Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)

Chương 4: May mắn hay xui xẻo




Sau 5 phút định hình, và não bộ tiếp thu
Thì cô đã xuyên không. Nhưng tại sao, cô sống đâu có ác đâu, cùng lắm giết mấy chục người thôi mà( chị ít ác quá). Uk thì cứ cho cô xuyên vào nữ phụ đi, nhưng ít ra cũng cho cô xuyên vào nữ phụ dễ coi hơn một chút. Đằng này nhìn cô không khác lu di động, đã thế mặt mày nhì ghê không chịu được.
- cạch - cửa phòng bật mở. Bước vào là một cặp vợ chồng nhin khá sang chảnh.
Khi thấy cô người phụ nữ kia đã khóc lao vào vô như bay, làm cô hơi bất ngờ, nhìn người phụ nữ đang ôm mình, tự nhiên cô cảm thấy ấm áp vô cùng.
- song nhi cuối cùng con cũng tỉnh rồi, mẹ lo cho con lắm - sau khi khóc xong người phụ nữ mới buông cô ra và nói.
- làm như mình em lo cho con vậy - người đàn ông trông khá phong độ cất tiếng nói.
- song nhi con khoẻ chưa mà đã xuống giường rồi - người đàn ông dịu dàng nói.
- rồi rồi anh cũng lo được chưa - người phụ nữ cưởi khổ với ông chồng này, lớn già đầu rồi mà như trẻ con vậy.
Từ nẫy giờ cô không nói gì nhưng cô thấy vui vui.
- ba, mẹ - cô cất tiếng gọi. Cô chắc chắn hai người này là ba và mẹ của nữ phụ.
- chuyện gì vậy con, hay con có chỗ nào không khoẻ, để mẹ gọi bác sĩ nha - mẹ cô lo lắng nói.
- không sao đâu mẹ con không sao cả - cô lắc đầu nói.
- con đã hôn mê 2 tháng rồi đó, ba mẹ rất lo cho con - ba cô cất tiếng nói
- con biết rồi mà, con xin hứa sẽ không bao giờ làm ba mẹ phiện lòng nữa, con xin hứa...xin hứa - cô dơ tay thề
- được rồi, thôi con nghỉ đi. À con muốn ăn gì không mẹ mua cho - mẹ cô cười nói.
- dạ thôi trong tủ lạnh bệnh viện nhìu đồ ăn lắm mẹ không phải mua đâu( phòng víp mà) - cô cười nói
- uk vậy ba mẹ về nha, mai mẹ vào thăm con - mẹ cô xoa đầu cô nói
- vâng, ba mẹ đi cận thận - cô mỉm cười nói.
- cạch - cánh cửa đóng lại
Cô nhìn về phía cửa, vất giác mỉm cười.
- nữ phụ cô thật may mắn khi có ba mẹ, lại còn là ba mẹ tốt nữa, cô đúng là có phúc mà không biết hưởng. Lại chạy theo đám nam chính đó rồi có một kế cục thảm. Nhưng mà cô hãy yên nghỉ đi tôi sẽ thay cô sống tốt và sẽ không bao giờ bước vào viết xe đổ của cô - cô khẽ nói đủ mình nghe.
Không biết cô là may mắn hay xui xẻo nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.