Thế Giới Dị Biến

Chương 77: Hồi Kết






- A sa la ma… ô da ma xư…
Tiếng nói của ai đó đang vang vọng.
Nghe giống như người này đang đọc một câu thần chú cổ xưa nào đó vậy.
Hoa nổi hết da gà cả lên, cô nhắc bé Kha bịt tai của mình lại.
- A sa la ma… xu nê a ta…
Ba người Long núp ở phía sau bức tường rào của một ngôi nhà, bọn họ thò đầu ra nhìn về khu đất trống ở trung tâm làng.
Có một bóng người đang quỳ trước mặt tượng nữ thần.
Gã giơ hai tay lên trời, không ngừng đọc những câu thần chú tối nghĩa.
Một nguồn năng lượng cực kỳ gây khó chịu tỏa ra từ người gã.
Nó giống như việc bạn đi ra đường ngửi thấy mùi của nước cống vậy.
Nó khiến người ta rất không thoải mái.
Dưới mặt đất xung quanh bức tượng là vô số thi thể chất ngổn ngang.
Do trời quá tối và lại cách xa nên ba người không đoán được những thi thể đó là của ai.
Long cũng không dám dùng tinh thần lực của mình đi dò xét, cậu sợ sẽ làm cho gã kia phát hiện.
Gào gừ.
Từ phương xa, tiếng kêu của bọn yêu thú không ngừng vang lên.
Chắc chúng nó đã phát giác được sự bảo vệ thần thánh của ngôi làng đã mất tác dụng, bọn nó đang lăm le muốn tiến vào nơi đây.
- A sa lam ma… u sa ra gi….
Bất chợt gã pháp sư kia gào to lên, trong khoảnh khắc đó.
Từng cơn gió lạnh lẽo bắt đầu thổi.
Trên các thi thể nằm la liệt khắp làng xuất hiện từng đạo bóng mờ, nhìn kỹ sẽ phát hiện ra rằng những bóng mờ này có diện mạo giống với thi thể.
Đó là hồn phách của bọn họ.
- Á!
- Cứu mạng!
- Chết hết đi!
Lời nói oán độc, nguyền rủa, kêu la, khóc rống không ngừng phát ra từ những oan hồn này.
Bọn chúng bay về phía tượng nữ thần rồi lượn lờ xung quanh.
Gã pháp sư đứng lên ngữa mặt cười lớn.
- Ha ha, lên nào đại trận tế linh của ta.
Từng dòng máu chảy xung quanh ngôi làng phát sáng lên một màu đỏ rực vẽ lên một đồ án.

Đây là một trận pháp được gã pháp sư kia dùng máu người để vẽ lên.
Nhìn tình huống này thì có lẽ gã đã dùng biện pháp gì đó biến bức tượng nữ thần thành trung tâm của trận.
Mùi máu tanh nồng nặc bốc lên tận trời.
Phía bên ngoài ngôi làng, bọn yêu thú đã có mặt, mùi máu tươi khiến bọn nó trở nên hoang dại.
Gào.
Bọn yêu thú bắt đầu từ bốn phương tám hướng tràn vào.
Gã phù thủy dường như cũng không lo lắng về những con yêu thú kia.
Gã giơ tay vẽ vời gì đó, rồi lẩm nhẩm một đoạn thần chú khó hiểu.
Lập tức những dòng máu chảy trên mặt đất bắn ra từng mũi tên máu.
Những mũi tên này dễ dàng xuyên thủng thân thể của bọn yêu thú chỉ có cấp bậc tinh anh trở xuống.
Thi thể của bọn chúng nằm xuống chưa kịp nguội lạnh thì máu trong người bọn nó lại bị hút ra dung nhập vào trong trận pháp.
Gào.
Bọn yêu thú gào thét trong đau đớn, một số con đã bắt đầu muốn lui lại nhưng thứ ánh sáng phát ra từ trận đồ dưới mặt đất lại khiến bọn chúng mê muội đi.
Chúng cứ liên tục không ngừng nhảy vào cái bẫy rập chết chóc đó.
Tại vị trí mà nhóm Long đang núp xuất hiện ra vài mũi tên máu bắn thẳng về phía ba người.
- Má! Bị cái trận pháp này phát hiện.
Hai người lùi lại mau.
Long bước lên trước nhất, tình huống diễn ra như vậy thì cậu cũng không thể nào né tránh mà không gây ra sự chú ý của gã pháp sư kia.
Long mở bàn tay trái của mình ra.
Phừng.
Một đoàn lửa đỏ xuất hiện trên tay cậu.
Tước Diên hỏa vừa xuất hiện, nhiệt độ không khí xung quanh được tăng lên, xua tan sự lãnh lẽo ở nơi đây.
Long ném đoàn lửa lên trời, cậu bắt đầu truyền chân khí của mình vào trong ngọn lửa khiến nó trở nên lớn mạnh hơn.
Từ một đoàn lửa dần dà trở thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Phừng.
Những mũi tên máu cũng như tử khí, oán khí, thi khí ở bên trong làng dần bị xua tan.
Động tĩnh của Long quả thật quá lớn.
Tức khắc gã pháp sư đã chú ý tới Long.
Dưới ánh sáng soi rọi từ quả cầu lửa, ba người Long đã nhìn rõ mặt của gã pháp sư kia.

Đó chính là tên Lương mà mấy ngày trước bọn họ gặp ở trước cửa nhà bé Kha.
Liên hệ với những gì bé Kha từng nói, thì tên này tiếp xúc với ai thì sau một khoảng thời gian người đó sẽ trở nên uể oải bất thường.
Không khéo nguyên cái tình trạng trước đó của ngôi làng là do gã gây ra.
- Là mấy người.
Lương đi đến trước mặt Long.
Gã nở một nụ cười rất ghê rợn, khi mà hai khóe miệng của gã đã kéo dài tới mang tai làm lộ ra những chiếc răng bén nhọn trong miệng gã.
Thân hình của gã dần biến đổi.
Gã cao hơn, tóc chuyển sang màu vàng, da mặt trắng hơn, tròng đen con mắt của gã thu nhỏ lại, vành tai nhọn hơn, bàn tay trở nên thon dài, đầu ngón tay xuất hiện những chiếc móng tay màu đen ánh lên sự sắc bén của kim loại.
Không biết gã từ đâu moi ra một cái áo choàng màu đen khoác lên người.
- Ngươi không phải là ông Lương, cũng không phải là người làng này.
Long hỏi thăm dò.
Đứng trước sự biến đổi lạ lùng của gã này khiến Long cẩn trọng hơn.
Chỉ cần gã động đậy là Long sẽ ném quả cầu lửa trên đầu thẳng về phía bức tượng.
- Lương? Ha ha, hắn chỉ là một sự ngụy trang của ta mà thôi.
Xin tự giới thiệu ta là nam tước Basil Dominic.
Cứ gọi ta là Basil, ta là một ma cà rồng.
Còn ngươi?
Basil vừa giới thiệu vừa cúi chào Long.
Xem ra gã rất là bình tĩnh nói chuyện với Long.
Long cũng có khác nhiều điều thắc mắc, cậu nhẫn nhịn sự khó chịu của mình xuống.
- Gọi tôi là Long, tôi chỉ là một võ giả bình thường mà thôi.
- Chỉ là một võ giả bình thường thôi sao? Lừa ai chứ.
Basil nói với giọng nghi ngờ, gã chỉ tay lên quả cầu lửa trên bầu trời.
Nhìn thế nào thì gã cũng cảm thấy ngọn lửa đó rất bất phàm.
Là một ma cà rồng, gã vốn không ưu gì các loại ánh sáng quá mạnh.
Hiện tại gã vẫn đang dùng chân khí duy trì một lớp phòng hộ, tránh để cho thứ ánh sáng kia làm tổn hại đến da hắn.
- Ông có thể nói cho tôi biết chuyện xảy ra ở đây là như thế nào không.
Basil nhìn Long, gã đang cân nhắc hoặc là đang kéo dài thời gian, khi trận pháp của gã vẫn tiếp tục hoạt động.
Những con yêu thú vẫn bị hấp dẫn kéo đến nơi đây và bị trận pháp diệt sát.
Yêu thú ở khu vực xung quanh có lẽ không nhiều nên chẳng bao lâu sau tiếng gào rú của bọn nó liền giảm bớt.
Long nghĩ mình nên tạo ra một chút áp lực cho Basil, nếu không gã sẽ không nói bất cứ điều gì với cậu.
Long đưa bàn tay trái của mình lên trời, sau đó hạ xuống.
Quả cầu lửa trên không dựa theo động tác của Long cũng bắt đầu rơi xuống mặt đất.
Sức nóng từ quả cầu ngày càng tới gần, độ ẩm không khí bị giảm bớt, những oan hồn bay lượn xung quanh cũng bắt đầu co cụm lại một chỗ.
Mọi thứ xung quanh dần sáng rực lên, không khí xung quanh ngõ ngách của ngôi làng bắt đầu trở nên vặn vẹo.
- Hừ.
Basil nâng tay phải của mình lên.
Trong quá trình này thì ở lòng bàn tay của gã đang tụ tập máu tươi xung quanh hình thành nên một quả cầu máu, quả cầu cứ thế to dần cho tới khi quả cầu rời tay của gã bay lên trời thì kích thước của nó đã gần ngang bằng quả cầu lửa của Long.
Hai khối cầu một nóng rực, một tanh tưởi va chạm vào nhau.
Xèo xèo.
Máu tươi trên quả cầu của Basil bị ngọn lửa của Tước Diên thiêu đốt dần.
Tưởng chừng như thế là Long đang chiếm thế thượng phong nhưng bên dưới Basil gọi to.
- Hãy nuốt chửng tất cả.
Trận văn được tạo từ máu tươi trải đều khắp ngôi làng sáng rực lên, từ bức tượng nữ thần trào ra một dòng lũ màu đỏ nhấn chìm mọi thứ xung quanh.
Kiến trúc của ngôi làng đang bị phá hủy thành từng mảnh nhỏ.
Những thi thể bên dưới bắt đầu hòa vào dòng lũ trở thành một phần trong đó.
Ba người Long lập tức nhảy lên không trung tránh né dòng lũ kia.
Phía bên dưới dòng lũ đã trở thành một cái xoáy nước.
Xoáy nước từ từ rút lại về bên trong bức tượng nữ thần.
Bành.
Đột nhiên quả cầu máu đang đối chiến với quả cầu lửa của Long vỡ tan ra.
Đây không phải là hiệu qua do quả cầu lửa của Long mang lại mà là do quả cầu máu chủ động biến hóa.
Nó biến thành một tấm lưới bao phủ toàn bộ quả cầu lửa của Long.
Đêm đen một lần nữa lại giáng lâm nơi này.
Xèo xèo.
Long vẫn nghe được tiếng đốt cháy của quả cầu lửa bên trong tấm lưới.
Cậu cũng không chủ động phản kích.
Long đang muốn kiểm chứng Tước Diên hỏa lợi hại đến đâu, mặc khác thì cậu điều khiển ngọn lửa này có chút không thuận tay.
- Ha ha.
Ta đã thành công.
Tiếng cười của Basil vang vọng màn đêm.

Giọng cười của gã vừa dứt thì xung quanh trở nên yên tĩnh, không còn tiếng gió thổi, tiếng máu chảy, tiếng xoáy nước, tiếng than thở của oan hồn, bọn yêu thú ở phương xa cũng im bặc.
Bởi vì khí thế từ Basil đang không ngừng tăng lên.
Lâm và Hoa đứng gần đó cảm giác được sự lạnh lẽo truyền ra từ người gã.
Một lớp băng mỏng dần hình thành trên màn phòng hộ chân khí của hai người.
- Ông ta đang ám chỉ gì nhỉ?
Long không hiểu gã ta nói thành công, là thành công về cái gì.
San bằng ngôi làng.
Chắc chắn không phải là điều đó.
Long xoay cổ tay trái và nắm chặt lại.
Ọc ọc.
Tấm lưới máu bao phủ quả cầu lửa trước đó của Long đang sôi lên sùng sục.
Một mùi rất cay mũi bốc lên do dòng máu tươi bị thiêu đốt.
Uỳnh.
Quả cầu lửa bị bao bọc bởi tấm lưới máu bỗng nổ tung.
Lửa từ bên trong văng ra khắp nơi soi sáng xung quanh.
Long đã bắt đầu vận khí chuẩn bị một trận giao đấu với gã.
Nhưng mà sau khi tiếng nổ vừa dứt thì khí tức của gã đã biến mất.
Long nhìn khắp nơi xung nhưng không thấy gì cả.
Tìm kiếm bằng tinh thần lực cũng không thấy.
- Long! Bức tượng nữ thần đã biến mất.
Lâm chỉ tay về hướng chính giữa ngôi làng, nơi đó đã không còn bức tượng của nữ thần nữa.
Nhìn khắp xung quanh thì nơi này đã trở thành một bãi đất bằng phẳng, không còn lại chút dấu tích nào chứng minh có một ngôi làng từng tồn tại.
- Ông ta chạy rồi?
Hoa hỏi thăm Long, cô nhìn ngôi làng bên dưới mà cảm thấy xót xa.
- Đúng.
Ông ta đi rồi?
Basil đã biến mất một cách đột ngột trước mắt của Long.
Cậu cứ ngỡ rằng gã sẽ ra tay đánh giết ba người họ.
Nhưng không phải như vậy, gã chỉ cố tình đứng ra làm màu trước mặt ba người, mục đích là để kéo dài thời gian, hoàn thành nghi thức của gã.
Mục đích của Basil là gì, gã đã làm gì với ngôi làng, người trong làng hoạt động giống khôi lỗi là do gã gây ra sao, bức tượng nữ thần kia thật sự quan trọng như vậy, tại sao lại chừa bé Kha ra, hay vì sao lại còn có võ giả nằm ở nơi đây, cha và chị bé Kha đã chết hay đi nơi nào rồi.
Tất cả điều đó ba người bọn Long sẽ không bao giờ biết được.
Long dám cá rằng dù có bắt được Basil thì gã cũng sẽ không hé lấy nửa lời..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.