Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 406: Lưỡng Bại Câu Thương




Cũng vào lúc này, ma thần Trảm Ngọc thu người lại, một đạo kiếm ảnh từ hư không đột ngột xuất hiện mang theo luồng ánh sáng xanh đỏ và âm dương chi khí, hình thành một kết giới xung quanh ma thần, hoàn toàn phong kín hắn bên trong.
Sự va chạm cực kỳ mãnh liệt làm sản sinh vô vàn hoa lửa, đồng thời phát ra âm thanh đinh tai nhức óc. Lúc này song phương đã tung đòn chí mạng, chẳng ai nhường ai, cả không gian khí lưu bắt đầu dao động, ma âm quanh quẩn, những luồng quang mang loé lên như pháo hoa rực rỡ, tản mát ra vô cùng đẹp mắt. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Nhìn Âm Dương pháp kiếm đang lơ lửng trên đỉnh đầu, ma thần Trảm Ngọc gầm thét điên cuồng. Vừa chịu đau khổ dưới tay Huyền Quỷ chân nhân, y đã vô cùng sợ hãi Âm Dương pháp quyết, trong lòng rất đỗi kinh hoảng. Nhưng lúc này dù khiếp sợ cũng chẳng có tác dụng gì, không phản kháng tất sẽ chết, y hiểu rất rõ đạo lý ấy.
Cảm nhận luồng khí âm dương đang ngày càng tới gần, ma mang bên ngoài cơ thể đã bắt đầu yếu đi, ma thần Trảm Ngọc gào lên một tiếng, toàn thân đột nhiên xoay tròn, quanh người hình thành một đạo phong trụ màu đen, hai tay huy động toát ra ma khí cuồn cuộn, theo phương thức đặc biệt tạo nên một hắc sắc quang cầu bao phủ cả người hắn vào trong.
Từ trên nhìn xuống, chỉ thấy quả cầu đen tự động xoay chuyển không theo nguyên tắc nào, trên bề mặt hiện lên vô số ma chú phát ra ma mang đáng sợ. Bên trong, ma thần Trảm Ngọc cơ thể xoay ngược lại, hai tay không ngừng lay chuyển, gia tăng ma khí phòng ngự.
Lâm Vân Phong cả người khẽ run, nhát đao của ma thần Trảm Ngọc tuy chưa phá tan kết giới hộ thể, nhưng toàn bộ lực lượng mạnh mẽ ấy cơ hồ bổ vào hắn, khiến hắn phải hấp thụ lực chấn động của kết giới, thân thể lập tức bị tổn thương. Bất chấp khóe miệng đầy máu tươi, Lâm Vân Phong nhìn ma thần Trảm Ngọc với ánh mắt căm thù, hai tay toàn lực khống chế Âm Dương pháp kiếm, chuẩn bị phát động một kích hủy diệt.
Trong lòng hắn hiểu rất rõ đây chính là chiêu quyết định sinh tử tồn vong. Chỉ cần tiếp tục kiên trì, ma thần Trảm Ngọc sẽ chết dưới Âm Dương pháp kiếm, nhưng bản thân có thể giữ vững tới phút cuối cùng hay không, hắn không biết được.
Đối diện, ma thần Trảm Ngọc cũng có cùng tâm lý, y cảm nhận được Lâm Vân Phong đã bị trọng thương, chỉ cần Lâm Vân Phong ngã xuống là Âm Dương pháp kiếm sẽ tự động tiêu trừ, khi đó y có thể thoát hiểm.
Về phía Hắc Ám tôn chủ và Trương Ngạo Tuyết, sau một hồi chiến đấu bất phân thắng bại, Ngạo Tuyết liền phát khởi thế công, thần kiếm vừa xuất, tử khí bao phủ kín bầu trời, ánh sáng tím chói lòa khắp không gian, sông núi biến sắc, giữa chiến địa hình thành một lưới kiếm kinh thiên vô cùng đáng sợ, thế kiếm vừa co rút vừa biến chuyển.
Đồng thời, thân thể Trương Ngạo Tuyết hóa thành ngàn vạn, vô vàn thân ảnh màu tím xuất hiện xung quanh Hắc Ám tôn chủ với nhiều tư thế khác nhau, ngọn lửa đỏ đậm lúc ẩn lúc hiện, từng giây khắc uy hiếp sự an toàn của Hắc Ám tôn chủ.
Âm trầm nhìn tới, Hắc Ám tôn chủ tức giận vô cùng, gầm lớn một tiếng, toàn thân khí thế bạo phát, hắc ám ma khí tầng tầng lớp lớp quay cuồng, vô vàn khí mang phóng ra, chớp mắt đã hình thành một màn khí đen che giấu cơ thể hắn.
Hắc Ám tôn chủ từ trong màn khí đen phát động ma khí công kích mạnh mẽ vào luồng kiếm quang của Trương Ngạo Tuyết, song phương đụng độ phát ra những thanh âm mãnh liệt như tiếng sét.
Giờ phút này, Hắc Ám tôn chủ biết rằng tinh thần công kích không hề có hiệu quả, liền thi triển Hắc Ám ma chú, định dùng thực lực để đánh thắng Trương Ngạo Tuyết. Ma chú vừa cất lên, khắp nơi ma vân chuyển động cuồn cuộn, hắc sắc ma mang điên cuồng thu thập hết tà khí trong không trung, dùng lực lượng thôn phệ khủng khiếp dễ dàng phá tan lưới kiếm tử sắc của Trương Ngạo Tuyết.
Thấy Hắc Ám tôn chủ bắt đầu phản kích, Ngạo Tuyết thần sắc nghiêm túc, một mặt thôi động thần kiếm tiếp tục tấn công, một mặt thi triển Cửu Thiên hồng liên, muốn lấy ngọn lửa Cửu Thiên khống chế ma chú của ma tôn. Kiếm võng màu tím giữa không trung mau chóng nhạt đi, ma mang đen xuất hiện, tiếp đó là ánh sáng đỏ lấp lánh, hai bên công kích lẫn nhau, lúc mạnh lúc yếu phân tranh cao thấp.
Hiểu rõ sức mạnh của Cửu Thiên hồng liên, Hắc Ám tôn chủ rống to một tiếng chủ động tấn công, chỉ thấy trong luồng xoáy màu đen ấy, ma khí không ngừng bay lên không, sau khi hội tụ lửa ma bốn phía, vô số hắc ám chú ngữ xuất hiện như dòng thuỷ triều, xoay chuyển xung quanh ma vân màu đen, không ngừng dung hợp, cuối cùng hình thành nên chín đạo phù chú hình dạng khác nhau, mang theo khí ma sát kinh thiên cùng lực thôn phệ, hướng vào Trương Ngạo Tuyết phát động vây công.
Cảm nhận được sức mạnh huỷ diệt đáng sợ đang tới gần, Trương Ngạo Tuyết toàn thân chân nguyên tăng lên tới cực điểm, tay phải không ngừng huy động xoay tròn hoán chuyển theo những góc độ khác nhau, phát ra Cửu Thiên hỏa diễm từ nhiều vị trí. Dốc toàn lực ra đòn, cả người nàng bay lên, di chuyển theo quy luật nhất định đến các vị trí của vô số đóa Cửu Thiên hồng liên, cuối cùng hình thành một Hồng Liên Hoa đại trận thần kỳ, với Trương Ngạo Tuyết ở trung tâm nhụy hoa.
Giữa trời xuất hiện một cảnh tượng hết sức kỳ lạ, chỉ thấy chín đạo phù chú màu đen kết thành hình chữ "Phẩm" bao vây Trương Ngạo Tuyết vào trong, còn xung quanh Ngạo Tuyết lại là một đóa huyết liên cực lớn đang tỏa ra những ngọn lửa vô cùng tận. Khi ma chú tiến lại gần, lửa đỏ quanh thân dưới ý niệm của nàng nhanh chóng hợp thành chín đóa hồng liên nghênh đón chín đạo hắc ám ma chú.
Chỉ thấy hai luồng ánh sáng hồng sắc và hắc sắc giao nhau, không ngừng va chạm. Mỗi lần chạm vào nhau, quang hoa của ma chú và hồng liên lại nhạt đi một phần, đồng thời thân thể song phương cũng run rẩy, bốn phía liền xuất hiện vô số hoa lửa tuyệt đẹp.
Tốc độ giao chiến càng lúc càng nhanh, hơi thở của hai người bắt đầu yếu nhược. Trên bầu trời, sấm sét không ngừng phát ra những tiếng nổ cực mạnh, dần hình thành một cơn cuồng phong hủy diệt.
Âm hiểm lạnh lùng nhìn Trương Ngạo Tuyết, Hắc Ám tôn chủ miệng gào thét phẫn nộ, Hắc Ám ma chú cường đại của hắn đang bị Cửu Thiên hồng liên khắc chế, hoàn toàn không thể phát huy được uy lực vốn có của nó, trận chiến tỏ ra vô cùng quyết liệt, ngang sức ngang tài.
Trương Ngạo Tuyết thầm khiếp sợ, Cửu Thiên hỏa diễm vốn có thể khống chế mọi yêu ma quỷ quái, nhưng đối diện với sự tấn công của Hắc Ám tôn chủ, nàng vẫn cảm thấy lực bất tòng tâm. Qua đó, nàng hiểu rằng, nếu thẳng thắn luận về tu vi, bản thân so với ma tôn còn chênh lệch không ít.
Trong lúc giằng co, tiếng kêu gào thảm thiết của ma tiên và ma sát truyền đến tai Hắc Ám tôn chủ, khiến hắn phải quay đầu nhìn lại. Gầm lên giận dữ, cảm giác được ma tiên và ma sát đã tử trận, ma thần bị Âm Dương pháp kiếm vây khốn, Hắc Ám tôn chủ trong lòng bạo nộ, cảnh tượng trên Phượng Hoàng sơn lại hiện lên trước mắt hắn.
Nghĩ tới hậu quả có thể xảy ra, Hắc Ám tôn chủ sức mạnh toàn thân tăng lên gấp đôi, chín đạo ma chú quang hoa đại thịnh, được hắn dồn toàn bộ sức lực để dung hòa lại với nhau, cuối cùng hình thành nên một đạo ma chú cổ quái ép xuống đầu Trương Ngạo Tuyết.
Nhận thấy thế công của Hắc Ám tôn chủ phát sinh biến hóa, Trương Ngạo Tuyết vội vàng ứng biến, vận dụng chân nguyên toàn thân lên Cửu Thiên hồng liên, hội tụ nhiệt khí trong thiên địa, kết hợp với Hồng Liên trận pháp tạo thành một đóa lồng liên màu đỏ xoay tròn đối kháng với ma chú của ma tôn.
Trên không, ma chú màu đen không ngừng toả ra ma mang, cùng với ngọn lửa từ Cửu Thiên hồng liên đụng độ gây nên âm thanh chấn động trời đất, sinh ra những bông hoa lửa sáng chói.
Cuộc giao chiến của Hắc Ám tôn chủ cùng Trương Ngạo Tuyết đã lên tới đỉnh điểm. Cả bầu trời mây đen dày đặc, hồng vân lúc ẩn lúc hiện, sấm sét rền vang, núi sông biến sắc. Cơ thể Trương Ngao Tuyết không ngừng run lên, dưới sự công kích mạnh mẽ của Hắc Ám tôn chủ, cả người nàng bị dồn xuống, dần lâm vào cảnh nguy hiểm. Bên trên, ma mang quanh thân Hắc Ám tôn chủ cuồn cuộn xoay chuyển cũng bị chấn động mãnh liệt theo sự phản kích của Cửu Thiên hồng liên, tình hình không hề khả quan.
Vô số lần đụng độ mãnh liệt cuối cùng biến thành một trận cuồng phong hủy diệt, vào lúc va chạm cuối cùng giữa ma chú và hồng liên, cả không gian loé lên ánh sáng chói mắt, sấm sét rung trời, tạo nên một cơn lốc khí lưu đáng sợ khiến cát bay đá chạy, đất rung núi chuyển.
Giữa không trung, Trương Ngạo Tuyết toàn thân run lên, miệng thổ máu tươi, sắc mặt tái xám, vô lực rơi xuống. Hắc Ám tôn chủ hắc mang chợt lóe, ma mang xung quanh cơ thể dưới lực phản chấn tan ra thành từng mảnh, thân thể không thể khống chế bay ngược lên trên.
Cách đó không xa, Lâm Vân Phong và ma thần Trảm Ngọc giằng co trong cơn bão diệt thế, cùng rên lên mấy tiếng, kết giới mạnh mẽ chỉ duy trì được thêm một lát đã bị phá vỡ, tất cả thế công đều biến thành hư ảo.
Trận quyết chiến kinh thiên động địa đã kết thúc, cuồng phong rút đi, Lâm Vân Phong và Trương Ngạo Tuyết đều nằm dưới mặt đất, sắc mặt tái nhợt. Trên không, thân ảnh của Hắc Ám tôn chủ dần hạ thấp, liếc nhìn Ngạo Tuyết rồi dừng bên thân thể trọng thương của ma thần Trảm Ngọc đang hấp hối. Trừng mắt phẫn nộ nhìn kẻ thù trước mặt, Hắc Ám tôn chủ thân ảnh chợt lóe, đã xuất hiện trên đầu Trương Ngạo Tuyết, một cỗ tinh thần dị lực vô thanh phát ra.
Kinh hãi nhìn ma tôn, Ngạo Tuyết xoay người dậy, khoé miệng tái nhợt chảy ra một tia máu, thân thể đứng bất động. Tay phải nàng vung lên, Tử Ảnh thần kiếm tự động bay về, theo sự chuyển động của cổ tay, một luồng kiếm khí cường đại phát ra xông thẳng lên tận trời.
Cảm nhận được sự mãnh liệt của kiếm khí, Hắc Ám tôn chủ không vội tấn công mà âm trầm nhìn nàng, trong mắt lộ ra chút suy tính. Trương Ngạo Tuyết cũng không có động tĩnh gì, lẳng lặng duy trì kiếm mang mạnh mẽ, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Hắc Ám tôn chủ, song phương đều trầm mặc.
Gió nhè nhẹ thổi tới mang theo mùi máu tanh thoang thoảng, lẩn quẩn bên hai người. Lâm Vân Phong thân thể bỗng nhúc nhích, tiếp đó mở to mắt, giãy giụa muốn gượng đứng dậy. Cách đó không xa, Ma thần Trảm Ngọc cũng có chút cử động, chỉ có điều hắn bị thương nặng hơn nhiều, chân tay dường như không nhúc nhích chút gì.
Hắc Ám tôn chủ dời mắt nhìn lướt qua bốn phía, cuối cùng trầm giọng nói:
- Chuyện hôm nay bản tôn tạm thời tha cho các ngươi, để ngày khác đợi thời cơ chín muồi, ta nhất định sẽ thanh toán món nợ này!
Trương Ngạo Tuyết lạnh lùng đáp:
- Mối thù của Dịch viên quyết không thể bỏ qua, cho dù là chân trời góc bể, chúng ta cũng sẽ tiêu diệt Hắc Ám giới các ngươi, báo thù cho các đệ tử đã tử trận của Dịch viên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.