Thí Thiên Đao

Chương 1036: Giao người ra đây (1)




Danh dương thiên hạ? Thật đơn giản!
Loại tâm cơ và lòng dạ này sâu tới mức khiến cho kẻ khác phải hoảng sợ, quả thực đã tính kế tới tận xương cốt của Sở Mặc!
Hơn nữa, theo Khinh Chu Tử, kế hoạch này của mình thoạt nhìn đơn giản, thô bạo, nhưng lại tuyệt diệu tới vô cùng, nhất định sẽ thành công!
Tin rằng đến khi Triệu Thành mang theo Lục Thiên Duyệt vừa trở thành một người đàn bà chân chính, xuất hiện trước Sở Mặc, vẻ mặt hắn sẽ đặc sắc vạn phần! Đương nhiên, sơ hở duy nhất trong kế hoạch này chính là ở chỗ Lục Thiên Duyệt. Làm sư phụ của Lục Thiên Duyệt, Khinh Chu Tử rất rõ ràng tính tình đồ đệ mình cực kỳ nóng nảy. Trong tình huống bình thường nhất định sẽ không chịu trao thân cho Triệu Thành.
Cho nên, y còn lặng lẽ đưa cho Triệu Thành một viên đan dược.
- Có thứ này, việc lớn nhất định sẽ thành!
Triệu Thành nhớ lại lời sư phụ dạy, trong lòng ngập tràn tự tin, y lạnh lùng nhìn thoáng qua Lục Thiên Duyệt, thản nhiên nói:
- Hy vọng lát nữa khi chúng ta động phòng, ngươi vẫn còn duy trìđược tính tình như vậy!
- Ngươi…
Lục Thiên Duyệt nhìn Triệu Thành với vẻ mặt khiếp sợ, tức giận tới không nói nổi thành lời, định trực tiếp cắn lưỡi tự sát!
Triệu Thành lạnh lùng cười, giơ tay một cái liền có thể hoàn toàn khống chế được Lục Thiên Duyệt, sau đó đem nàng kẹp dưới cánh tay, nhìn mấy vị sư huynh đệ đang có chút trợn mắt há mồm bên cạnh, trầm giọng nói:
- Sau khi chuyện này thành công, ta sẽ là chưởng môn tương lai của Linh Động Sơn. Vị trí trưởng lão nhất định sẽ có phần của chư vịhuynh đệ!
Mấy sư huynh đệ của Triệu Thành nghe vậy, trong mắt liền lộ ra ánh mắt nóng bỏng.
Cùng kêu lên rằng:
- Chúng ta nhất định sẽ tận tâm sát cánh cùng chưởng môn tương lai!
Tần Thi đi xuyên qua khu vực sâu trong Linh Động Sơn, không ngừng tránh né các đệ tử cùng một vài cấm chế bên trong đó… lòng của nàng vẫn đang phẫn nộ khôn nguôi, thậm chí có chút không dám tin lời Sở Mặc vừa nói cho nàng là sự thật!
Làm sao người của Linh Động Sơn có thể vô liêm sỉ tới mức này? Sao họ dám làm chuyện như thế? Điên cả rồi sao?
Sau đó khi Tần Thi dần dần tỉnh táo lại, ý muốn giết chóc trong con ngươi của nàng càng thêm mãnh liệt, bởi vì nàng ít nhiều cũng đã đoán được ý đồ vì sao người của Linh Động Sơn làm như vậy! Tát thẳng vào mặt!
Hung hăng nhục nhã Sở Mặc!
Đồng thời còn trực tiếp… thô bạo… dính lên quan hệ với Sở Mặc!
Bởi vì Lục Thiên Duyệt là bạn bè của Sở Mặc!
Như vậy, từ nay về sau, Sở Mặc nhất định phải làm bộ chẳng có chuyện gì xảy ra cả, dốc sức ủng hộ Lục Thiên Duyệt.
Hơn nữa conf không thể làm gì cái người đã chà đạp Lục ThiênDuyệt kia, bằng không tiếng ác cùng cực sẽ đổ hết lên đầu Sở Mặc.
- Tính giỏi thật! Nhưng các ngươi có lường được phản ứng của chúng ta không?
Đôi mắt trước nay vẫn vô cùng bình thản của Tần Thi lóe lên ánh sáng lạnh như băng.
Vị này trước kia đã từng là công chúa của gia tộc lớn trên Thiên giới, một khi nổi đóa lên thì không phải là điều mà người bình thường có thể tưởng tượng được.
Theo tính toán vừa rồi của Sở Mặc, do khoảng cách gần, hơn nữaLục Thiên Duyệt cũng đang trực tiếp có mặt ở đây, sau khi khuấy động cả Linh Động Sơn liền trực tiếp suy diễn ra kiếp nạn mà Lục Thiên Duyệt sắp phải đối mặt.
Hơn nữa, kiếp nạn này còn có can hệ đến trinh tiết!
Lúc ấy Sở Mặc liền nóng nảy rồi, cho dù không đề cập đến mối giao tình giữa nàng và hắn, cũng không thể trơ mắt nhìn nàng bị làm nhục được!
Chớ nói chi hắn đi chuyến này chính là vì Lục Thiên Duyệt. Nếu quả thực để chuyện này xảy ra trong khoảng thời gian Sở Mặc tìm đến đây… vậy thì hắn sẽ ân hận cả đời!
Thù này, tạm thời có thể áp chế rồi sau đó mới tính.
Nhưng an nguy của Lục Thiên Duyệt, phải được đặt lên hàng đầu!
Tầm quan trọng của trinh tiết đối với một người con gái ra sao thì khỏi phải nói cũng biết, nhất là với cô gái như Lục Thiên Duyệt thì càng cần như vậy.
Sở Mặc không thể nào tưởng tượng nổi, nếu chuyện này trở thành sựthật, hắn sẽ phải đối mặt với Lục Thiên Duyệt ra sao.
Cho nên, hắn trực tiếp cho Tần Thi biết địa điểm, sau đó tự mình ở bên cạnh khuấy động cả Linh Động Sơn, khống chế toàn cục!
Một khi không thể khống chế được, hắn có thể chớp thời cơ ra tay trước.
Bất luận thế nào, cũng phải bảo vệ tốt Lục Thiên Duyệt đã rồi hẵng nói.
Bên này Sở Mặc cố nén nỗi phẫn nộ trong lòng, đi theo gã chấp sựcao cấp của Linh Động Sơn, hướng đến đại điện tiếp khách của họ.
Bởi vì từ đầu đến cuối Sở Mặc đều không nói năng gì, hơn nữa rảo bước rất nhanh, nên dù có muốn lôi kéo làm quen với Sở Mặc, nhưng gã chấp sự kia cũng chỉ đành phối hợp với Sở Mặc tăng tốc độ.
Rất nhanh chóng, mọi người đã đến đại điện, nơi mà Linh Động Sơn dùng để tiếp khách.
Chưởng môn của Linh Động Sơn Khinh Chu Tử mang theo một đám trưởng lão đứng ở cửa đại điện, nở nụ cười đón chào. Từ rất xa, Khinh Chu Tử đã chắp tay hướng về phía Sở Mặc:
- Sở công tử đại giá quang lâm, quả là làm vẻ vang cho kẻ hèn Linh Động Sơn này! Ha ha, ha ha, ha…!
Tiếng cười của Khinh Chu Tử rất đặc sắc, nhát gừng nhát gừng, vẻ mặt tươi cười sáng lạn, thoạt nhìn cực kỳ vui vẻ.
Điều này khiến cho những trưởng lão bên cạnh y tràn đầy nghi hoặc. Tự nhủ trong lòng, nếu đã nhiệt tình như vậy, vì sao không nghênh đón từ xa một chút? Cho dù ngươi không muốn hạ mình đi đón Sở Mặc, cũng nên để cho chúng ta đi chứ? Sở Mặc nhìn thoáng qua Khinh Chu Tử, sau đó lại lia mắt về phía các trưởng lão đang cười thật miễn cưỡng bên cạnh. Khẽ gật đầu một cái:
- Ta tới đây chỉ có một việc, ngoài việc đó ra ta không muốn có chút quan hệ nào với Linh Động Sơn các ngươi cả.
Sở Mặc nhìn Khinh Chu Tử:
- Giao Lục Thiên Duyệt ra đây.
Có lẽ là không ngờ Sở Mặc sẽ quyết liệt như vậy, Khinh Chu Tử hơi ngẩn ra, các trưởng lão còn chưa biết tình hình bên cạnh y cũng đều sửng sốt, âm thầm nhíu mày. Mặc kệ thế nào, bọn họ vẫn là một thànhviên của Linh Động Sơn, lúc này những lời Sở Mặc nói ra khiến họ vô cùng không vui.
- Sở công tử nói đùa rồi, có chuyện gì chúng ta vào nhà từ từ trò chuyện.
Khinh Chu Tử nhìn Sở Mặc, cười khẽ.
- Không cần.
Sở Mặc nhìn Khinh Chu Tử:
- Lục Thiên Duyệt đang ở đâu, ta muốn gặp nàng ngay bây giờ.
- Sở công tử, dù sao Lục Thiên Duyệt cũng là đồ đệ của Khinh Chu Tử ta. Hơn nữa, Sở công tử tìm tới cửa đòi người… cũng hơi gượng ép đấy?
Khinh Chu Tử cũng thu lại nụ cười trên mặt, nhìn Sở Mặc với vẻ nghiêm túc.
Còn lại mấy trưởng lão Linh Động Sơn không rõ tình hình bên kia, cũng đều tức giận nhìn Sở Mặc, cảm thấy người trẻ tuổi danh tiếng vang dội này thật là hơi quá đáng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.