Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 210: Yêu Vực Quỷ Kế




Lục Vân cảnh giác nhìn bốn phía, nghĩ rằng đợt sóng thần đã nhanh chóng biến chuyển. Chàng cẩn thận quan sát cảnh vật bốn bề, Ý niệm thần ba điều tra xung quanh không hề thấy tung tích của Liễu Tàn Hồng, điều này càng làm cho Lục Vân hiểu rõ thêm Liễu Tàn Hồng không phải là kẻ đơn giản. Lục Vân dang rộng hai chân tập trung tinh lực vận công, chân khí toàn thân bắt đầu nhanh chóng tăng lên, chỉ trong nháy mắt đã có một chùm hào quang màu xanh đen hội tụ quanh mình bảo vệ thân thể. Sau đó, trong mắt Lục Vân xuất hiện những sắc tố màu đen, trước ngực xuất hiện Quỷ Vương chiến giáp. Vết chạm trên Quán thiên như ý kính ở ngực tự động xuất ra mang theo ánh hào quang rực rỡ, bay lượn bốn bề dò xét nơi ẩn náu của Liễu Tàn Hồng. Kính quan thiên vừa hiện, quang hoa rạng ngời đến chói mắt, chỉ trong chốc lát cảnh vật không gian bốn bề trong vòng mười trượng sáng rực lên, ngay lập tức bóng của Liễu Tàn Hồng hiện ra phía trên đầu Lục Vân. Thấy thân ảnh của mình bị vạch trần, Liễu Tàn Hồng vừa kinh ngạc vừa tức giận liền quăng ngư xoa trong tay, lộn người hai tay đưa lên trời xoay tròn hội tụ thành cột công lực kinh người, đột nhiên thân ảnh phân thành ba rồi biến hoá thành quái vật kỳ dị ba đầu. Biết nguy hiểm kề sát, Lục Vân giơ hai tay, mũi bàn chân nhón nhẹ, toàn bộ cơ thể quay sang trái một vòng tròn, ngay lập tức chân trái bật lại quay về bên phải một vòng tròn nữa. Một bên Phật một bên Đạo, trong lòng bàn tay Lục Vân hội tụ hai luồng chân khí khác nhau, Thái Huyền Liệt Thiên quyết của Đạo gia và Tâm Thiền Bất Diệt quyết của Phật gia hợp thành cơn lốc xoáy có những ánh vàng xanh lấp lánh bay hướng lên trên.
Bên mép nước, hàng loạt tiếng nổ lớn phát ra cùng lúc quang hoa lục sắc bay thẳng lên trời. Chỉ thấy trên không trung lan tỏa những vệt khói nhiều màu sắc, nắng sớm soi rọi phát ra những ánh quang đủ màu đẹp đẽ lạ thường. Trên mặt đất, những trận cuồng phong tác quái làm cho đất đá vỡ vụn, xuất hiện vô số hố to, luồng khí dữ dội cuốn tung đất cát khiến bốn bề mù mịt không nhìn rõ gì nữa.
Trong cơn mịt mù, một bóng người bay vụt ra lao thẳng xuống nước, Liễu Tàn Hồng ngừng lại bên mép nước hét lên:
- Tên tiểu tử kia đừng vội đắc ý, không lâu sau ta sẽ thu lại gấp trăm lần, ngươi hối cũng không kịp đâu.
Nói xong hắn lao người xuống nước mất tăm. Một tiếng thét lớn vang lên, đất cát bụi bay đầy trời đột nhiên đứng yên lại trả cho bốn bề sự tĩnh lặng. Nhìn mặt nước, Lục Vân mặt mày sa sầm thở dài nói:
- Tay cao thủ Hải vực này là một lão quái nghìn năm, theo số tuổi của Liễu Tàn Hồng mà tính thì tu vi của hắn vẫn còn kém, nếu sau này gặp mấy lão cổ đổng e rằng không tốt lắm. Họa nơi nhân gian đã bắt đầu, Hải vực lại nhúng tay vào, có lẽ sự thật...
Đột nhiên ngừng lời, Lục Vân quay người thu thần kiếm về cùng Long hồn, Huyết Mị, ngay lập tức kiếm nằm ngang trời bay về hướng núi Triều Âm.
Bên bờ Hoàng Hà, giữa nơi đồi núi có năm bóng người đang ẩn nấp, nhìn kỹ hóa ra đó không phải ai khác mà chính là những cao thủ Dịch viên đang thi hành nhiệm vụ.
Nhìn vào dãy núi nhỏ phía ngoài Tam Lý, Càn Nguyên chân nhân khẽ nói:
- Chúng ta đã dán mắt vào bọn chúng một ngày rồi, sao bọn chúng chưa đi? Lẽ nào còn có âm mưu gì khác, hay là bọn chúng biết được tung tích của chúng ta?
Tĩnh Nguyệt đại sư lắc đầu phủ nhận:
- Ta đoán rằng khả năng này không lớn, nếu chúng biết tung tích năm người chúng ta, theo tính khí của bọn yêu vật hung tàn, bọn chúng nhất định phái cao thủ đi tiêu diệt ta chứ không thể như bây giờ không có động tĩnh gì. Còn về tình hình trước mắt, ta đoán bọn chúng đang bàn bạc đại sự hoặc phát hiện ra việc gì đó rất quan trọng.
- Đó đều là suy đoán không có căn cứ, để biết rõ chân tướng sự tình, theo ta hay là chúng ta tiến sát một chút thám thính thực hư. Như vậy có lẽ sẽ thu hoạch được gì chăng?!
Huyền Âm chân nhân khẽ nói ý kiến của mình. Phía bên trái, Lý Hoành Phi góp ý:
- Sư thúc nói cũng có lý, nhưng làm vậy vô cùng nguy hiểm. Cần phải cẩn trọng, lấy tình hình chúng ta bốn lần giao chiến với cao thủ Yêu vực mà nói, một khi bọn chúng phát hiện, e rằng dựa vào sức của năm chúng ta còn khó thoát thân. Vì thế đệ tử cho rằng việc này không nên manh động.
Huyền Âm chân nhân nghe thế cũng tỏ ra hiểu biết: Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
- Ý của ngươi lòng ta hiểu rõ, nhưng ta nghĩ chỉ cần cẩn thận thì sẽ không có vấn đề gì cả. Bây giờ các ngươi ở đây đợi ta thám thính sự tình rồi thông báo sau, ta biết dẫu một tin vụn vặt cũng vô cùng có ý nghĩa. Nhớ là một khi có động các ngươi phải rút ngay, ta tự mình sẽ có kế thoát thân. Thôi ta đi đây.
Nói xong thân hình biến nhỏ lại, chỉ trong chớp mắt đã hoà cùng đất bụi biến mất trong gió.
Bốn người Dịch viên khẽ khàng nói chuyện, cẩn thận chú ý quan sát xung quanh, vừa theo dõi động tĩnh của yêu thú vừa đề phòng những khả năng có thể phát sinh.
Trên đỉnh núi, Hắc Sát Hổ Vương đang cùng tham mưu Hàn Ưng và hai mươi vị trưởng lão ngồi thành một nhóm thì thầm bàn bạc mưu kế.
Lúc đó tham mưu Hàn Ưng mở miệng nói trước:
- Đại Vương! Hiện nay tình thế Nhân gian hỗn loạn, chúng ta đến đây đã được vài ngày, nếu cứ tránh bọn cao thủ liên minh Lục viện mãi thế này thì không có lợi cho chúng ta lắm. Hiện giờ các cao thủ Vực chi Tam giới đã lần lượt xuất đầu lộ diện, cốt để sớm lập căn cứ ở nhân gian nhằm chờ đến khi Thái Âm xuất hiện sẽ nắm lấy cơ hội xưng bá ở Tam gian Thất giới. Theo tình hình, chúng ta biết tôn chủ của Ma vực Tứ giới đã tiến nhập Nhân gian, đồng thời quân của Hắc Hà Quỷ Vương cũng đã xuất hiện ở Thương Sơn, chỉ còn mỗi Yêu vực chúng ta sóng yên bể lặng, án binh bất động. Hành tung của Tam Nhãn Long Lang bí hiểm vô cùng, chỉ có chúng ta đứng ở chỗ sáng đường đường chính chính giao đấu với cao thủ Nhân gian. Do đó chắc chắn chúng ta sẽ bị một chút thua thiệt, nhưng ở một mặt nào đó chúng ta lại có những ưu thế nhất định. Chỉ cần chúng ta phân tích tốt thế cục hiện tại ở nhân gian thì nhất định sẽ thu được lợi từ đó để trở thành bá chủ đầu tiên của Tam gian Thất giới.
Ánh mắt coi khinh Hoàng Hà, Hắc Sát Hổ Vương trầm tĩnh lên tiếng:
- Ngươi nói một tràng lôi thôi, vào chủ đề chính đi. Trước mắt điều ta quan tâm là làm sao loại bỏ được những tên chính đạo đáng ghét kia, thực hiện suôn sẻ sự nghiệp hùng bá lớn lao của chúng ta.
Hàn Ưng cười nhạt:
- Đại Vương không nên nôn nóng, thuộc hạ đã nghĩ ra những phương án hoàn hảo, chắc chắn người nghe xong sẽ hài lòng. Bây giờ việc đầu tiên chúng ta phải làm là giải quyết những vướng mắc với những tên chính đạo, hai là tìm nơi đất hiểm yếu dễ phòng ngự khó tấn công hình thành cục diện thế lực của chúng ta đồng thời bổ sung thực lực. Thứ ba là phái cao thủ nhiễu loạn Nhân gian, làm cho bọn tu chân và dân thường nghi kỵ lẫn nhau như thế mới có lợi cho ta. Còn về việc thứ tư then chốt nhất bây giờ chưa tiện nói ra, đợi khi ba việc trên làm được thuộc hạ sẽ bàn bạc việc cuối này cũng chưa muộn.
Nhìn sắc mặt hắn tràn đầy tự tin, Hắc Sát Hổ Vương nói:
- Mong là ngươi không làm ta thất vọng, bây giờ hãy nói rõ hơn làm sao có thể dẹp được chướng ngại bọn cao thủ chính đạo, đồng thời tìm được nơi hiểm yếu để trú chân.
Hàn Ưng cười khanh khách trả lời:
- Điều này quả thực không khó, qua bốn lần giao đấu lần nào bọn chúng cũng thảm bại. Bây giờ xem ra bọn chúng đã có chút kinh nghiệm. Trước mắt chúng ta phải gỡ được chướng ngại của bọn chúng, cách tốt nhất là chuyển sự chú ý của bọn chúng bằng cách lấy thông tin của vài cao thủ khác tiết lộ cho chúng biết, lúc đó tinh lực của bọn chúng sẽ phân tán, đương nhiên không để ý chúng ta nữa. Về vùng đất hiểm yếu thì thuộc hạ biết gần đây có một vùng tên là Lương Sơn. Ở đó nước bao bọc ba mặt vừa hay giúp ta có thể bày bố trận pháp của Yêu vực - Thiên Yêu Diệt Thần. Thêm vào thế lực hiện giờ của ta, ngay cả Tam gian Thất giới e là không ai dám động tới.
Hắc Sát Hổ Vương im lặng suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Kế này không tồi, cứ làm theo như ngươi tính đi. Ngoài ra việc truyền tin cho bọn chánh đạo cũng giao cho ngươi làm, nhớ đừng để ta thất vọng. Được rồi, chuẩn bị hành động.
Nói xong, Hắc Sát Hổ Vương liền cùng hai mươi trưởng lão rời núi. Còn lại Hàn Ưng ngước nhìn trời cười lên thành tiếng rồi biến mất. Hắn vừa đi xong đột nhiên xuất hiện luồng ánh sáng xanh lượn vòng, hoá thành Huyền Âm chân nhân.
Huyền Âm chân nhân nhìn theo hướng Hắc Sát Hổ Vương cùng bọn yêu vật bay về phía đông, hằn học nói:
- Loài yêu quái xảo quyệt, đáng tiếc là hắn không nói rõ phương án cụ thể, nếu không thì đã có thể ngăn chặn được quỷ kế của bọn chúng.
Nói xong lại biến thành tia sáng xanh, chỉ trong chớp mắt trở về bên cạnh Càn Nguyên chân nhân.
Sau khi thuật lại tin tức đã nghe được, Huyền Âm chân nhân nói:
- Thì ra những tính toán của chúng cũng không tồi, ta muốn tấn công bọn chúng vài chiêu nhưng hiện giờ bọn chúng cũng không ngốc nghế ch đứng yên để chịu đòn, biết chọn nơi cao để lập căn cứ phòng thủ, làm cho kế sách tuyệt diệu của Liên Minh Lục Viện sẽ trở thành trò hề, hoàn toàn không có ý nghĩa nữa.
Tĩnh Nguyệt đại sư thở dài lên tiếng:
- Được rồi! Những việc này chúng ta không thể ra tay ngăn cản, hay là quay về phục mệnh. Từ xa xưa đến nay chiến trường chứa đựng thiên biến vạn hoá, thắng bại chỉ trong tích tắc, vì thế kết quả thế này cũng bình thường mà thôi.
Nói đoạn bay vút lên mất hút trong rừng, chỉ còn lại bốn người nhìn nhau cười gượng gạo rồi cũng nhanh chóng ly khai.
Trong khu rừng cảnh vật vô cùng tĩnh lặng, đột nhiên tham mưu Hàn Ưng và cao thủ Yêu vực lại lặng lẽ xuất hiện, nhìn theo hướng của năm người vừa đi, miệng nở nụ cười gian ác. Ngay lúc đó Hàn Ưng lắc người biến thành một kiếm khách trung niên, bay đuổi theo hướng năm người. Đến Nhã viên, Càn Nguyên chân nhân ngồi đợi mọi người, nghe nói Giới Thiện, Vân Hoa và Triển Ngọc cũng đến, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc. Sang khách sảnh thấy mọi người đã tề tựu đông đủ, Càn Nguyên chân nhân liền thuật lại tình hình đã thám thính được. Những điều Càn Nguyên chân nhân thông báo làm cho các cao thủ vô cùng sửng sốt, chìm sâu vào suy tư.
Sau một hồi suy nghĩ, Diệp Tâm Nghi nói:
- Sự việc diễn ra quá nhanh khiến kế hoạch của chúng ta chưa kịp thực hiện đã tan thành mây khói, nghĩ đến càng làm ta thất vọng. Nhưng dù sao đi nữa chiến trường vẫn thường thế, không có gì thuận theo ý mình được. Trước mắt các cao thủ Yêu vực đều hướng về Lương Sơn, đối với chúng ta mà nói điều này hoàn toàn không có lợi. Để thay đổi tình hình, mọi người có sáng kiến nào thì hãy nói ra, chúng ta nhất định phải đến Lương Sơn trước để đánh úp bọn cao thủ Yêu vực.
- Ý của Minh chủ bọn ta đã rõ ,nhưng dựa vào tình hình giao đấu bốn lần trước mà nói, ta không dễ gì ngăn chặn được bọn chúng. Bây giờ thời gian rất gấp, cứ theo như tốc độ hiện giờ, bọn chúng sẽ tới Lương Sơn vào tối nay, ta chỉ còn nửa ngày để chặn chúng e là không kịp. Nếu vội vàng công kích chúng, chỉ e kết quả không được như mong muốn, điều này xin Minh chủ suy xét lại.
Bồ Đề học viện Pháp Quả đại sư nhìn Diệp Tâm Nghi, nói lên những lo lắng trong lòng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.