Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 818: Thân phận rõ ràng




Dịch: Ngân
Biên: ronkute

Tội, hắn ở đâu, thế nào rồi? Một đám Thần vô cùng "nhớ nhung", tất cả đứng chung một chỗ, vẻ mặt chẳng hiền lành chút nào.
"Đại khai sát giới ở Linh giới, giết đệ tử của giáo ta, giết môn đồ của chúng ta, trên tay hắn dính đầy máu tươi, ta hi vọng hắn sẽ không có chết ngay lập tức ở trong "Tiên cổ", mà phải rước lấy hàng loạt kết quả thảm bại sau đó mới bị tiêu diệt!"
Có người nói, những người khác nghe thấy thế thì gật đầu đồng tình, vẻ mặt mang theo thù hận.
Bọn họ là những đại giáo tới từ Yêu long Đạo môn, Hỏa Vân động, La Phù Chân cốc, bản thân bọn họ đã trải qua cuộc chiến ở linh giới, đời sau Tội huyết đã đại khai sát giới khiến bọn họ cảm thấy nhục nhã và bị sỉ nhục.
Trận chiến đó đã qua đi được ba ngày thế nhưng vẫn còn có thể cảm nhận được sự mãnh liệt ấy, Chân Thần bị giết, Thiên Thần gặp nạn, thiếu niên kia như Ma vương tàn sát khắp Linh giới.
Mấy người này giờ nghĩ lại thì vẫn rùng mình, ấn tượng quá sâu, cứ như là một giấc mộng vậy.
Động chủ của Hỏa Vân động là một ông lão tóc đỏ, vóc người nhỏ ốm, cũng không hề uy phong mạnh mẽ thế nhưng ánh mắt lại rất sáng cứ như là hai vầng huyết nguyệt đang phát ra hào quang vậy.
Hắn bước ra từ trong một chiến xa hừng hực ngọn lửa mang theo khí hỗn độn, mỗi một bước hạ xuống thì xung quanh đều là phù văn Hỏa đạo, khí tức đại đạo kinh thế.
"Tội!"
Hắn đứng đối diện với khu vực không người, khống chế pháp lực rồi dùng tay khắc thành chữ vào trong không gian, bên trên cánh hoa óng ánh kia càng thêm rực rỡ, nơi đó xuất hiện hoa văn dại đạo chiếu rọi cả chư thiên.
"Ồ, cái tên thật là lấp lánh, lại còn kết hợp với cả Đạo nữa chứ!" Có người kinh ngạc, một vài Giáo chủ quay đầu nhìn lại.
Cũng trong lúc đó, rất nhiều Thần chờ mong, ai nấy đều nhìn về cùng một bia đá, bên trên cánh hoa Tiên đạo ấy xuất hiện cảnh tượng khiến bọ họ lộ vẻ kinh ngạc.
Chữ này có chút quái lạ, sau khi khắc xuống thì nơi cánh hoa lại xuất hiện cảnh tượng kỳ dị, phù văn sáng rực đan dệt lấp lánh cứ như là một vầng thái dương đang thiêu đốt vậy.
Rất rõ ràng, cánh hoa này lấp lánh thần thánh hơn những cánh hoa bình thường khác.
"Chuyện gì thế này, chữ cái kia lại còn ăn khớp với thần vận đại đạo hay sao?" Rất nhiều Thần đều ngớ người nhìn chằm chằm bia đá to lớn kia, mắt không hề rời.
"Là chữ Tội!" Ngoại trừ đám tu sĩ của Hỏa Vân động, La Phù Chân cốc đang chăm chú ra thì một vài đại tộc thượng giới không có liên quan gì cũng trông lại.
"Chữ đó sao lại như thế?" Rất nhiều người nhíu mày có chút không hiểu.
Nên biết, đây là một chữ cũng không hề sạch sẽ ở thượng giới, đại biểu cho máu và quá khứ, hiện giờ khi nhắc tới thì đều ám chỉ sinh linh của Tội châu.
"Xuất hiện rồi, là... hắn."
Rất nhiều người kinh ngạc.
Bia đá như gương xuất hiện cảnh tượng bên trong Tiên cổ, bọn họ nhìn thấy một thiếu niên vô cùng thong dong và bình tĩnh, không hề chinh chiến với bất kỳ ai.
Bởi vì, hắn đang ở phía sau cùng, đồng thời hắn cũng không phải xông về trước mà là đi tạt sang ngang.
"Là người cuối cùng!"
Không ít người đều biết, đây chính là thiếu niên cuối cùng bước vào Tiên môn, là người ngậm ngùi ngồi gỡ một vài cục đá bên trên bậc thang xanh kia.
Hắn thuộc loại khác người, hai tay chắp sau lưng, từ trên đường xuyên thủng giới bích rồi bước lên một con đường đại đạo khác, sau khi nghỉ chân cảm ngộ thì lần nữa xuyên thủng giới bích.
Người khác thì tiến về trước, còn hắn thì đi sang ngang.
"Đời sau tội huyết!"
Rất nhiều người cắn răng, người của Yêu Long Đạo môn hận nhất là thiếu niên này, thủ đoạn của hắn quá bá đạo, giết hết người của bọn họ, đặc biệt là một vị Thiên Thần đã bị Diệt Hồn châm phế bỏ vô cùng thê thảm.
Cho tới lúc này hắn cũng chỉ như một cái xác bỏ đi, dù là Yêu Long đạo chủ tự mình cứu chữa thế nhưng cũng không có tỉnh lại.
Đương nhiên, việc này cũng là tự hắn làm bậy mà thôi, nếu không phải cây ma châm tự mình tế luyện ra quá mức ác độc và bị thiếu niên kia đoạt được, rồi sau đó phản ngược lại thì làm sao rơi vào cảnh này.
"Hắn đang làm gì thế?"
Người này quá kỳ lạ, không hề vội vã tiến tới mà lại lưỡng lự ở phía sau, từ từ đo đạc từng bước, yên lặng thể ngộ, chẳng lẽ muốn hiểu hết ba ngàn con đường đá này.
Bỗng nhiên, thiếu niên này quay người nhe răng nở nụ cười vô cùng tươi rói với tất cả mọi người, hàm răng trắng bóng, con mắt trong veo.
"Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét!"
Người của Yêu Long Đạo môn, La Phù Chân cốc chửi rủa, trên tay của tên ma tinh này dính đầy máu ấy vậy lại còn nở nụ cười rực rỡ như vậy.
"Thiếu niên này quá nhạy cảm, thần giác mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng của chúng ta, cũng không hề kém với những tên quái thai của cổ đại." Một vị Giáo chủ nói.
Thông qua cánh hoa Tiên đạo để quan sát Tiên cổ, những thiên tài đứng đầu chắc chắn sẽ có cảm giác. Bởi vì, ánh sáng mà cánh hoa Tiên đạo dao động tuy rằng yếu thế nhưng rồi cũng sẽ chạm vào người bọn họ.
Là đang âm thầm khiêu khích ư?
Đột nhiên có người sợ hãi hét lên, nơi xa xa có một tấm bia đá phát ra ánh sáng ngút trời, đó là một luồng kiếm khí lạnh lẽo cứ như ánh sáng hỗn độn bắn ra, rõ ràng là ở bên trong Tiên cổ thế nhưng phảng phất xuyên thấu qua bia đá rồi truyền ra ngoài vậy.
"Tên mập đó là người phương nào, chỉ một chiêu kiếm đã chém lìa cao thủ trẻ tuổi đệ nhất của Địa Ma tộc!"
Vốn là, Giáo chủ của Địa Ma tộc muốn nhìn thử tuấn kiệt của tộc mình có biểu hiện như thế nào, kết quả nhìn thấy tình cảnh như vậy nên những người khác cũng có thể thấy được theo, như thế mới tạo nên sự kinh ngạc kia.
Trên con đường đó, một thiếu niên bụ bẫm trông vô cùng hiền lành, nhưng cả người lại phát ra chục tia kiếm khí.
"Hắn lại ra tay nữa kìa!"
Mọi người kinh ngạc phát hiện, không chỉ có cao thủ trẻ tuổi đệ nhất Địa Ma tộc mà còn tới mấy cường giả kiệt xuất vô cùng nổi danh, đầu của từng người lần lượt rơi xuống đất sau khi ánh kiếm đó quét qua.
"Tên nhóc này quá lợi hại, đó là... Sát trận thứ ba thượng giới!" Có người biến sắc.
Sát trận thứ ba, dù là đạo thống cổ lão cũng phải thèm thuồng, sát trận này có danh tiếng rất lớn, vang dội cổ kim, thế nhưng lại bị tên nhóc này khắc vào trong cơ thể!
Nên biết, Sát trận thứ nhất trước nay vẫn chưa hề xuất hiện, Sát trận thứ hai thì gần như thất truyền, còn Sát trận thứ ba này lại có uy lực mạnh tới tuyệt đỉnh, một khi bố trí được thì dù là Giáo chủ cũng có thể giết.
Nghe đâu, đây chính là sát trận trong hỗn độn, được hình thành trước cả trời đất xuất hiện.
"Hắn tên là Tào Vũ Sinh, từng xuất hiện ở trong bí cảnh Nguyên Thiên, có quan hệ rất thân mật với Hoang." Có người mở miệng nói ra tên của hắn.
"Vèo!"
Lại là một luồng ánh sáng kinh diễm bay ra, mọi người chiến đấu với Tào Vũ Sinh đều bị giết sạch, nơi xa không có một ai dám ra tay nữa, trên bậc thang đá kia trở nên "bằng phẳng", một mình hắn tiến bước.
"Nhìn thử nào, Hoang ở đâu!"
Khi nhìn thấy một tên mập với vẻ mặt hiền lành thế nhưng ra tay lại tàn nhẫn như vậy, phát uy ở nơi đó nên khiến mọi người muốn biết Hoang - người từng liên thủ với hắn hiện giờ ra sao.
Lần này, không chỉ một vị Giáo chủ muốn xuất thủ, bởi vì phong ba mà Hoang gây ra quá lớn.
"Hoang!"
Chủ Minh thổ ra tay, nhân vật có cấp bậc kinh khủng thật sự đã bắt đầu khắc chữ vào trong hư không, xung quanh có vô tận xương trắng, còn có sương mù màu đen lan tràn.
"Ồ, hình như khắc sai thì phải, sao vẫn là hắn thế?" Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Bên trên cánh hoa sau khi được khắc xuống chữ Hoang thì lập tức chiếu ra cảnh tượng chân thật, trên bia đá cũng chiếu theo, một thiếu niên lại xuất hiện và cũng nở nụ cười tươi như đóa hoa đối diện với mọi người.
Hiển nhiên, hắn lại cảm giác được nên chủ động nhìn về hư không, như là đang nhìn mọi người vậy.
"Đây không phải là đời sau tội huyết à, sao lại xuất hiện hình ảnh của hắn?"
"Đúng rồi, ba ngày trước hắn từng tàn sát người của Hỏa Vân động, Yêu Long Đạo môn, có người nói hắn còn trả đũa giết chết một vị Thiên Thần nữa."
Có người nói ra sự thật khiến cho sắc mặt của đám đại giáo kia đều âm u, trái tim như bị chảy máu.
"Câm miệng, Tội chính là Hoang, Hoang chính là Tội!" Có người nói.
Bình tĩnh trong giây lát lập tức nơi đây trở nên nhốn nháo, tất cả mọi người đều ý thức được, người này có tới hai thân phận!
"Trời ạ, Hoang chính là Tội, Tội chính là Hoang, chẳng trách ta lại cảm thấy quen quen, hóa ra hai người là một!"
Chân tướng vừa hiện liền khiến nơi đây sục sôi, tạo nên sóng lớn mênh mông, tu sĩ các giáo đều giật mình.
"Chuyện này..."
Các giáo Yêu Long Đạo môn, Hỏa Vân động, La Phù Chân cốc đều tức giận không thôi, sắc mặt tái xanh, tới tận giờ mới biết chân thân thật sự mẻ thù của mình.
"Sao lại có cái lý này chứ!" Có một vài tên Thiên Thần đứng ngồi không yên, ước ao nhảy thẳng vào Tiên cổ để giết chết hắn.
Đặc biệt là nụ cười tươi rói của thiếu niên kia, lại còn quay về phía bọn họ cứ như là đang giễu cợt vậy, khiến người khác hận tới nghiến răng nghiến lợi.
Chính xác, đó chắc chắn là giễu cợt, là cố ý thể hiện trước mặt quần hùng.
"Tức chết đi mà!" Có người gào thét.
Hoang, đệ tử của Đạo tràng Chí Tôn, đời sau tội huyết, dù là thân phận nào đi nữa cũng đủ lay động mười châu, lại còn những chuyện mà hắn làm ra đủ danh chấn các giáo.
Chuyện này... ấy vậy mà lại là một người!
Thiên Nhân tộc, Minh tộc, Tiên điện, Hỏa Vân động... vô số người không cách nào bình tĩnh được, thiếu niên này có hai thân phận, mỗi một thân phận đều rất yêu tà.
Thời gian rất lâu sau nơi đây cũng không thể yên tĩnh lại được, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm tấm bia đá đó, muốn nhìn thấu người ở bên trong.
Mãi tới tận rất lâu sau, bên trên một bia đá khác truyền tới liên tiếp những tiếng kinh hô thì mới đánh tan không khí quái dị nơi này.
"Một cường giả, mạnh mẽ vô biên, hắn... sở hữu Trùng đồng!"
"Cái gì, ở nơi nào?!"
Rất nhiều cường giả chen chúc tới nhìn tấm bia đá đó, tất cả đều chấn động, người trẻ tuổi kia quá mạnh mẽ, một đôi mắt bắn ra hai chùm sáng đủ để quét ngang quần địch.
Đó là một người trẻ tuổi anh tuấn, con mắt óng ánh rực rỡ hơn cả mặt trời, hắn cơ bản không hề động thủ mà chỉ dựa vào con mắt này đủ để giết chết hết thảy địch thủ.
Có tới mười mấy sinh linh đang vây công hắn, trong đó cũng có mấy tên từng là người mạnh nhất của các đại châu nên bị người khác nhận ra.
"Hoàng kim cự nhân, chó ba đầu Địa ngục, Hỏa Liệt nhân, thánh nữ U Vân tộc..."
Những tộc này vừa ra thì ai nấy đều chấn động.
"Ầm!"
Tiếng vang thật lớn, Trùng đồng xé thiên địa, những người kia đều lõm vào trong một hư không, bị tan nát, bị tiêu diệt sạch!
Một đám cao thủ bị giết chết như thế, việc này chấn động không gì sánh nổi!
"Quá mạnh mẽ, hắn là ai?"
"Nếu như không có nhầm thì hẳn là Trùng đồng giả của thư viện Thiên Vẫn, nghe nói hắn tới từ hạ giới!"
Rất nhanh, thân phận của Trùng đồng giả bị lộ ra ngoài ánh sáng khiến đám người kinh sợ, dù là đại Giáo chủ cũng không thể bình tĩnh được, bởi vì từ xưa tới nay Trùng đồng giả đều mang theo danh tiếng, được xưng là thần thoại bất bại!
"Trùng đồng, quả thật là mạnh tới mức không còn gì để nói, lại được lão quái vật của Thiên Vẫn châu tự mình bồi dưỡng, dốc hết mọi của cải. Nhưng mà, nghe nói hắn từng bại qua một lần."
"Cái gì, thua dưới tay người phương nào?" Rất nhiều người thay đổi sắc mặt, ai cũng muốn biết cả.
"Hạ giới, một thiếu niên tên là Thạch Hạo, hai người từng chiến đấu rất kịch liệt, Trùng đồng thua, và đây là lần thua duy nhất."
Việc này khiến nỗi lòng của mọi người không cách nào yên được, mạnh như Trùng đồng, tuyệt đối là một trong những chí tôn trẻ tuổi mạnh nhất thế gian, nhất định sẽ tỏa ra hào quang rực rỡ trong Tiên cổ thế nhưng lại từng bại một lần!
"Thạch Hạo, thiếu niên kia..." Nhắc tới cái tên này thì một số người hiểu rõ, biết hắn từng làm gì ở hạ giới.
"Hạo nhi, nếu như con còn sống thì nhất định cũng sẽ vang danh thiên hạ, có tiền đồ vô hạn..." Chỗ Tần tộc, mẫu thân của Thạch Hạo ứa nước mắt.
Thạch Tử Lăng sớm đã nắm chặt nắm đấm không hề nói một lời nào mà chỉ tập trung về phương hướng của Tiên điện.
"Nhìn hậu nhân của ta xem sao." Bất lão Thiên tôn Tần Trường Sinh ra tay, khắc bên trên một cánh hoa.
Tần Hạo, hai chữ này rực rỡ rạng ngời, hào quang sáng chói, sau đó một thiếu niên hiện ra chiếu hiện lên trên bia đá.
"Bộ ngực của hắn..."
Tần Hạo vừa mới xuất hiện thì lập tức gợi nên những tiếng kinh ngạc khắp nơi, ở nơi bộ ngực có tiên quang ngập tràn tẩm bổ cho toàn bộ thân thể, quả thật là "vạn pháp bất xâm"!
Ở xung quanh, từng cường giả bị quét bay, cơ bản không cách nào tới gần được.
"Đó không phải là người mạnh nhất của Duyễn châu sao, lại bị Tần Hạo giết chết rồi!"
"Thần tử của Thiên Vũ tộc cũng thất bại, bị một vệt ánh sáng phát ra từ bộ ngực ấy xuyên thủng, mạnh thật, đó là bảo thuật gì thế?"
Mọi người kinh ngạc.
Rất nhiều cao thủ Thần hỏa, Chân Nhất cảnh đều thay đổi sắc mặt.
Dù là một vài Giáo chủ cũng lộ vẻ kinh dị, thiếu niên này không hề đơn giản.
"Hắn tên là Tần Hạo, chính là hậu nhân của Bất lão Thiên tôn, được xưng là Song cốt Chí tôn, hiện giờ quả nhiên đã trưởng thành rồi, không hề đơn giản nha." Dù là một số bá chủ cũng thầm than thở càng khiến người khác giật mình hơn.
Tần tộc, tất cả mọi người đều lộ nụ cười tươi, biểu hiện của Tần Hạo quá kinh diễm.
Dù là Tần Di Ninh, tuy trong mắt ngấn lệ nhưng lúc này cũng lộ nét vui mừng, dần dần lộ ra ý cười.
"Hắn tại sao lại có tới hai Chí Tôn cốt thế?" Thượng giới mênh mông, cũng không phải tất cả mọi người đều biết chuyện này.
"Hẳn là có quan hệ với huynh trưởng của hắn, một trong hai khối cốt chính là huynh trưởng của hắn sau khi chết tặng cho."
Lời này vừa ra khiến một đám người ngớ người, trong lòng chấn động không thôi, một nhà có tới hai Tôn? Đáng tiếc mà, huynh trưởng của hắn đã chết, chỉ có thể đưa cốt này cho hắn mà thôi.
Dù là người biết nội tình bên trong cũng lộ vẻ khác thường, nhớ tới những chuyện khi xưa.
"Tên Thạch Hạo này không hề đơn giản, Trùng đồng cũng có quan hệ với hắn, mà hắn đã chết thế nhưng vẫn còn có thể tạo nên một tên đệ đệ lợi hại như vầy." Không ít người thán phục.
"Là Thiên tôn tạo nên!" Một số người của Bất Lão sơn sửa lại, không thích nghe cách nói này.
"À, không có ai nguyện ý khắc xuống cái tên Thạch Hạo này sao?" Có người nói.
Mọi người không hiểu, một người đã chết vì sao lại còn muốn khắc tên, cơ bản là chưa hề tới thượng giới này.
"Thiên Nhân tộc, hay là đã biết chuyện gì đã xảy ra."
Thiên Nhân tộc nghe thấy thế thì không khỏi thất kinh, lập tức liền hiểu, bí mật mà trong tộc đạt được đã bị tiết lộ ra ngoài, bị một số người của ngoại giới biết được.
Đúng lúc này, bên trong một cung điện đồng lao ra một bàn tay lớn lượn lờ khí hỗn độn, hắn không ngừng xoẹt xoẹt điểm điểm vào trong hư không, khắc xuống hai chữ Thạch Hạo.
Đây chính là người của Tiên điện, bọn họ đã ra tay!
Bên trên cánh hoa phát sáng, bia đá đồng loạt xuất hiện, kết quả bóng người của một thiếu niên xuất hiện, vẫn là nụ cười tươi rói như trước.
Tất cả mọi người đều há hốc miệng, đây là lần thứ ba hắn xuất hiện, vẫn khiến tất cả mọi người hóa đá, tất cả đều trợn tròn mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.