Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo

Chương 5: Cái Cây Rụng Tiền





Cốt truyện rất thoải mái, nhưng khi Kha Mỹ Ngu thật sự nhập vai, từ góc nhìn của một người ngoài cuộc, cô cảm thấy nữ chính đang có chút tự mình chuốc lấy đau khổ.
Rõ ràng mình trọng sinh có kỹ năng đặc biệt và bàn tay vàng nghịch thiên, tại sao phải dựa vào hơi thở của đàn ông mà chịu nhiều oan ức như vậy?Chứ đừng nói đến việc cả nhà nữ chính vì chuyện này mà hủy hoại cả cuộc đời một tuổi trẻ!Bà cụ nghe vậy thì không nhịn được tặc lưỡi, càng nghĩ càng thấy sợ hãi nói: "May là Ngu Bảo Nhi của chúng ta không đính hôn với nhà họ Vu, nếu không thì chắc năm thằng anh trai kia của cháu sẽ đập chết bọn họ mất!"Một người phụ nữ không thể sinh con, còn là một người phụ nữ hoàn chỉnh không?Nuôi con hộ người khác, đầu ai có vấn đề mới đi làm!Bà ấy lập tức cười lạnh kề tai nói nhỏ với Kha Mỹ Ngu: "Bà thấy nhà chú hai của cháu rất sáng suốt, vì tiền mà có thể đồng ý bất cứ chuyện gì.
""Chúng ta không thể ngăn chặn con đường làm giàu của bọn họ, kẻo người ta lại nghĩ chúng ta có ý đồ xấu!""Chuyện này cháu cũng không được phép nói với ông nội cháu đâu.
""Ông già này rất bảo thủ, đừng dùng lòng tốt của mình để người khác oán hận!"Kha Mỹ Ngu do dự một chút.

Ông cụ là một người có lòng nhiệt tình, lúc còn trẻ đã từng nhập ngũ với niềm đam mê bảo vệ đất nước, để bà cụ một mình ở nhà nuôi dạy bốn người con trai và hai cô gái.
Sau khi đất nước ổn định, ông ấy cũng không màng công danh lợi lộc gì, lặng lẽ trở về quê hương tiếp tục làm nông dân.
Ông ấy cũng là chú ruột của trưởng thôn, có uy vọng lớn trong thôn, nhưng ông càng già thì mạnh mẽ nóng tính hơn.
Thân là một gia trưởng, ông ấy đã cố gắng hết sức để xử lý mọi chuyện công bằng, nhưng việc nguyên chủ bị nữ chính cướp đi đối tượng kết hôn chỉ là khởi đầu cho thảm họa của cái nhà này.
Sau này ông ấy áy náy chuyện con út bị hổ cắn chết trong một cuộc đi săn mùa đông, lại thêm trận lụt lớn đã phá hủy nhà cửa phòng ốc, cuốn trôi cả vợ của con út, cộng với việc nhà chú hai lần lượt cắm dao vào tim ông, hủy hoại thanh danh nhà họ Kha, ông cụ tức quá mất hết ý thức, không biết gì nữa!Bà cụ cũng không thể chấp nhận hiện thực, nằm liệt nửa người trên giường.
Người thân nhất bị như thế, năm người anh trai chưa vợ cam chịu đưa đứa em gái vào sống trong một túp lều, sau đó bị người khác xúi giục, ăn nhậu chơi bời, cờ bạc phóng túng, vơ vét cướp bóc phá phách khắp nơi, cuối cùng từng người một bị nữ chính đưa vào đồn cảnh sát!Hoàn toàn trái ngược với cuộc sống hưng thịnh của người nhà nữ chính.
"Bà nội, cháu thấy tốt nhất vẫn nên nói cho ông nội biết trước.

" Suy nghĩ một chút, Kha Mỹ Ngu nhỏ giọng nói với bà cụ: "Ông nội là người nhìn thấu thiên hạ, suy nghĩ và hành động của ông nhất định cũng sẽ tốt hơn chúng ta.
""Mặc dù người nhà chú hai không thân thiết lắm với ông bà, nhưng dù sao cũng không sống ngăn cách, chuyện của nhà chú hai chính là chuyện của nhà họ Kha chúng ta.
""Chúng ta không thể bị bọn họ làm mất mặt được!"Nhà chú hai làm ra nhiều chuyện như vậy, không phải là vì muốn sống tách biệt khỏi nhà họ Kha sao.
Nữ chính cũng sẽ dùng tay chân để kiếm tiền nên không cần mấy người "hút máu" nhà họ Kha lợi dụng hưởng phúc cùng.
Kha Mỹ Ngu cũng ước gì như thế, dưới cái nhìn của cô, nữ chính là cái cây rụng tiền, còn có bàn tay vàng tiên tri, nhưng nữ chính cũng đại diện cho vô số rắc rối!Cô vẫn thích lặng lẽ làm bé cưng của cả nhà, sống cuộc sống thoải mái an nhàn mỗi ngày.

Bà cụ nghĩ nghĩ rồi gật đầu: "Được rồi, dù sao thì cũng chui từ bụng bà ra.
""Bà là một người mẹ, không thể nhét thằng ngu kia lại vào trong, cũng không thể nhìn bọn nó một nhà ngu ngốc làm mất mặt chúng ta được!"Lúc trước thương lượng với nhau, nhà họ Vu và nhà chú hai đều tự mình quyết định rất nhiều chi tiết.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.