Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 667: Cuộc chiến Tiên Ma




Dịch: Ngân
Biên: ronkute
"Cái gì, hắn lại quyết đấu cùng truyền nhân trẻ tuổi của Tiên điện, phát động một trận đại chiến?"
"Rốt cuộc vẫn còn đánh giá thấp hắn, vốn nghĩ rằng hắn rất lợi hại rồi những không ngờ hắn dám đi khiêu chiến người thừa kế trẻ tuổi của Tiên điện!"
"Sai, không phải khiêu chiến mà là tình cờ chạm mặt, hai người ngay lập tức lao vào ác chiến, hắn căn bản không có rút lui!"
Lối ra bí cảnh hoàn toàn sôi sục, tất cả mọi người đều đang bàn luận chuyện này, tin tức này phi thường giật gân làm cho tâm tình của rất nhiều cường giả lay động, vô cùng chờ mong.
Trong mắt họ, thiếu niên Ma vương dường như là đội quân bất ngờ nổi lên, trận chiến sau kinh người hơn trận chiến trước, cực hạn của hắn là ở đâu?
Nếu như nói hắn có thể chiến sơ đại, có thể tranh đấu với người nổi bật cùng thế hệ, thậm chí là toàn thằng thì mọi người còn có thể hiểu được. Dù sao, thế gian này không chỉ có một vị sơ đại, có thể hắn là thần tử của một cổ giáo nào đó bí mật lặng lẽ đi vào, cho nên mới có thể có chiến tích huy hoàng như thế. 
Thế nhưng hiện tại hắn lại đang tranh đấu cùng vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện, chuyện này thật không tầm thường rồi!
Trong những cao thủ trẻ tuổi đã biết, vị đại nhân này là một người khó lường, tuyệt đối là dũng mãnh không có đối thủ, nhìn xuống cùng thế hệ, không thể địch lại được.
Vì lẽ đó, tin tức này truyền đến đã gây ra náo động lớn, khiến người ta trợn mắt líu lưỡi.
"Lẽ nào là kỳ tài của mấy đạo thống bí ẩn cổ xưa kia đã xuất thế?" Có một ông lão nói nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc, bởi vì thế gian vẫn có loại đồn đại này.
"Có lẽ đúng vậy, nghe nói còn một thanh niên cầm Kim đăng trong tay, chắc là cũng đến từ nơi ấy."
Một số người suy đoán và cho rằng sự thật cũng gần như vậy.
Nếu không rất khó giải thích được, vị thiếu niên Ma vương này xuất hiện quá đột ngột, trước đây căn bản chưa từng nghe qua, chỉ có những người cố gắng che giấu thì mới như vậy.
Đến giờ phút này rồi, vô số tu sĩ bên ngoài đang nghị luận, tất cả đều rất kích động cùng phấn chấn, nếu suy đoán trở thành sự thật thì đây tuyệt đối sẽ là một trận đại chiến có một không hai!
Mấy vị giáo chủ ngồi xếp bằng trong hư không cũng đang nhỏ giọng trao đổi với nhau, thần sắc bọn họ đều nghiêm túc, nhắc tới mấy đạo thống cổ xưa trong truyền thuyết kia đều rất thận trọng.
"Kỳ thực, ta ngược lại hi vọng hắn là một tán tu, nếu thế cũng xem như là phá vỡ một câu chuyện thần thoại bất bại". Một vị giáo chủ nói.
Nếu Thạch Hạo là một tán tu, không phải là đến từ mấy đạo thống cổ xưa kia thì nhất định sẽ càng náo động hơn, e rằng rất nhiều đại giáo sẽ vội vàng chạy đến thu hắn làm đệ tử.
"Hi vọng không phải là Hoang, ha ha . . ." Một lão giáo chủ cười to, ánh mắt lấp lóe, vẻ mặt khác thường, hắn rất muốn thu một tên đệ tử như vậy.
Thế nhưng, hắn cũng biết, nếu như đúng là một tán tu không có sư thừa, hơn phân nửa không tới lượt hắn đến thu đồ đệ mà sẽ là sự tranh giành của những lão già lợi hại hơn.
Đương nhiên, nếu mọi người biết thân phận chính thức của Thạch Hạo, đoán chừng rất nhiều người sẽ ngơ ngẩn, không có mấy người dám thu nhận.
Bởi vì, tại hạ giới hắn đã từng quét ngang mấy đạo thống bất hủ, càng là giết chết bảy thần do một số bá chủ thượng giới phái xuống, phá hỏng đại sự của bọn họ.
Đúng lúc này, trên tế đàn bóng người mờ ảo hiện lên, hiển nhiên lại có người bị giết chết xuất hiện ở đây.
"Ta bị dư âm chiến đấu của hai người giết chết . . ." Hắn giận dữ và xấu hổ không thôi, khi được hỏi thì chỉ dám nói nhỏ, hắn đến từ một đại giáo ở Ngũ hành châu, cũng không phải là sơ đại.
Thế nhưng điều này cũng đã quá kinh người, bất luận là Bất Lão sơn hay là cung Hỏa Ma các loại đều là truyền thừa không bình thường, đệ tử được phép tiến vào trong cũng không hề kém.
Hắn mang lại một tin tức, vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện còn chưa vận dụng pháp lực, chỉ là đang cùng người kia tiến hành cận chiến cho nên qua hơn mười chiêu vẫn chưa phân ra sinh tử.
"Thì ra là vậy, Tiên điện lấy bí thuật chấn thế, dùng pháp lực xưng hùng, hắn vẫn còn chưa sử dụng át chủ bài." Một ông lão than thở.
Nhưng điều này cũng làm người ta giật mình, thân thể của thiếu niên Ma vương không ngờ lại sánh cùng người thừa kế của Tiên điện, đây là lợi hại đến cỡ nào?
Bởi vì người đi ra từ Tiên điện là không có khuyết điểm, dù là thân thể cũng tuyệt đối ngạo thị đồng đại, kim thân bất hủ, quả thực cũng tựa như là thân thể bất diệt!
"Ta có linh cảm, thiếu niên Ma vương kia hơn phân nửa là chưa tu hành pháp lực đến nơi đến chốn, hắn cũng không phải xuất thân từ đạo thống cổ xưa gì, chắc sẽ không địch lại." Có một vị lớn tuổi than nhẹ.
"Thật đáng tiếc, ta cho rằng mấy người ẩn giấu kia xuất thế, xem ra là không phải rồi." Một lão Giáo chủ cũng nói.
Mặc dù như vậy, mọi người ngoài bí cảnh cũng rất chờ mong, muốn nhìn một chút thiếu niên Ma vương đến tột cùng mạnh bao nhiêu, có thể trong tay vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện kiên trì bao nhiêu chiêu thì mới bị đánh bại.
Mọi người mặc dù biết hắn mạnh mẽ thế nhưng cũng không coi trọng hắn, không nghĩ là hắn có thể sống sót được, chắc chắn cuối cùng sẽ bị chém giết.
Nơi sâu trong bí cảnh, tiếng leng keng điếc tai, hai người đang chém giết kịch liệt.
Nắp lò đỏ thẫm, Chân hoàng bay lượn, lông chim xinh đẹp phát sáng tỏa ra ráng lành óng ánh. Thạch Hạo cực kỳ dũng mãnh, một tay nắm thân lò một tay nắm nắp lò chiến đấu cùng đại địch bất thế này.
Ở giữa bọn họ, thần lực cuồn cuộn không ngừng nhưng đều bị hai binh khí tiêu trừ mất.
Tiếng kim loại rung chấn động cả bầu trời, hai người chiến đấu đã hơn sáu mươi chiêu, nếu là người bình thường thì không nói làm gì, nhưng nếu là người thừa kế của Tiên điện thì đây lại là chuyện hiếm có.
Lúc đầu, một số người cho rằng, truyền nhân của Tiên điện hơn mười chiêu là có thể giết chết đối thủ, không ngờ hôm nay lại gặp phải thiếu niên Ma vương thâm bất khả trắc* đến như vậy. 
(*): Sâu không thể dò.
Đương nhiên, có người cũng đã nhìn ra được manh mối, bí thuật, pháp lực của hai người vẫn chưa bùng phát, lúc này cơ bản chỉ là cận chiến mà thôi. 
Dù là như thế cũng vô cùng kinh người, khiến cho các cường giả cũng phải choáng váng!
Một tiếng "Vù" nổi lên làm run rẩy hư không, đại kích biến mất, cắt qua bầu trời rồi xuất hiện đột ngột tại bả vai Thạch Hạo hòng cắt rời một cánh tay của hắn.
Coong!
Chân hoàng đỏ như máu bay lượn kết hợp cùng với ánh sáng màu vàng kim trông vô cùng đẹp đẽ cùng huyễn lệ, chắn ở nơi đó, giải trừ nguy cơ.
Xèo!
Thần quang lại hiện lên, đại kích rực rỡ xoay tròn bắn ra vô số thần mang, hóa thành một vầng mặt trời vĩnh hằng trấn áp xuống.
Ánh mắt Thạch Hạo khiếp người, tay trái nắm lò luyện đan mặc cho ánh sáng vô tận chiếu xuống, đồng thời hướng miệng lò về phía đại kích thần bí, muốn thu lấy nó.
Ánh mắt của truyền nhân Tiên điện sáng rực, mái tóc dày bay lượn như thiên thần hạ phàm, thần dũng vô địch, một tiếng quát khẽ vang lên, mạnh mẽ đâm vào bên trong lò luyện đan.
Hắn bùng phát rồi, khống chế chiến kích hư không để phá hủy lò luyện đan có sức phòng ngự kinh người này, khiến cho nó vỡ tung.
"Trời ạ!"
"Đây là Hư Không Đại Liệt trảm!"
Mọi người kinh ngạc thốt lên, cực kỳ chấn động.
Lúc này rất nhiều người lùi về sau, như sợ tránh không kịp khi đối mặt với mãnh thú thời hồng hoang.
Đây chính là chỗ đáng sợ của chiến kích hư không, một khi xuất ra thì sẽ phát huy hết uy năng cực hạn của nó, có thể tạo thành sức phá hoại khủng khiếp không gì sánh được, cắt đứt hư không tạo nên từng tiếng nổ lớn.
Sức sát thương như vậy khó có thể tưởng tượng được!
Bởi vì, sau khi hư không nổ tung thì đủ để giết chết thần linh, còn như các loại pháp khí thì càng bị chấn thành bột mịn, uy lực cực mạnh khiến người ta sợ hãi.
Thế nên không có ai cho rằng Thạch Hạo có thể sống sót, lò luyện đan của hắn mặc dù rất bất phàm nhưng e rằng cũng không chịu nổi hư không nổ tung.
Trước đây, rất nhiều pháp khí cấp Thần đều từng chôn vùi dưới bảo kích vô thượng này, bị đánh nứt, phù văn phai mờ, hóa thành đồng nát sắt vụn.
"Hay, đại nhân đã giết chết hắn!" Có người hô lên, đó là một chàng trai có diện mạo bất phàm, thế nhưng lúc này sắc mặt âm trầm, nắm nắm đấm, kêu to sảng khoái.
Đó là Trần Thanh, một trong hai tên tôi tớ của truyền nhân Tiên điện, trước đây hắn từng bị Thạch Hạo đánh chết một lần, mệnh phù đã hủy nhưng rất không cam lòng nên lại đi vào.
Theo nhận định của hắn, Hư Không Đại Liệt Trảm vừa ra, không ai có thể chống cự!
Trên thực tế, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, quả thực khó mà đối phó, cho dù là cường giả Sơ đại cũng phải bị đánh giết.
Trong suốt lóng lánh, chiến kích hư không toả ra vô tận ánh sáng đâm xuyên vào bên trong lò luyện đan, sức chấn động mãnh liệt khiến cả hư không rạn nứt kèm theo từng tiếng nổ lớn!
Lúc này, mọi người đều lùi xa, tất cả đều tránh đi, e sợ khi không gian sụp đổ khiến cho bản thân gặp nạn, chết oan chết uổng.
Làm người ta giật mình chính là, hư không nơi đó tuy rằng nứt ra, Hư Không Đại Liệt trảm sắp bộc phát ra uy năng khủng khiếp thế nhưng trước đó lại có một luồng chớp chói mắt đã kịp bùng phát.
"Hả?"
Kết quả này khiến rất nhiều người kinh hãi, bên trong lò luyện đan ẩn chứa lôi đình, uy năng mạnh mẽ quá sức tưởng tượng!
"Ầm!"
Tia điện khổng lồ vọt lên, vừa như kim xà uốn lượn lại vừa như tử hoàng ngang trời, bên trong lò có đủ loại tia chớp, trong nháy mắt tất cả đều bùng phát.
Đó chính là lôi đình kèm theo một tia khí tức Tiên đạo ẩn chứa trong đất trên Mộ tiên và trong Thiên hà, trước kia lúc thu lấy đã từng bổ cho Thạch Hạo gần chết.
Hiện tại đại kích đâm vào bên trong lò luyện đan đã khuấy động Thiên hà, tự nhiên đã làm thứ lôi đình này nổ tung.
"Á . . ."
Không cần nói bên trong chiến trường, chính là mấy bóng người ở trên không trung khi lui về phía sau hơi chậm đã bị tia chớp bắn trúng cháy đen tại chỗ và rơi nhào xuống dưới.
"Mau lui lại!"
Mọi người giật mình, đây là lò thánh chứa đựng lôi đình sao? Thật là khủng khiếp!
"Đại nhân!" Trần Thanh kêu to, lôi đình này quá mức đáng sợ, vốn hắn cho rằng có thể dễ dàng giết chết thiếu niên Ma vương nhưng không ngờ còn có biến cố cỡ này.
Lôi đình dọc theo chiến kích hư không chạy về truyền nhân của Tiên điện làm cho thân thể hắn rung bần bật không ngớt, thời khắc này thân thể hắn bùng phát ra vô tận phù văn, tạo thành giáp Thần ngăn cản lại.
Điều này khiến trong lòng Thạch Hạo chấn động, người này quả nhiên lợi hại, pháp lực như biển, trên người còn có một tầng giáp trụ thần bí không hề kém Thiên Thiền y bao nhiêu, rất khó giết chết hắn.
"Mở cho ta!" Âm thanh của vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện trầm thấp cứ như là một vị Thần vương dưới trần thế muốn phá tan lò luyện đan, khiến cho đối thủ và pháp khí lúc lúc trở thành tro bụi.
Chiến kích hư không run rẩy mãnh liệt, hư không bị xé ra một vệt hình chữ thập, Đại Liệt trảm phóng ra!
Ầm ầm!
Khí hủy diệt ngập trời, sức mạnh hư không bùng phát làm cho nơi này bị tàn phá nghiêm trọng.
"Hay, chỉ bằng ngươi mà cũng dám tranh đấu cùng đại nhân nhà ta, đáng bị hành hạ đến chết!" Trần Thanh kích động quát, cảm giác như chính mình đang chém giết trong chiến trường vậy. 
Nguồn sức mạnh này hết sức khủng khiếp, toàn thân người xem cuộc chiến ở phía xa đều rét run, nổi da gà, phảng phất như đến ngày tận thế vậy, khiến cho người người kinh hồn bạt vía.
Xa trong hư không có hai khe nứt ngang dọc giao nhau như hình chữ thập, ầm ầm nổ tung.
Vô vàn ánh sáng cuộn trào mãnh liệt, thần năng đáng sợ sục sôi làm cho mọi thứ đều như biến mất, sinh linh đã đốt lên Thần hỏa đi vào cũng sẽ bị giết chết!
Nhưng mà, sự tình khiến người ta kinh ngạc đã xảy ra.
Lò luyện đan phát sáng truyền ra tiếng rồng ngâm, một con Chân long mơ hồ hiện lên quấn quanh thân lò, ngẩng đầu rít vang luyện hóa hư không, giam cầm thần năng vô tận!
Thạch Hạo trầm ngâm, lò luyện đan này quả thật thần bí, giống như hắn từng suy đoán, có thể chống cự được chiến kích hư không, giá trị của kiện bảo cụ này không thể nào đo lường được!
Tuy rằng hư không nổ tung nhưng đã bị giam cầm lại, không cách nào lan ra xung quanh, càng không thể hủy diệt lò luyện đan cũng không thể làm cho Thạch Hạo bị thương.
Vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện rất quyết đoán rút thần kích về rồi nhanh chóng thối lui, bởi vì hắn gánh chịu không chỉ lôi đình đáng sợ mà còn có một loại nguyền rủa khác, khiến hắn chau mày hoảng sợ.
"Giết!"
Thạch Hạo hét lớn, nắm lấy thân lò luyện đan đánh về chiến kích hư không kia.
Cùng lúc hắn cầm nắp lò đưa lên bảo vệ trên đỉnh đầu, chính mình hóa thành một tia chớp hình người vọt tới gần tiếp tục cận chiến, song quyền đánh thẳng về cơ thể đối phương.
"Coong!"
Đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện lấy chiến kích đón đỡ lò luyện đan, bản thân thì duỗi ra nắm đấm, sắc mặt lạnh lùng, cứng rắn chống đỡ song quyền của Thạch Hạo.
Hắn có loại tự tin, càng có loại kiêu ngạo cùng tự phụ này, muốn liếc mắt nhìn khắp người cùng thế hệ, nếu như không thể giết chết tu sĩ cùng cấp một cách dễ dàng thì hắn lấy sức lực gì đi chinh chiến Cấm khu không người?
"Ầm!"
Nắm đấm của hai người chạm mạnh vào nhau, thần quang soi sáng tứ phương, uy thế rất lớn, ngay cả ngọn núi bên dưới chân của họ cũng nổ tung theo quyền phong ấy, cực kỳ khủng khiếp.
Trong chốc lát, máu tươi bắn lên nhuộm đỏ cả bầu trời.
Toàn bộ lòng bàn tay của Thạch Hạo nứt toác, ngay cả nắm đấm cũng có chút tả tơi.
Bên kia, vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện cũng biến sắc, lòng bàn tay của hắn cũng xuất hiện vết rách, ngón tay cũng vỡ ra, máu tươi nhỏ xuống.
"Cái gì, đại nhân . . . vậy mà lại bị thương, đây là lần đầu tiên trong đời, chuyện chưa từng xảy ra! Vị thiếu niên Ma vương này rốt cuộc là ai?" Trần Thanh khiếp sợ, không nhịn được mở miệng, lẩm bẩm: "Nhất định là kỳ tài của mấy đạo thống bí ẩn cổ xưa kia!"
Nói tới đây, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch!
Xa xa, trong con ngươi linh động của Nguyệt Thiền tiên tử tỏa ra ráng lành, trên gương mặt tuyệt trần khiến người ta nghẹt thở kia tràn ngập kinh sợ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm phía trước, thân thể người này quá mạnh mẽ . . . lại có thể đối đầu cùng người thừa kế của Tiên điện.
Hơn nữa, vì sao lại có chút quen thuộc?
Xa xa, Ma nữ cũng đã tới, da thịt trắng noãn như ngọc, giống như Tinh Linh, hoạt bát và linh động, giảo hoạt nhưng thông minh, chớp đôi mắt đẹp, lẩm bẩm: "Giống như đã từng quen biết."
Rất nhanh, tin tức cấp tốc truyền ra bên ngoài, mọi người dự đoán Thạch Hạo sẽ bị chém giết đều ngạc nhiên, sau đó vẻ mặt hoàn toàn khiếp sợ.
"Một đời Ma chủ quật khởi, dĩ nhiên đối đầu cùng người thừa kế của Tiên điện!"
Mấy vị lão giáo chủ đều mở to đôi mắt lim dim, trong lòng chấn động, càng lúc càng giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.