Thể Tôn

Chương 410: Truy cản




Đại trưởng lão của Hỏa Huyền tông tìm kiếm khắp chu vi trăm dặm quanh tiểu đạo, toàn bộ thần thức bạo phát, không hề có lấy một gốc cây ngọn cỏ nào mà lão không tỉ mỉ tìm kiếm, dường như có phải xới tung ba tấc đất lên thì cũng phải tìm cho bằng được Lôi Cương và Hỏa Trập. Sau một hồi tìm kiếm, sắc mặt lão âm trầm nhìn xuống dòng nham thạch cuồn cuộn phía dưới. Suy nghĩ hồi lâu rồi lão bèn gia cố thêm một lồng cương khí, sau đó thì trầm nhập xuống lòng biển nham thạch.

Mặc dù trên đảo không hề tìm thấy tung tích của hai người nhưng trước đó rõ ràng là thần thức của hắn đã cảm nhận được rằng trên đảo có người, thế mà chưa đến nửa tuần hương khí tức của hai người liền biến mất. Hai người bọn họ cho dù có chạy cũng không thể chạy quá xa được. Thần thức của lão đã khóa chặt nơi này, thế mà khí tức của hai người đã từ đây thoát khỏi sự theo dõi của thần thức của lão. Lão đoán, rất có thể hai người đã nhảy xuống biển nham thạch nếu không sẽ không thể biến mất mà thần thức của lão không cảm nhậm được như thế. Nhảy xuống biển nham thạch rồi đại trưởng lão mới phát hiện, ở bên trong dòng nham thạch, thần thức của lão phải chịu sự giới hạn, cường thức cường đại khủng bố vốn dĩ có thể tỏa ra mười vạn dặm, bây giờ bị khóa chặt trong phạm vi trăm dặm mà thôi. Nhưng như thế cũng đủ rồi, lão cười hiểm ác bước đi trong biển nham thạch.

Được bao bọc bởi lồng cương khí, nham thạch không thể xuyên qua được lồng cương khí của lão, hơn nữa, đại trưởng lão tu vi cường đại, biển nham thạch này đối với lão căn bản không tạo thành uy hiếp.

Trong khi đại trưởng lão đang điên cuồng tìm kiếm trong dòng nham thạch thì Lôi Cương và Hỏa Trập đã chìm xuống được khoảng mười vạn mét về phía bên dưới. Hỏa Trập ở trong biển nham thạch vốn vùng vẫy như không giờ đã bắt đầu cảm thấy hô hấp khó khăn, còn Lôi Cương thì sắc mặt vẫn như thường, dường như không hề cảm thấy khó chịu đối với uy áp phải chịu khi ở dưới sâu bên dưới biển nham thạch vậy.

Lôi Cương bố trí cho Hỏa Trập một đạo kết giới rồi nói:

- Hãy ở đây nghỉ tạm trước đã, cao thủ kia của Hỏa Huyền tông cũng nhảy xuống biển nham thạch rồi.

Hỏa Trập sắc mặt tái nhợt, vội vàng nói:

- Tiền bối, thế phải làm sao? Hay là người cứ đi trước đi, Hỏa Trập không muốn liên lụy đến người.

Lôi Cương lắc đầu, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hỏa Trập, trong đầu Lôi Cương chợt lóe lên một ý, từ trong đầu Lôi Cương hiện lên một lớp văn tự màu vàng kim chi chít, những văn tự này chính là ngũ hành trận pháp mà Lôi Cương đạt được từ truyền thừa trận tông viễn cổ. Nhữn văn tự chi chít màu vàng kim tự động xếp thành năm khối, Lôi Cương nhìn vào khối thứ hai, cũng chính là hỏa hành trận pháp. Lôi Cương xem xét tỉ mỉ các trận pháp của hỏa hành trận pháp và các điểm cần lưu ý của mỗi trận. Sau cùng hắn chọn trận thứ hai từ dưới lên, tên là: Chân hỏa không gian đại trận.

Trận pháp này tập kết linh khí thuộc tính hỏa tạo thành một không gian trân hỏa, cũng tương đương như một lồng phòng ngự. Tuy nhiên, trong linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm thì trận pháp này còn cường đại hơn lồng phòng ngự gấp trăm lần, hơn nữa, chỉ cần có linh khí thuộc tính hỏa tồn tại thì trân hỏa không gian này cũng vẫn sẽ tồn tại, tự tạo thành một không gian đủ để cho Hỏa Trập chống cự lại với uy áp ở khu vực sâu dưới đáy biển. Tiếp đó, hai tay Lôi Cương bắt một thủ quyết vô cùng phức tạp, khó hiểu rồi lấy từ trong giới chỉ ra một trăm lẻ tám viên tiên thạch, đợi đến khi quang mang đỏ lửa trong tay Lôi Cương lóe lên thì một trăm lẻ tám viên tiên thạch này cũng tự động bay lên, tự tổ hợp thành một trận pháp vô cùng phức tạp, sau đó thì xuất ra một đạo kết giới bao bọc lấy Lôi Cương và Hỏa Trập. Hỏa Trập sắc mặt đang trắng nhợt từ từ hồi phục lại như cũ, hắn vô cùng kinh hỉ nhìn Lôi Cương nói

- Tiền bối, đây là ..........?

Lôi Cương nhàn nhạt cười nói:

- Như thê thì ngươi sẽ không bị áp lực dưới lòng biển sâu uy hiếp nữa, chúng ta tiếp tục trầm xuống dưới đáy. Biển nham thạch này sâu như thế, lại nhiều nham thạch như thế, thật không biết bắt đầu từ đâu đây.

Hỏa Trập gật gật đầu, suy nghĩ giây lát rồi nói:

- Ngày trước ta nghe nói đại lục trong Dung Luyện giới này vốn lớn hơn phần biển nham thạch nhưng không hiểu tại sao thời gian trôi qua, phần biển chiếm đất ngày càng nhiều hơn.

Lôi Cương gật gật đầu, trên mặt hiện vẻ cười lạnh nhìn về phía trước rồi tiếp tục trầm xuống.

Lúc này đại trưởng lão Hỏa Huyền tông đã có phần thở không ra hơi rồi, nỗi giận trong lòng không có cách nào phát tiết ra ngoài cho được, thể chất của đại trưởng lão vốn thuộc thủy hành, linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm ở đây đối với lão có tác dụng khắc chế nhất định. Mặc dù đại trưởng lão tu vi cao thâm nhưng thủy hỏa bất dung, thời gian qua lâu thì lão cũng có phần chịu không thấu. Hơn nữa lão ở trong biển nham thạch tìm kiếm đã một thời thần mà không có kết quả gì, thần thức không ngừng quét đi quét lại trong chu vi trăm dặm nhưng hai người Cương Ma và hỏa anh dường như đã biến mất khỏi thế gian rồi vậy.

- Lẽ nào hai người bọn họ đã bỏ đi? Không còn ở trong biển nham thạch nữa rồi?

Đại trưởng lão cau mày nghĩ thầm, thần thức của lão không thể dò xét được đáy biển này sâu bao nhiêu. Đột nhiên trong lòng lão thoáng động, thần thức của lão không thể dò xét phía dưới mà chỉ có thể tìm kiếm ở hai phía, lẽ nào hai người bọn họ đã trầm xuống đáy biển rồi. Nghĩ đến đây thì thân hình lão liền cấp tốc trầm xuống.

Hai thời thần sau, Lôi Cương và Hỏa Trập đang ngồi trên đỉnh của một ngọn núi ở một nơi cực sâu dưới biển. Thần thức của Lôi Cương tỏa ra thì phát hiện có một cố khí tức cực kì cường đại đanh nhanh chóng lao xuống, hắn thử dùng thần thức mở Hảo Huyền lôi phủ ra nhưng Hảo Huyền lôi phủ cứ như là đã bị đóng lại rồi vậy, không có lấy một chút phản ứng, hắn thở dài nói:

- Tiếp tục đi xuống, hắn đã truy đến nơi rồi.

Hỏa Trập gật gật đầu nhìn quang mang mà trận pháp phát ra lúc đậm lúc nhạt thì hắn hiểu, kết giới này không còn chịu được bao lâu nữa. Bây giờ bọn họ còn cách đáy biển khoảng năm vạn dặm, Lôi Cương nhìn xuống dưới ẩn ước như thấy được cả đáy biển vậy, sau đó lại nhìn lên phía trên, miệng lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào không tránh khỏi phải đấu một trận sao?

Nếu hắn có thể khai mở Hảo Huyền lôi phủ, tế xuất ra tiên khí kim sắc thì còn có chút khả năng đấu một trận với người đang truy đến, chứ như bây giờ chỉ dựa vào tu vi của bản thân hắn và Khai Thiên thì không nắm được bao nhiêu cả.

Lôi Cương hít vào một hơi rồi lôi Hỏa Trập trầm xuống. Càng xuống dưới Lôi Cương phát hiện nhiệt độ của linh khí thuộc tính hỏa càng nồng đậm, khi xuống được đến đáy thì sắc mặt của Lôi Cương cũng dần trở nên tái nhợt, còn Hỏa Trập thì càng tệ hơn, đã trắng mét tự bao giờ, nếu không phải Lôi Cương ném Hỏa Trập vào lồng bàn thạch thì e rằng hắn đã bị uy áp dưới đáy biển sâu này đè nát rồi.

Cảm nhận được luồng khí tức nọ vẫn đang ép đến gần, Lôi Cương lóe lên hung quang, vận hành ẩn tức thuật rồi nhanh chóng truyền thuật này cho Hỏa Trập, cũng may ẩn tức thuật không khó học, sau năm lần thầm đọc thì Hỏa Trập cũng đã giấu kín được khí tức của hắn. Thần thức của Lôi Cương phát ra cảm nhận cỗ khí tức kia. Lực phòng ngự của lồng bàn thạch đã vượt qua dự liệu của Lôi Cương, lại có thể kháng cự lại uy áp cường hãn đến thế này, dường như càng gặp mạnh nó lại càng mạnh hơn. Quang mang màu đỏ vốn ảm đạm bây giờ đã trở nên rực rỡ, thậm chí còn ngày càng lấn áp cả ba quang mang còn lại.

Hai người ngồi dưới đáy biển còn đại trưởng lão thì cũng đã trầm xuống được vạn mét mà vẫn không thể nhìn thấy được đáy biển, trong lòng lão giờ đây nộ khí xung thiên, cố trấn áp nộ khí, lão nhìn chằm chằm xuống dưới, rất lâu sau thân hình cấp tốc bay lên, lão nhận định nhất định là đã bị Lôi Cương và Hỏa Trập lừa rồi. Bây giờ không biết bọn họ đã chạy đến nơi nào rồi không biết nữa.

- Cương Ma, Hỏa Trập, đừng để lão phu bắt được ngươi, nếu không ta sẽ cho các ngươi tan thành vạn mảnh.

Trong lòng lão hậm hực nói.

Sau khi Lôi Cương ở dưới đáy cảm nhận được khí tức của người kia càng lúc càng xa thì thầm đoán người đó đã bỏ cuộc, liền thở phào nhẹ nhõm, nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Hỏa Trập nói:

- Cố chịu thêm chút nữa, đợi sau khi người đó bỏ đi, chúng ta sẽ đi lên.

Hỏa Trập toàn thân run lên, mặt không chút huyết sắc nói.

Một khắc sau, Lôi Cương đã không còn cảm nhận được khí tức của người kia nữa liền túm lấy Hỏa Trập, vội vàng trồi lên, tốc độ lúc đi lên còn nhanh hơn lúc trầm xuống gấp mấy lần.

Đến lúc lên được vạn mét thì tốc độ từ từ chậm lại, bây giờ cứ thế xông lên, lỡ đụng trúng người đó thì chẳng phải chính là tự chui đầu vào lưới đó sao? Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ha ha ha. Ngươi chính là Cương Ma? Lão phu xem thử ngươi còn có thể chạy đi đâu được nữa?

Đúng lúc đó thì có một tràng cười cuồng ngạo vang lên, Lôi Cương cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại từ bên trên giáng xuống túm lấy vai Hỏa Trập, Lôi Cương không kịp nghĩ ngợi, cấp tốc bay sang một bên. Vừa chạy hắn vừa mắng thầm lão gia hỏa này giảo hoạt. Làm sao mà hắn lại không nghĩ ra cường giả cương thánh làm sao lại không biết ẩn tàng khí tức cho được cơ chứ? Giả vờ bỏ đi rồi ẩn tàng khí tức quay lại, tất cả chỉ nhằm dẫn dụ hắn lộ diện mà thôi.

- Tiền bối, người đi trước đi! Hỏa Trập không muốn liên lụy người.

Hỏa Trập cảm nhận được cỗ khí tức cường đại, vằng tay Lôi Cương ra, nhìn Lôi Cương nói.

Sắc mặt Lôi Cương chớp động, gật gật đầu, nhanh chóng bôn tẩu về phía trước.

- Đừng hòng có tên nào thoát được.

Âm thanh cuồng ngạo một lần nữa vang lên, trước mặt Lôi Cương liền xuất hiện một thân ảnh, đó chính là đại trưởng lão của Hỏa Huyền tông. Đại trưởng lão hiểm ác nhìn Lôi Cương, có vẻ như hận không thể chém Lôi Cương ra làm nghìn mảnh vậy, nỗi hận ngập trời bị đè nén lúc trước cuối cùng cũng tìm được chỗ phát tác rồi.

- Cương tiên huyền giai, không biết ngươi làm thế nào mà giết được Sư Lãnh vậy?

Sau khi nhìn ra tu vi của Lôi Cương, hung quang trong mắt lão giảm bớt, kinh ngạc hỏi. Có điều khuôn mặt vô cùng tự tin, lão tin chắc chỉ cần tìm được Lôi Cương, hắn sẽ không thể thoát khỏi tay lão.

Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, triệu ra cốt lân giáp, cốt lân giáp phát ra quang mang bốn màu đẩy lùi nham thạch đỏ rực, tạo thành một không gian, Lôi Cương nhìn chằm chằm lão giả trước mắt, trầm giọng thét một tiếng rồi thân hình công kích thẳng về phía đại trưởng lão.

Chỉ có điều đây là nham thạch, cho dù tốc độ của Lôi Cương có nhanh đến mấy đi chăng nữa thì sóng nham thạch vẫn phát ra ba động. Đại trưởng lão cười lạnh không thôi, song thủ hóa thành vòng tròn, một trường kiếm màu lam xuất hiện trước mặt lão, hai mắt lão lăng lệ quét nhìn bốn phía, song thủ vừa động thì trường kiếm màu lam phát ra một tiếng ngâm dài rồi xạ thẳng lên trên.

- Bình!!

Tốc độ cực nhanh trực tiếp đánh thẳng vào Lôi Cương đang cấp tốc di động. Một kiếm cường đại chớp mắt kích vỡ lồng bàn thạch của Lôi Cương, thân hình Lôi Cương lùi về phía sau mấy bước, sắc mặt vô cùng nghi trọng, sắc mặt nghi trọng trầm trầm, Lôi Cương hít vào một hơi, trong nội thể phát ra tiếng thú gầm, thân hình Lôi Cương đột nhiên biến lớn, cao gần hai trượng. Lôi Cương như cự nhân xuất hiện phía bên trên đại trưởng lão.

Đại trưởng lão nhìn dị biến của Lôi Cương, đồng tử co lại, trong mắt đầy vẻ hiếu kì.

Đột nhiên Lôi Cương với thể hình cực đại biến mất trong tầm nhìn của đại trưởng lão, nham thạch xung quang ba động, một cỗ lực đạo cường hãn đánh thẳng về phía đại trưởng lão. Cỗ lực đạo này khiến cho nham thạch xung quanh chấn động bùng lên dị thường, một nắm đấm cực đại phát ra quang mang bốn màu chấn nát nham thạch kích nhập vào tầm nhìn của đại trưởng lão. Đại trưởng lão cười lạnh, song thủ phất lên, trưởng kiếm màu lam bay thẳng đến đón đỡ một quyền cực đại đang đánh đến.

- Uỳnh! uỳnh ! uỳnh! ..............

Chấn động kịch liệt vang lên từ trong biển nham thạch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.