Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 832: Toàn lực ứng chiến




Ép lui được Lục Vân rồi, Vân giới Thiên Tôn đứng vào trung tâm Thái Cực Bát Quái, hai tay biến đổi pháp ấn nhanh chóng, một luồng sức mạnh to lớn kinh người đột nhiên từ bốn bề hội tụ mãnh liệt vào trung tâm, chỉ chớp mắt đã vần vũ trên người của Vân giới Thiên Tôn, khiến cho toàn thân ông lấp lánh ngũ sắc, hệt như một thiên thần, phát ra khí vô cùng thần thánh.
Trừng mắt giận dữ nhìn Lục Vân, Vân giới Thiên Tôn quát lên một tiếng bạo liệt, hai tay đẩy mạnh tới trước, hai luồng khí xanh đỏ hùng dũng tràn đến mang theo uy thế rung trời, hình thành một cơn gió lốc phóng thẳng rất nhanh đến Lục Vân.
Nhìn thấy cột gió kinh người trước mặt, Lục Vân vẻ mặt trầm trọng. Một chiêu ẩn chứa khí âm dương này chàng hiểu rất rõ, đó là hội tụ cả đại điện, là sức mạnh của toàn Vân Chi Pháp giới, không sức mạnh nào của con người có thể kháng cự được.
Phản kích thì không còn gì thú vị, Lục Vân lập tức quyết định, vừa thi triển pháp quyết "Hư Vô Không Ngân", vừa thi triển toàn lực thuật "Vạn Nguyên Quy Nhất", dùng bản thân làm vật tụ khí dung hòa với trời đất.
Giữa không trung, thân thể Lục Vân mờ hẳn không còn thấy tung tích, sau đó bị cột gió lốc thôn tính hoàn toàn. Lục Vân nhờ có "Hư Vô Không Ngân", chịu áp lực rất nhẹ, vì vậy thuật "Vạn Nguyên Quy Nhất" không chút áp lực, nhẹ nhàng hấp thu khí âm dương bên ngoài thân thể.
Vân giới Thiên Tôn chăm chú quan sát tình hình của cột gió lốc, thấy nó dần dần thu nhỏ lại, trong lòng hơi cảm thấy nghi hoặc, cột gió tan biến tự nhiên hay có quan hệ gì đến Lục Vân? Thời gian sẽ khai mở mọi nghi ngờ. Khi Vân giới Thiên Tôn nhìn thấy Lục Vân xuất hiện tại chỗ không chút khác thường, trong lòng thất kinh, hai tay đan lại kết ấn, cả thân hình hóa thành một cột gió lốc, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước ngực Lục Vân.
Bật cười lạnh, Lục Vân biết né tránh cũng không còn kịp nữa, lòng bàn tay phải lóe lên ánh máu, Hóa Hồn phù với sức mạnh tiêu hồn đoạt phách đỡ thẳng lấy một chiêu của Vân giới Thiên Tôn.
Một tiếng sấm nổ vang lên giữa hai người, va chạm mãnh liệt phát sinh vụ nổ kinh trời, Lục Vân liền bị hất bắn đi, Vân giới Thiên Tôn lại hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục tiến đến phát động công kích kế tiếp.
Lục Vân rống lên một tiếng tàn bạo, khí thế toàn thân vút cao, hai lòng bàn tay ép vào nhau, sức mạnh Phật, Đạo hội tụ hợp nhất, hình thành một quả cầu ánh sáng rực rỡ, chỉ chớp mắt đã hội tụ lượng chân nguyên rất lớn, mãnh liệt bắn thẳng đến Vân giới Thiên Tôn đang xông lại.
Ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếng sấm lại vang lên. Vụ nổ thứ hai đánh lui Vân giới Thiên Tôn, tạm thời hóa giải được nguy cơ của Lục Vân. Thấy vậy, vẻ mặt Lục Vân âm trầm lạnh lẽo, thân thể vừa mới dừng lại liền xoay tròn mạnh mẽ, dùng đúng đường lối của người để chống lại chính người.
Công kích của Lục Vân cực kỳ sắc bén, bởi vì chàng đã sử dụng cả Hóa Hồn phù và Trấn Hồn phù ở hai lòng bàn tay, dùng những thứ này làm vũ khí, hóa thành hai thứ binh khí thần kỳ không gì chống nổi, lợi dụng đúng lúc Vân giới Thiên Tôn đang thối lui để đánh ra một chiêu trí mạng. Nói về tu vi, Vân giới Thiên Tôn đã có vài ngàn năm đạo hạnh, tuyệt đối không thể đem so với Lục Vân. Nhưng luận về thực lực tổng thể, ông lại không được như Lục Vân, bởi vì Lục Vân có "Thiên Địa Vô Cực".
Bộ pháp quyết này quan hệ đến sinh mạng của Lục Vân, chính là dung hợp các pháp quyết trung gian khác, không có nó Lục Vân đã không có thành tựu như ngày hôm nay, cũng không đến được nơi này. Vì nguyên nhân này, một chiêu toàn lực của Lục Vân khiến cho Vân giới Thiên Tôn không cách gì né tránh, sau khi thẳng thắn đón đỡ liền bị trọng thương hất bắn mãnh liệt ra sau.
Lục Vân thắng được một chiêu tuyệt đối không dừng lại, Ý Niệm Thần Ba mạnh mẽ chớp mắt đã được gia tăng đến cực hạn, dùng quyết tâm kiên định vô cùng phát ra một chiêu hủy diệt, đưa Vân giới Thiên Tôn vào đất chết.
Vân giới Thiên Tôn la lên một tiếng thê thảm, tiến công lần thứ hai của Lục Vân chỉ cách lần trước trong chớp mắt, căn bản không cho ông có cơ hội thở, vì thế không khỏi trọng thương.
Lắc mình tiến đến, hai tay Lục Vân phát ra ánh sáng trói buộc, hình thành một kết giới bên ngoài thân thể Vân giới Thiên Tôn, cầm giữ ông trong đó. Lục Vân lại gia tăng thêm ba tầng phong ấn mạnh mẽ, rồi mới thở ra nhẹ nhõm. Vân giới Thiên Tôn không hề phản kích, chỉ nhìn Lục Vân qua tầng kết giới, khuôn mặt tuyệt đối không chút kinh hoàng, ngược lại trong mắt còn ngập đầy vẻ quỷ dị.
Lục Vân nhìn thấy vẻ mặt của Thiên Tôn, cười lạnh nói:
- Ngươi xem ra rất trấn tĩnh, thật không hổ là Vân giới Thiên Tôn. Nhưng không biết tiếp theo sau đó, khi ngươi đối mặt với cái chết thì còn có thể trấn tĩnh như vậy được chăng?
Vân giới Thiên Tôn vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Lục Vân, ngươi không cần phải cao hứng như vậy, nếu ngươi lưu ý bốn phía cẩn thận, tin chắc sẽ phát hiện một số chuyện khiến ngươi kinh ngạc.
Lục Vân nghe vậy, hừ giọng nói:
- Phải vậy chăng, thế để ta coi thử coi, thật ra trong Vô Cực thần điện có chuyện gì khiến ta phải kinh ngạc.
Nói rồi chàng đưa mắt nhìn bốn phía cẩn thận, nhanh chóng thấy trong vùng sáng xanh đỏ lấp lóe không ngừng, mơ hồ lóe lên một số ảo ảnh.
Phân tích cẩn thận, Lục Vân phát hiện những ảo ảnh này toàn là những hình bóng của mình lưu lại, bao gồm từng cử chỉ từng hành động, không hề tiết lộ chút nào, phảng phất hệt như một tấm kính lưu lại thân ảnh của chàng.
Quay đầu, vẻ mặt Lục Vân mơ hồ hiện lên một chút kinh ngạc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Vân giới Thiên Tôn, trào phúng nói:
- Nếu như chỉ có vài ảo ảnh này thôi, ta thấy còn thiếu rất nhiều.
Vân giới Thiên Tôn hừ lạnh nói:
- Lúc này có lẽ ngươi còn rất trấn tĩnh, nhưng theo thời gian trôi qua, nơi đây sẽ lưu trữ tất cả cử động của ngươi, hơn nữa còn phân tích những đặc tính pháp quyết của ngươi. Đến lúc đó, cho dù ngươi có khả năng như trời, cũng không thể thoát ra khỏi Vô Cực thần điện.
Lục Vân vẻ mặt trầm xuống, lạnh lùng tàn khốc nói:
- Muốn uy hiếp ta chăng, ngươi cao hứng hơi sớm đó. Bây giờ ta hãy giết ngươi trước, đến lúc đó xem ai có thể lưu ta lại nơi này.
Nói rồi hai tay đẩy thẳng tới trước, vô số khí âm dương bốn phía theo sự khống chế của chàng điên cuồng xông thẳng tới Vân giới Thiên Tôn, khiến cho trên bề mặt kết giới bao quanh ông hình thành vô số bát quái nhỏ bé, điều khiển kết giới thu nhỏ từ từ, dự tính khiến ông phải chết trong đó.
Đối mặt với công kích của Lục Vân, Vân giới Thiên Tôn vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh, điềm nhiên nói:
- Lục Vân, ngươi cả đời cuồng ngạo, tự phụ hơn người, đáng tiếc lại quên mất thân phận của ta. Nơi đây là do ta sáng tạo nên, có bí mật nào ta đều biết hết, vì thế ta biết cách lợi dụng sức mạnh to lớn nơi này thế nào để hóa giải hết mọi nguy cơ.
Lời vừa dứt, toàn thân Vân giới Thiên Tôn lóe lên ánh ngũ sắc, cả thân hình liền hóa thành một điểm sáng, chỉ hơi nhấp nháy trong kết giới liền kì diệu xuyên qua kết giới do Lục Vân bố trí, bay thẳng vào trong khối ngọc thạch trên nóc đại điện.
Hơi kinh ngạc, Lục Vân vội vàng thu hồi thế công, xoay người muốn đuổi theo. Nhưng khi chàng đến gần khối ngọc thạch đó, khí tức của Vân giới Thiên Tôn đã tan biến. Điều này khiến Lục Vân kinh ngạc giận dữ không thôi.
Giữa không trung, đột nhiên vang lên thanh âm của Vân giới Thiên Tôn:
- Lục Vân, nếu muốn gặp ta thì hãy lên trên một tầng, ta ở nơi đó đợi ngươi.
Lục Vân bật một tiếng rủa, rồi châm chọc:
- Té ra Vân giới Thiên Tôn lại là hạng tham sống sợ chết, thật khiến người ta khinh thường.
Giữa không trung, Vân giới Thiên Tôn hừ giọng nói:
- Lục Vân, không phải bản Thiên Tôn sợ ngươi, nhưng nếu ngươi có bản lĩnh tiến lên tầng thứ hai, ta tự mình cho ngươi một cơ hội giải quyết hết mọi thứ. Nếu như ngươi không có bản lĩnh tiến lên, bản Thiên Tôn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta sẽ cầm tù ngươi nơi đây cả đời.
Lục Vân nghe thấy bật cười lớn, không chút để ý nói:
- Cầm tù ta ở nơi đây chăng?
Vân giới Thiên Tôn trầm giọng nói:
- Lục Vân, ngươi không cần phải cuồng vọng. Trước đây ngươi có thể tiến vào, đó là ta có ý cho ngươi một con đường. Bây giờ ngươi muốn thoát ra, không có được sự đồng ý của ta, ngươi tuyệt đối thoát không khỏi, bởi vì nơi đây ẩn chứa lực lượng chính là hội tụ toàn bộ sức mạnh của Vân Chi Pháp giới, tuyệt đối không sức mạnh con người nào có thể chống cự được.
Lục Vân trong lòng thất kinh, miệng lại nói:
- Đừng có dọa ta, ngươi đã quên ta chính là Lục Vân. Bây giờ ngươi nhìn cho rõ, xem ta phá giải huyền cơ của ngươi nơi này thế nào, rồi sẽ lên đó thu thập ngươi.
Nói rồi liền tập trung sức lực, bắt đầu suy nghĩ biện pháp phá giải. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Vân giới Thiên Tôn cười lạnh nói:
- Được, để ta xem thật ra ngươi có bản lĩnh lớn lao cỡ nào, lại dám lớn tiếng muốn tiêu diệt Vân Chi Pháp giới của ta.
Lục Vân không thèm để ý, thanh âm vang vọng trong đại điện tan dần, ánh sáng xanh đỏ bốn phía hơi hơi lấp lánh, mọi thứ liền trở nên bình tĩnh.
Yên lặng nhìn lên đỉnh đầu, Lục Vân phân tích cẩn thận. Khối ngọc thạch trước đây Vân giới Thiên Tôn biến mất vào trong, vừa hay là khối ở giữa của đồ án Thái Cực, nhưng khi Lục Vân đến gần, lại không hề phát hiện được chút vết tích nào.
Thấy vậy, Lục Vân mãi vẫn không hiểu, thật ra bên trong có huyền cơ thế nào, vì sao mình chỉ chậm một bước, kết quả lại hoàn toàn không giống vậy?
Vừa suy tư, Lục Vân vừa di chuyển thân thể lòng vòng quanh đồ án Thái Cực đang xoay tròn, phân tích cẩn thận từng khối ngọc thạch trong đó, xem xét những khối này có điều gì khác thường.
Thời gian từ từ trôi qua, Lục Vân trước sau đã quan sát ba lần, vẫn không hề có một chút kết quả nào, điều này khiến chàng hơi nguội lòng.
Dừng lại, Lục Vân phát ra Ý Niệm Thần Ba, dùng công hiệu thần kỳ của nó để ghi lại cảnh vật đại điện vào trong não, dùng phương thức quan sát chi ly để dò xét bí ẩn bên trong.
Ban đầu, Lục Vân không chút phát giác, nhưng theo thời gian trôi qua, một chút dao động nhỏ bé khiến Lục Vân chú ý. Dao động biến hóa này không ổn định, khi Lục Vân sắp nắm bắt được thì đã biến mất, mãi một lúc lâu sau mới phát hiện được khí tức tương tự trên một khối ngọc thạch.
Vì thế, Lục Vân suy tư cẩn thận, sau đó quyết đoán đưa ra một suy đoán, nhưng cần phải kiểm chứng lại xem đúng sai thế nào.
Theo phân tích của Lục Vân, đồ án Thái Cực trên nóc đại điện do hàng trăm khối ngọc thạch tạo thành, trạng thái của nó xem ra tĩnh lặng nhưng thực tế Thái Cực Bát Quái này có khả năng rất lớn là luôn luôn vận chuyển theo phương thức đặc biệt dị thường, không nắm được huyền cơ bên trong thì không cách nào lý giải được.
Còn cái gọi là huyền cơ, theo suy đoán của Lục Vân, trong lúc Thái Cực Bát Quái vận chuyển, có một luồng chân khí kỳ dị đặc biệt di động tuân theo sự vận chuyển nhanh chóng của Thái Cực, lộ trình của nó vô cùng phức tạp, thời gian dừng lại trên từng khối ngọc thạch là ngắn ngủi vô cùng. Phương thức vận hành như vậy ẩn chứa huyền cơ không phải để công kích mà chính là để phòng ngự. Vì thế đây là vấn đề quan trọng nhất trong lần xông lên tầng hai đại điện, nếu không hiểu rõ bí ẩn bên trong thì không cách nào tiến lên được.
Nghĩ đến đây, Lục Vân bắt đầu tiến hành kiểm chứng. Trước tiên, Lục Vân phát ra hàng vạn Ý Niệm Thần Ba, mỗi luồng đều có tần suất khác nhau phân bố thành dãi từ cao đến thấp, bao vây chặt chẽ từng khối ngọc thạch tạo thành đồ án Thái Cực.
Rất nhanh, tin tức bắt đầu phản hồi, trong đó có không ít Ý Niệm Thần Ba cảm ứng được luồng khí tức đó, chia nhau theo dõi chặt chẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.