Thất Giới Hậu Truyện

Chương 200: Cửu U ẩn bí (Bí mật của Cửu U)




Trong Đằng Long phủ, Triệu Ngọc Thanh liếc Hàn Hạc và Công Dương Thiên Tung mấy người vừa trở về, nghiêm túc nói:

- Vội vã mời mọi người trở về là có một số chuyện cần phải thương nghị. Theo tinh tức Phi Hiệp mang về, Thiên Nữ phong đó cao thủ nhiều như mây, điểm này vượt qua tưởng tượng, mọi người đừng ngại phát biểu kiến nghị của mình.

Hàn Hạc liếc qua những người có mặt ở đó, ngoại trừ Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào mấy người không có, cơ hồ tất cả cao thủ Đằng Long cốc đều có ở đó, ngay cả Từ Tĩnh và Lâm Phàm cũng có mặt.

Thu lại ánh mắt, Hàn hạc sắp xếp lại một lượt rồi mở miệng nói:

- Sư huynh, chuyện lần này đúng là khiến chúng ta kinh ngạc, những người đó tu vi cao thâm, tạo thành nguy hiểm cực đại với chúng ta. Nếu như loại trừ từng phần, ba phái Băng Nguyên còn có đủ thực lực, nhưng nếu bọn họ thống nhất một chiến tuyến, đến lúc đó sợ chúng ta sẽ gặp nguy hiểm liền.

Công Dương Thiên Tung hơi ưu tư, than nhẹ:

- Bản thân vừa mới được thấy mới biết sự tình khẩn cấp, trước mắt kế hoạch chúng ta sợ là phải định lại.

Triệu Ngọc Thanh không nói, liếc những người còn lại, chuyển sang chuyện khác:

- Mọi người cứ nói thẳng, không cần phải lo trước lo sau.

Tân Nguyệt nghe vậy nhẹ giọng nói:

- Sư tổ, chúng con trên đường đi đến Thiên Nữ phong, phát hiện một sự kiện kỳ quái … Hình vẽ quỷ bí đó dường như ẩn chứa một loại thâm ý nào đó.

Nghe xong Tân Nguyệt kể chuyện, Triệu Ngọc Thanh, Công Dương Thiên Tung, Tuyết Sơn thánh tăng, Giang Thanh Tuyết, Sở Văn Tân mấy người vẻ mặt rất khác lạ, rõ ràng đối với sự tình càng lúc càng quỷ bí nên cảm thấy kinh dị.

Thấy mọi người không nói, Thiên Lân xen vào nói:

- Ngoại trừ chuyện này ra, dưới ngọn Thiên Nữ phong, có một người phụ nữ tự xưng là Lam Mẫu Đơn cũng vô cùng thần bí, pháp quyết cô ta thi triển có thể nói là chưa từng nghe chưa từng thấy, phảng phất có sự khác biệt rất lớn với chúng ta.

Phùng Vân nói:

- Người áo đen đó cũng âm tà quỷ bí, một thân pháp quyết tà ác vô cùng, dường như hắn đến từ Cửu U địa phủ, mang trong người bí mật không muốn cho người khác biết.

Tàn Hồn vũ sĩ Đông Quan Thành nói:

- Còn có một người Hoàng Kiệt cũng là một nhân vật đáng chú ý.

Nghe qua mấy người rồi, Triệu Ngọc Thanh nói:

- Tình thế hiện nay càng lúc càng phức tạp, chúng ta phải sắp xếp thật tốt sau đó mới có thể xác định được đối sách tương ứng. Bây giờ, đối với những người và chuyện các vị mới nhắc đến, chúng ta thử phân tích qua, xem thử có thể tìm được một chút manh mối hay không.

Nói rồi nhìn quanh, dùng ánh mắt hỏi han mọi người.

Giang Thanh Tuyết vẻ mặt hơi kỳ quái, đang trầm tư suy nghĩ tự ngửng đầu dậy nhìn Tân Nguyệt hỏi:

- Hình vẽ thần bí mà muội vừa nhắc trước kia có thể vẽ lại nó được hay không, để ta xem qua thử coi?

Tân Nguyệt hơi kỳ quái, nhưng lại hoàn toàn không hỏi nhiều, hình bóng trong lúc lay động thì khí lạnh phóng ra, giây lát đã xuất hiện trên mặt đất năm vòng tròn cùng với những hình vẽ đã từng thấy không sai một ly, bất quá chỉ nhỏ đi vài phần mà thôi.

Giang Thanh Tuyết đứng lên, đi đến gần những vòng tròn đó cẩn thận xem xét, khuôn mặt xinh đẹp thay đổi hoài, điều này khiến mọi người có mặt đều mơ hồ cảm thấy có vài phần không tầm thường.

Giây lát sau, Giang Thanh Tuyết đứng thẳng người lên nhìn Triệu Ngọc Thanh cất tiếng:

- Cốc chủ, hình vẽ này tuy vãn bối không biết lai lịch, nhưng vãn bối lại từng thấy qua, bởi vì trong Dịch viên cũng có một mảnh hình vẽ như vậy, chỉ có hơi khác biệt chút.

Triệu Ngọc Thanh nói:

- Nếu Giang cô nương có hiểu biết hình vẽ này, đừng ngại nói ra để mọi người nghe qua một chút.

Giang Thanh Tuyết nói:

- Theo vãn bối biết được, điểm khác biệt giữa hình vẽ trước mắt và trong Dịch viên chính là trong năm vòng tròn còn có ngũ độc. Nhớ lại Dịch viên chưởng giáo Lâm đại ca đã từng cho vãn bối biết, hai mươi năm trước huynh ấy để tìm được Dịch viên, đã từng thấy năm vòng tròng tạo thành hình vẽ kỳ quái, sau đó hình vẽ kia không biết vì sao lại khắc lên tấm biển “Dịch Thiên các” của Dịch viên. Lúc đó hình vẽ ông thấy trong đó không có vật nào, hiện nay hình vẽ Tân Nguyệt nhìn thấy lại có thêm ngũ độc.

Nghe những lời này, Tân Nguyệt hỏi:

- Tỷ tỷ khẳng định không nhìn lầm chứ?

Giang Thanh Tuyết chần chừ rồi nói:

- Hẳn không sai chút nào, nhưng thật ra nó ẩn chứa điều gì thì ta lại không nói rõ được.

Triệu Ngọc Thanh nói:

- Chuyện này trước mắt đầu mối không nhiều, còn chưa thảo luận ra được kết quả. Đợi sau này có được tình hình mới hơn mới bắt tay vào điều tra. Hiện nay, chúng ta tiếp tục thảo luận chuyện kế tiếp.

Giang Thanh Tuyết nghe vậy, quay người về chỗ cũ, nhẹ giọng nói:

- Về chuyện môn phái Cửu U, theo vãn bối biết trong đó liên lụy không ít ân oán.

Sở Văn Tân nói:

- Đúng thế, trước khi chúng ta tiến vào Băng Nguyên, trong Tu Chân giới đã có vài lưu truyền có liên quan bọn họ.

Thiên Lân nghe vậy thấy hứng thú hẳn, hỏi tiếp:

- Cửu U nhất mạch ta cũng đã từng nghe mẹ ta nhắc qua, nghe nói sức mạnh nơi đó bắt nguồn từ trời đất, thuộc tính hắc ám mà âm độc, tập họp âm tà quỷ dị thế gian mà thành, có thể nói là cực tà vô cùng.

Sở Văn Tân mỉm cười nói:

- Đệ nói không sai, sức mạnh Cửu U vốn từ trời đất, là khí chí âm chí tà, nhưng trong đó lại liên quan một chút bí ẩn bên trong.

Thiên Lân hiếu kỳ nói:

- Bí ẩn thế nào?

Sở Văn Tân liếc Giang Thanh Tuyết cười nói:

- Chuyện này đệ chi bằng hỏi Giang tỷ tỷ của đệ, Dịch viên của bọn họ có thể nói là biết rất sâu sắc.

Thiên Lân dời mắt nhìn Giang Thanh Tuyết hỏi:

- Tỷ tỷ, người biết không?

Giang Thanh Tuyết liếc Sở Văn Tân, sau đó đưa mắt nhìn Thiên lân, mỉm cười nói:

- Thật ra chuyện này bởi vì liên quan đến Lục Vân, vì thế Dịch viên và Trừ Ma liên minh đều biết các chi tiết bên trong.

Thiên Lân kinh ngạc nói:

- Lục Vân, thần của Thất giới? Sao chuyện thế nào mà có quan hệ đến ông ta vậy?

Giang Thanh Tuyết mỉm cười đáp:

- Trong Tu Chân giới hai mươi năm trước cơ hồ không có chuyện nào không liên quan đến Lục Vân, vì thế đệ không cần phải kinh ngạc. Bây giờ để ta kể cho mọi người nghe một số chuyện ta biết, hy vọng có ích cho mọi người. Truyền ngôn của Tu Chân giới, thế gian có năm đại động thiên, trong đó đứng hàng thứ tư chính là Cửu U Huyền Minh động phủ.

Động này vài ngàn năm chưa từng có truyền nhân xuất hiện ở nhân gian. Điều này khiến rất nhiều người đều nghi hoặc, mãi đến hai mươi năm trước Lục Vân mới giải mở được bí ẩn bên trong.

Thiên Lân nói:

- Bí ẩn thế nào, tỷ tỷ nói nhanh đi.

Giang Thanh Tuyết liếc mọi người, nhớ lại nói:

- Cửu U Huyền Minh động phủ tọa lạc ở Huyền Minh sơn, sức mạnh vốn từ Cửu U nhất mạch, chính là nơi âm ám nhất thế gian, nó nắm giữa sức mạnh to lớn vô cùng. Nhưng khoảng hai ngàn năm trước, Nam Hoang xuất hiện một vị Vu Thần, hắn vì tộc nhân của mình mà đi xa vào trong trung thổ, sau đó được một nơi tên là Nguyện trì ưng thuận tâm nguyện của hắn, dùng ái tình suốt đời để trao đổi lấy sức mạnh của Cửu U, khiến sức mạnh của Cửu U nhất mạnh chuyển thành sức mạnh của Vu Thần, từ đó Vu Thần mạnh mẽ hẳn lên, Cửu U nhất mạch lại cô đơn bình thường đi.

Như vậy, Cửu U Huyền Minh động phủ luôn không có truyền nhân xuất hiện, bởi vì sức mạnh của nó hai ngàn năm trước đã bị Vu Thần chiếm lấy. Mãi đến hai mươi năm trước, Lục Vân vì người yêu của mình, đáp ứng với ông chủ Cửu U giết chết Vu Thần, để sức mạnh Cửu U quay về lại Minh giới.

Đến lúc này, đất Cửu U khôi phục lại tình hình vài ngàn năm trước, có được sức mạnh điều khiển thiên hạ.

Nghe hết đoạn miêu tả này, Thiên Lân kinh ngạc nói:

- Theo như tỷ tỷ nói, người áo đen đó rất có khả năng là xuất thân từ Cửu U Huyền Minh động phủ, chính là sứ giả của Cửu U Minh giới rồi?

Giang Thanh Tuyết gật đầu nói:

- Cá nhân ta cũng cho là vậy, còn đúng hay không thì còn phải tìm chứng thực.

Thiên Lân cau mày nói:

- Nếu như suy đoán của tỷ tỷ không sai, thế thì cho thấy Cửu U Minh giới bắt đầu tiến vào nhân gian, điều này sẽ ảnh hưởng đến thiên hạ hay không?

Giang Thanh Tuyết nói:

- Đất Cửu U, âm hiểm quỷ bí, chính là đại hành gia của tà ác thế gian. Một khi bọn họ tiến vào trong nhân gian, tất nhiên sẽ khiến Tu Chân giới không còn được an bình.

Tân Nguyệt hơi kinh ngạc trầm giọng nói:

- Theo việc này mà nói, Cửu U Minh giới chính là địch thủ của nhân gian, chúng ta tuyệt đối không thể để âm mưu của bọn họ được thực hiện.

Giang Thanh Tuyết nghiêm túc nói:

- Đúng thế, chúng ta cần phải dùng hết sức ngăn cản. Ngoài ra, ta còn đột nhiên nghĩ đến, những chuyện phát sinh ở Băng Nguyên này có phải do Cửu U Minh giới ở sau thao túng không.

Thiên Lân nói:

- Ý nghĩ của tỷ tỷ cũng giống như đệ vậy, người áo đen đó tạo nên chuyện Phi Long đỉnh để dẫn dụ một số người trung thổ tham lam tiến vào tranh đoạt, chính là khơi dậy chiến tranh. Nhưng có một điểm đệ chưa hiểu, hắn vì sao lại chọn vùng Băng Nguyên vậy?

Giang Thanh Tuyết không nói, suy nghĩ vấn đề này.

Sở Văn Tân tiếp lời nói:

- Thật ra vấn đề này rất đơn giản, bởi vì Băng Nguyên cách xa Dịch viên và Trừ Ma liên minh, là một nơi tương đối hẻo lánh. Năm xưa, Lục Vân tiêu diệt Vu Thần, trả lại sức mạnh Cửu U cho Minh giới, thực lực mạnh mẽ của ông ấy khiến Minh giới có chút kiêng kị. Cho nên chuyện đã được hai mươi năm, Minh giới tuy có lòng tiến vào nhân gian nhưng lại vì quan hệ mật thiết giữa Dịch viên và Trừ Ma liên minh với Lục Vân, khiến bọn họ có chút lo lắng. Vì thế mới đặt mục tiêu trên vùng Băng Nguyên.

Thiên Lân nghe vậy đột nhiên tỉnh ngộ, không khỏi đưa mắt nhìn Triệu Ngọc Thanh, hắn muốn biết ông nghĩ thế nào.

Thân là chủ của Đằng Long cốc, Triệu Ngọc Thanh lúc này vẻ mặt nặng nề, sau khi nghe Giang Thanh Tuyết và Sở Văn Tân nói rồi, cục diện mơ hồ rối rắm nhất thời lập tức có một hình dáng rõ ràng khiến ông tìm được phương hướng.

Triệu Ngọc Thanh ngửng đầu liếc mọi người, trầm giọng nói:

- Những lời của Giang cô nương và Sở thiếu hiệp đã gợi ý cho chúng ta rất lớn, bây giờ tình thế đã dần dần rõ ràng, mọi người có đối sách hoặc kiến nghị thế nào, đừng ngại đề xuất lên.

Mọi người nghe vậy, ai nấy suy tư cân nhắc, nhất thời không gian bốn phía yên lặng như tờ.

Một lúc sau, Công Dương Thiên Tung cất tiếng:

- Thân phận và mục đích của người áo đen chúng ta đã biết rồi, nhưng theo những gì thấy được, trên Băng Nguyên hoàn toàn không chỉ có một lực lượng đó, những người khác có phải ẩn chứa sát cơ, hay có mục đích khác, chúng ta còn phải đề phòng.

Hàn Hạc nói:

- Thiên tôn suy xét vô cùng chu đáo, việc nhanh chóng truy xét được thân phận và mục đích của những người đó chính là nhiệm vụ cấp bách trước mắt. Nhưng hiện tại chúng ta còn được nhiều ít thời gian, đối phương sẽ cho chúng ta được nhiều ít thời gian, đây chính là điểm quan trọng nhất.

Công Dương Thiên Tung nói:

- Rất nhiều chuyện đều không hoàn toàn phát triển theo những gì chúng ta suy nghĩ, vì thế vấn đề thời gian ai cũng không cách nào nắm chắc được. Trước mắt, U Mộng Lan sắp xuất hiện, tin chắc người nghe qua truyền thuyết hoa này đều sẽ đến đó thăm dò. Lúc đó vì tranh đoạt hoa thần, tin chắc còn có một trận đại chiến. Hôm nay, chúng ta tuy xua đuổi được một bộ phận cao thủ, nhưng chỉ tạm thời xua đuổi, một khi hoa thần xuất hiện, đại bộ phận trong bọn họ đều sẽ xuất hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.