thì cảm thấy cuộc sống của mình bừng sáng lên một tia hy vọng, gương mặt của hắn lộ rõ dáng vẻ sung sướng. Sở Mặc phản ứng một cách thật nhanh lẹ, quả đúng là nhu cầu của con người sẽ thay đổi theo tình huống khác nhau... mà thay đổi!
Cái thứ máu này, tắm có một lần thôi còn muốn chết đi luôn được. Sau khi biết được bản thân mình phải tắm thứ quái quỷ này trong hainắm thì Sở Mặc lại càng cảm thấy tuyệt vọng hơn nữa. Nhưng sau đó sư phụ nói rằng một tháng chỉ cần tắm ba lần... thì Sở Mặc lại cảm thấy bản thân mình hạnh phúc trở lại.
- Ngày nào cũng tắm... thì toàn thân của ngươi sẽ bị thối rữa nát ra đó.
Ma Quân nói:
- Hơn nữa ngươi cho rằng đám nguyên thú này là do ta nuôi được à?
- Hi hi, sư phụ tốt nhất trên đời!
Sở Mặc nịnh nọt.- Thôi đi! Ban nãy ngươi vẫn còn đang nghiến răng ghê sợ đó.
Ma Quân cười lạnh lùng.
- Sư phụ.
- Ừm?
- Đẳng cấp của thể chất là như thế nào vậy?
- Con người hấp thụ năng lượng trong trời đất có thể khiến cho chiêu thức võ thuật và uy lực vốn có được cường mạnh hơn. Nhưng những thứ này chỉ là chiến lực bên ngoài mà thôi, nó có hiệu quả rất thấp đốivới thân thể của con người. Chỉ cần sau khi đạt đến một độ cao hoàn toàn mới thì thân thể vốn có sẽ không có cách nào chống đỡ nổi những năng lượng cường mạnh đó nữa. Vì thế nên muốn nâng cao cảnh giới thì nhất định đồng thời phải nâng cao được tư chất thể chất của bản thân mình lên.
- Hóa ra là vậy...
Sở Mặc dường như đã hiểu ra được điều gì đó.
Ma Quân nhìn Sở Mặc một cái rồi nói:
- Tư chất thể chất của con người được phân chia thành từ nhất nhất cấp đến cửu cấp, rồi đến Tiên Thiên! Tiên Thiên thể chất... thì dườngnhư chỉ còn tồn tại có thể chất trong truyền thuyết thôi. Ít nhất là ta chưa từng được nghe nói tới cấp độ đó. Nhưng những người thể chất cửu cấp thì ta đã từng gặp qua một số người. Chỉ tính đến phần da thịt thôi thì cũng đã có được một sức mạnh khó có thể tưởng tượng được nổi rồi!
Sở Mặc nhớ tới Cao Anh Tuấn, trong lòng hắn hoàn toàn tán đồng với những gì mà Ma Quân vừa mới nói. Tên khổng lồ đó không có bất cứ một tu vi nào hết, không có bất cứ một cảnh giới nào hết, chỉ dựa vào mỗi sức mạnh da thịt thôi thì một đòn quyền của y chỉ e là cũng đã tương đương với một sức mạnh nghìn cân rồi, sức mạnh khiến cho người ta phải khiếp sợ.
- Vậy... trong thế giới của sư phụ, thể chất cửu cấp cũng rất lợi hại phải không?
Sở Mặc muốn biết cái khái niệm thể chất này rút cuộc là tiêu chuẩn trong thế giới của mình hay là có thể thông dụng cho tất cả mọi nơi.Nếu như chỉ có thể xưng vương xưng bá ở trong thế giới của mình, đến khi sang thế giới cao hơn thì lại trở thành hạt cát mà thôi thì quả thật có phần bi ai.
- Bất luận ở trong thế giới nào cũng thế thôi.
Ma Quân điềm nhiên nói:
- Cảnh giới của tu vi có thể nói là càng lúc càng cao, nhưng thể chất... thì chỉ có từ nhất cấp đến cửu cấp, rồi đến Tiên Thiên mà thôi! Nói ra thì thể chất ngũ cấp của ngươi nếu ở trong Linh Giới cũng được coi là đỉnh cao rồi đó. Nhưng ta muốn ngươi phải tốt hơn thế nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.