Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 50: Sau Này Làm Sao Có Thể Lấy Chồng Được 2






Cảnh này khiến Đường Dân và những người khác của nhà họ Đường đều sợ đến ngây người, không hề ngờ rằng cô lại trực tiếp lấy tay đấm vào, chưa kịp ngăn cản thì đã không nhịn được mà hoảng sợ một phen.
Dùng lực đấm xuống như vậy, nhỡ tay bị thương, em gái/ cô bọn họ nhất định sẽ tìm tới cửa để làm loạn.
Đường Dân vừa định đi tới xem tay cháu gái có bị thương không, nếu có vấn đề gì phải nhanh chóng đưa tới trạm y tế của thôn để khám.
Nhưng vừa đứng dậy đã nghe thấy tiếng “răng rắc” vang lên.
Sau đó nhìn thấy đỉnh đầu khối đá lớn vậy mà lại vỡ thành mấy mảnh.

Từng người nhà họ Đường trợn mắt há hốc mồm: “! ”Tống Sở đập vỡ tảng đá xong thì quay ra nâng tay lên quơ qua quơ lại cho bọn họ xem: “Cậu, giờ cậu tin cháu chưa, đầu của thú dữ làm sao cứng bằng đỉnh đầu của đá?”Cơ thể cô vốn dĩ đã có sức lực rất lớn, lại học thêm được vài kỹ năng nữa, hoàn toàn có thể so sánh được với năng lực của dị năng vào mạt thế, vậy nên có thể đập cỡ được tảng đá lớn mà không hề bị thương.
“…” Đường Dân muốn được yên tĩnh một chút.
Anh họ của Tống Sở lúc này không nhịn được mà nuốt nước bọt, sức lực của em họ cũng lớn đến dọa người rồi, may mà bọn họ chưa bị cô đánh, không thì làm sao mà sống tiếp được đây?Hai người chị dâu họ cũng bị dọa cho sợ, vốn dĩ rất bất mãn với Tống Sở, giờ không dám biểu hiện ra ngoài nữa rồi.
Ba đứa cháu họ lại lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn Tống Sở, cô bọn họ trâu bò thật đó.
Một lúc lâu sau Đường Dân mới lấy lại được tinh thần, ho khan một tiếng: “Khụ khụ, nếu đã như vậy, thì cứ làm theo cách của cháu đi.
”Hèn gì đánh được con trăn lớn như vậy, hóa ra không phải là nhờ vận khí tốt.
“Cháu ăn gì để lớn vậy, sao sức lực lại khỏe thế?” Ông nhịn không được mà cảm thán.
Tống Sở cười tít mắt nói: “Đây là trời ban đó, không liên quan tới việc ăn gì để lớn đâu.
”Đường Dân bật cười: “Cái con bé này, lại tự cao rồi.
”Nghĩ lại cũng đúng, nếu không phải trời ban, thì làm sao có được sức lực lớn như vậy, sức của mấy chàng trai khỏe nhất trong thôn còn thua xa cô.

Thảo nào ngày trước có thể xưng vương xưng bá trong thôn, làm gì có cậu bé nào thắng được cô cơ chứ.
Ông một mặt thì cảm thấy rất tự hào, không hổ danh là người nhà họ Đường bọn họ, thật là lợi hại.
Một mặt lại cảm thấy bắt đầu lo lắng, nếu đổi lại đây là một cậu bé thì tốt biết mấy, nhưng đây lại là cháu gái vừa yêu kiều vừa xinh đẹp của ông, sau này làm sao mà lấy chồng được đây!“Cậu, đợi nhà xưởng ép dầu mở rồi, cậu để cháu quản lý nhé.
” Thực ra Tống Sở nói điều này không phải vì muốn có quyền lợi, nhưng phải chuẩn bị tốt cho xưởng ép dầu, mới có thể làm nền được cho việc mở khu nuôi dưỡng, cô tự mình quản lý mới đáng tin.
Hai ngày nay Đường Dân nhìn ra sự nghiêm túc và tài năng của cháu gái rồi, đặt xưởng ép dầu này vào tay người khác sợ cũng không phát huy được tác dụng, hơn nữa chuyện này cũng là do cháu gái đề nghị và liên hệ đặt mua máy móc về.
”Vậy nên chuẩn bị cho cô một cơ hội để thể hiện: “Được, nhưng cháu không thể nhàn rỗi như ngày trước được nữa đâu, giao cho cháu thì cháu nên làm cho tốt, nếu không người trong thôn sẽ nói này nói kia đó.
”Nói không chừng sẽ bàn tán sau lưng ông là dùng người không khách quan mất.

“Cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Tống Sở nâng tay lên cười.
Đường Dân cười nói: “Đợi máy ép dầu về rồi, ai đến nhà xưởng ép dầu để trợ giúp, tổ chức cho người của thôn tiến vào trong núi như thế nào, phân chia ép dầu như thế nào, mấy việc này cháu đưa ra quá trình nhé.
”Nếu đã để cháu gái quản lý, thì ông sẽ buông tay ra để cháu gái tự đi làm hết, như vậy cũng là một cách để khảo nghiệm.
Nếu không qua được mấy thử thách này, thì bỏ mấy cái được gọi là khu nuôi dưỡng kia đi.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.