Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 964: Kì diệu cảnh tượng




Hải Nữ nhìn nàng một cách khó hiểu lên tiếng hỏi:
- Dì Bách Linh có gợi ý gì?
Bách Linh mấp máy môi rồi bảo:
- Như vậy đó, cháu tự mình suy nghĩ đi.
Hải Nữ vẻ mặt vui mừng thấy rõ, vội nói:
- Như vậy được không? Chú có chịu Hải Nữ không?
Lục Vân nghe vậy cau mày lừ mắt nhìn Bách Linh, giọng mắng đùa:
- Nàng làm thế không hay đâu.
Bách Linh cười xòa:
- Hải Nữ mới bốn tuổi thôi mà, còn nhiều thứ cần người dạy bảo.
Lục Vân cũng không phản bác, chỉ đưa mắt nhìn sang kết giới trước mắt lên tiếng:
- Không còn sớm nữa, cũng nên động thủ là vừa.
Hải Nữ nghe vậy cảm thấy bất an, nhìn Bách Linh lí nhí:
- Dì ơi, chú không đồng ý nhận Hải Nữ phải không?
Bách Linh đưa tay vuốt ve bầu má của cô bé rồi cười nói:
- Chú của cháu tính khí ngạo mạn, nếu là người khác có thể đã từ chối chứ Hải Nữ thì không đâu. Chú ấy đồng ý rồi đó. Từ đây về sau cháu đừng gọi chú nữa, gọi sư phụ, nhớ kỹ.
Hải Nữ bật cười vui sướng. Trương Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đứng cạnh đó sửng sốt một lúc rồi cũng cười theo.
Thương Nguyệt lên tiếng:
- Hải Nữ đi theo chúng ta, sau này trưởng thành nhất định là thiên hạ đệ nhất.
Trương Ngạo Tuyết cười bảo:
- Đúng đấy, một mình cô bé học hết tài nghệ của cả bốn chúng ta sẽ đủ cười ngạo trời đất rồi.
Lục Vân nghe vậy thản nhiên nói:
- Thích à, vậy sau này mấy muội cứ dẫn theo cháu nó nhé.
Bách Linh cười khúc khích:
- Dĩ nhiên rồi, cháu nó là đồ đệ yêu quý của chúng ta mà.
Hải Nữ ngước nhìn ba người nữ, rồi dừng lại ở khuôn mặt của Lục Vân, cất giọng nhõng nhẽo:
- Sư phụ, sư phụ không thích Hải Nữ phải không?
Lục Vân xoa lên má của cô bé, mỉm cười:
- Sư phụ đương nhiên thích Hải Nữ rồi nhưng Hải Nữ là con gái, sau này phải theo ba vị sư nương học lễ tiết của nữ nhi, biết không?
Hải Nữ gật đầu ngay:
- Sư phụ yên tâm, Hải Nữ sẽ rất nghe lời.
Lục Vân nói tiếp:
- Vậy thì chúng ta phải phá giải kết giới này trước, sau đó mới trị thương cho Hải Nữ.
Hải Nữ dõng dạc:
- Dạ, sư phụ xem Hải Nữ mở đường cho mọi người.
Nói xong cô bé liền bay ra khỏi lòng Lục Vân, vừa tiếp cận kết giới vừa lấy Tỏa Long đỉnh ra, hai tay vận chân nguyên trong cơ thể khiến cho Tỏa Long đỉnh rực rỡ hào quang. Chín con thần long bay lên không trung, xoay lượn một vòng rồi phóng về phía kết giới.
Chỉ trong chớp mắt chín thần long đã chạm vào kết giới, hai bên hoàn toàn không có bất kỳ sự va chạm nảy lửa nào mà chín con thần long khảm vào kết giới tạo thành bức tranh Cửu Long Đồ, ở giữa có một vị trí khuyết, xem ra không được toàn vẹn.
Lúc này, Tỏa Long đỉnh tự động tiếp cận và dần phình to. Ngay lúc nó khảm vào chỗ khuyết thì lập tức tạo ra chấn động lớn, sau đó hào quang rực sáng vạn trượng, Cửu Long Đồ tự hình thành một cánh cửa, lẳng lặng mở ra.
Bốn người Lục Vân và Hải Nữ chậm rãi bước vào trong, kết giới liền đóng lại ngay sau đó. Khi được ngắm nhìn cảnh vật tuyệt mỹ trước mắt, năm người không thể không biến sắc vì quá kinh ngạc trước kỳ quan dưới đáy biển đầy ảo diệu này.
Lúc này Tỏa Long đỉnh đã rời khỏi kết giới, từ từ bay về hướng hồ nước ở giữa động. Xung quanh đỉnh, chín con rồng không hề quay về vị trí cũ mà không ngừng chuyển động với tốc độ cực cao.
Điều này khiến năm người Lục Vân đều ý thức được rằng, chắc chắn Tỏa Long đỉnh sẽ phát sinh dị biến, rốt cuộc sẽ như thế nào? Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Hải Nữ sẽ gặp kỳ ngộ gì tại nơi đây? ——
Nhìn cảnh vật trước mắt, Bách Linh không ngớt lời khen ngợi:
- Nơi này đẹp quá, thần kỳ quá.
Thương Nguyệt cũng đồng tình:
- Đúng, có thể nhìn thấy kỳ quan này dưới đáy biển, quả thật khó tin.
Lục Vân nhìn các nàng mỉm cười nhắc nhở:
- Khoan nói chuyện đó, tiếp theo sẽ còn nhiều cái hấp dẫn đặc sắc nữa.
Quả nhiên, Lục Vân nói vừa dứt lời, Tỏa Long đỉnh đã xoay tròn lướt tới, bay vào lơ lửng trên mặt hồ vị trí thấp hơn vài thước so với ngọc thạch thần kỳ, hướng thẳng vào trung tâm.
Trên mặt hồ, nước ngũ sắc không ngừng lấp lánh phát ra hào quang ngũ sắc. Từ lúc Tỏa Long đỉnh xâm nhập vào, năm đóa kỳ hoa trên mặt hồ bắt đầu phóng ra những ánh hào quang tương đối nhỏ liên kết chiếu vào Tỏa Long đỉnh.
Đồng thời, tốc độ của chín con rồng vờn quanh Tỏa Long đỉnh bắt đầu giảm, hơn nữa thân hình cũng nhanh chóng thu nhỏ, cuối cùng phóng xuống hồ nước, đâm xuyên qua lại giữa các đóa hoa kỳ lạ, tạo thành một hình ảnh khác biệt. Hơn nữa, chín con rồng còn há miệng, phóng ra những cột sáng với màu sắc khác nhau, cùng hội tụ tại tảng đá ngọc.
Cảnh tượng giao thoa dung hợp khiến năm người Lục Vân rất ngạc nhiên, nhưng lại hiểu được một chuyện. Đó là Tỏa Long đỉnh này và tảng ngọc thần kỳ ở trên tầng không hồ nước có quan hệ mật thiết.
Còn có quan hệ thế nào, có lẽ cần phải tiếp tục quan sát mới có thể thấu hiểu được.
Lúc này, Hải Nữ đang nằm trong vòng tay của Lục Vân, đột nhiên lên tiếng:
- Sư phụ, Tỏa Long đỉnh lại gọi con kìa.
Lục Vân và ba người nữ đưa mắt cho nhau, rồi Lục Vân lập tức ra quyết định, nghiêm nghị bảo:
- Bách Linh chuẩn bị, chúng ta lập tức trị thương cho Hải Nữ.
Bách Linh hơi lưỡng lự:
- Có kịp không?
Lục Vân dứt khoát:
- Tuy quá trình này có nguy hiểm nhưng không tốn nhiều thời gian. Đến đây, bắt đầu thôi.
Nói rồi chàng đặt Hải Nữ xuống đất, để cô bé ngồi tọa thiền, sau đó tay phải áp lên đỉnh đầu.
Bách Linh thấy vậy vội vàng thúc động khí thánh linh trong cơ thể, truyền vào Ngũ Thải Tiên Lan trên đỉnh đầu, khiến nó rực rỡ hào quang, nhanh chóng bay đến cách đỉnh đầu của Hải Nữ ba thước, liên tục không ngừng truyền quang hoa ngũ sắc vào Hải Nữ.
Cảm nhận được thân thể Hải Nữ sau khi được linh khí bổ trợ đã tốt hơn, Lục Vân bắt đầu thúc động Hóa Hồn phù, biến nó thành một luồng chân nguyên, từ huyệt Bách Hối của Hải Nữ đi thẳng xuống dưới, gặp khí huyết sát liền tự động tiêu hủy, gặp linh khí thuần khiết lại tự động lướt qua, bảo toàn kinh mạch nguyên vẹn.
Quá trình điều trị này vô cùng phức tạp, chỉ cần Lục Vân có chút sơ ý bất cẩn lập tức sẽ hủy diệt Hải Nữ. Hơn nữa, đối với Hải Nữ, sức mạnh Hóa Hồn phù xuyên thấu kinh mạch, khiến nó bị đau như trùy đập vào tim, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô bé cơ hồ cau chặt.
Trương Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt ở bên cạnh đầy lo âu, họ không giúp gì được chỉ biết âm thầm cầu nguyện. Bách Linh hiểu rõ tình trạng của Hải Nữ nên dốc toàn lực thúc động Ngũ Thải Tiên Lan, hy vọng bảo vệ toàn vẹn thân thể của cô bé. Còn Lục Vân vẻ mặt nghiêm trọng, sau khi nắm rõ hơn tình hình của Hải Nữ, chàng càng lo lắng hơn.
Theo như những gì hiện giờ Lục Vân nắm bắt, sức mạnh của "Phệ Tâm Huyết Tiễn" đã xâm nhập vào từng kinh mạch trong toàn bộ cơ thể của Hải Nữ. Muốn trừ tận gốc thì phải đồng thời phân tán sức mạnh của Hóa Hồn phù với lực lượng tương đồng.
Không những thế, độ mạnh yếu cũng phải chuẩn bị chính xác không sai một ly, trước sau phải hoàn toàn đồng bộ, nếu không sẽ phá hỏng kinh mạch của Hải Nữ.
Để hoàn thành được quá trình phức tạp này cần phải tính toán vô cùng chính xác, hơn nữa lực khống chế phải được phân phối phù hợp với sự mạnh yếu của sức mạnh đối phương, trong quá trình không thể xuất hiện bất kỳ sơ suất nào, nếu không sẽ không thể thành công. Lục Vân hiểu điều này nên có cảm giác "lỡ ném lao nên đành phóng theo lao". Nhưng cho dù như thế nào, nếu đã bắt đầu rồi thì không thể bỏ cuộc, nếu không Hải Nữ chỉ có đường chết.
Nghĩ đến đây, Lục Vân liền ngưng thần tĩnh khí, Ý Niệm Thần Ba trong não xoay chuyển với tốc độ cao, đầu tiên là phân tích thật tỉ mỉ tình trạng toàn thân của Hải Nữ, sau đó mới chỉnh lý tổng kết và đưa ra giải pháp thích hợp.
Tiếp đến, Lục Vân cũng tính toán thời gian cần thiết, lượng chân nguyên cần tiêu hao và khả năng phối hợp của bản thân cho cả quá trình.
Cuối cùng, khi đã hoàn toàn nắm rõ và xác định không sai sót, Lục Vân bắt đầu động thủ.
Nhờ khả năng phân tích tốc độ cao của Ý Niệm Thần Ba, cùng với thực lực to lớn vô cùng của bản thân, Lục Vân triển khai quá trình trị liệu rất thuận lợi, gần như chỉ trong giây lát nguy cơ của Hải Nữ gần như đã được hóa giải.
Lúc này, chỉ cần Lục Vân thu lại sức mạnh của Hóa Hồn phù, mọi thứ có thể xem là kết thúc.
Nhưn đúng lúc đó, Lục Vân đột nhiên đổi ý, liên thông với ý thức của Hải Nữ, truyền vào một đoạn ký ức, sau đó bảo lưu sức mạnh của Hóa Hồn phù trong cơ thể của cô bé, rồi mới thu tay phải lại.
Thấy Lục Vân thu tay, Trương Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đồng thanh hỏi:
- Sao rồi? Hải Nữ không sao chứ.
Lục Vân cười nói:
- Tốt, cô bé không sao, chút nữa là tỉnh lại thôi. Bách Linh có thể thu hồi Ngũ Thải Tiên Lan rồi.
Bách Linh mỉm cười thu tay nói:
- Không sao là tốt rồi, tiếp theo đến lượt cô bé trổ tài đây.
Nói rồi nàng liền đưa mắt nhìn về phía trên không hồ nước.
Duỗi chân đứng dậy, Hải Nữ cười khanh khách vài tiếng rồi ôm chầm lấy đôi chân của Lục Vân reo lên vui mừng:
- Sư phụ, Hải Nữ khỏe rồi, vui quá.
Lục Vân xoa đầu của cô bé, khuyến khích:
- Khỏe là tốt rồi, giờ hãy đi đi, Tỏa Long đỉnh vẫn đang gọi con đấy.
Hải Nữ liếc nhìn về hồ nước, sau đó mỉm cười thật ngọt với ba người nữ rồi bay thẳng về phía Tỏa Long đỉnh.
Trước đó, khi Lục Vân còn trị thương cho Hải Nữ, vị trí của Tỏa Long đỉnh và ngọc thạch từ xa thành gần, cả hai một trên một dưới song song nhau. Phía dưới, hào quang do năm đóa kỳ hoa và chín con rồng phát ra giao thoa và chiếu lên Tỏa Long đỉnh cùng ngọc thạch, tạo thành một trụ sáng liên kết chúng với nhau.
Như vậy, linh khí của ngọc thạch và bá khí của Tỏa Long đỉnh bắt đầu kết hợp, cả hai càng lúc càng gần nhau, bộc phát kỳ quang chói lòa, chiếu sáng rực cả sơn động. Bốn bề linh khí tụ hội, kết hợp với hào quang ngũ sắc của nước hồ, tạo thành một bức màn ánh sáng bao quanh ngọc thạch và Tỏa Long đỉnh.
Đồng thời, trên màn sáng còn có ánh sáng huyền ảo lưu động, hình dạng năm đóa kỳ hoa và chín con rồng đều được phản chiến trên đó đồng thời vận chuyển theo quy luật nhất định. Khi Hải Nữ tỉnh lại và bay người đến gần thì cơ thể bị màn sáng chặn lại, giữa hai bên lóe lên hào quang, bộc phát hoa lửa rực rỡ.
Hải Nữ thét lên vì kinh ngạc, đôi tay giơ qua đầu, toàn thân liền hiện bảy màu, bảy chùm hào quang phóng ra tạo thành bảy con thần long, sau khi xoay vần một vòng thì lao vào màn sáng.
Thế là mười sáu con rồng không ngừng bay qua lượn lại tạo thành một trận đồ tuyệt diệu. Chúng mở một lỗ nhỏ trên màn sáng, tự động hút lấy Hải Nữ vào trong, sau đó màn sáng khôi phục nguyên dạng.
Bên hồ, Lục Vân và ba người nữ chăm chú quan sát. Họ đều phát hiện ra từ khi Hải Nữ đi vào trong màn sáng thì sắc thái của nó dần trở nên trong suốt, linh khí ẩn chứa bên trong hội tụ toàn bộ trên người Hải Nữ, tạo thành một quả cầu ánh sáng ngũ sắc bao quanh cơ thể nhỏ xinh của cô bé.
Xuyên qua màn sáng, bốn người Lục Vân còn nhìn thấy hồ nước vốn rực rỡ màu sắc nay đã trong suốt lung linh. Năm đóa kỳ hoa xoay tròn dâng lên tiến gần với ngọc thạch, hơn nữa còn thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành năm tia sáng mất hút vào giữa ngọc thạch.
Bốn bề, mười sáu con rồng bay tự động tản ra, chín con xoay quanh Tỏa Long đỉnh, bảy con còn lại bay lượn quanh Hải Nữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.