Thánh Vương

Chương 162: Đại hội bắt đầu




Bóng hình của Vân Hải Lam là do hơi nước ngưng tụ thành thành, rất hiển nhiên nàng ta cũng sợ Dương Kỳ đột nhiên hạ sát thủ.
Nhưng mà, Dương Kỳ không cách nào phân biệt được thật giả, điều này chứng tỏ nó vô cùng tinh diệu, nhưng lực lượng của Vân Hải Lam không cách nào làm được, chắc chắn phải mượn lực lượng của pháp bảo hiếm thấy.
Dương Kỳ nhớ tới việc Bách Hoa thánh nữ đã từng nói, cùng là Truyền Kỳ, thế nhưng Thái tử so với Băng Phách thượng nhân cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, có vô số pháp bảo mạnh hơn Băng Phách thần kiếm, nếu như cho Vân Hải Lam một hai món, vậy thì nàng ta có khả năng đoạt giải nhất trên đại hội luận võ.
Dùng hơi nước biến thành người, khiến cho đối phương không cách nào phân biệt thật giả, ngay cả Dương Kỳ cũng không, vậy thì cao thủ cường giả Đoạt Mệnh không cách nào nhận ra được, duy chi có cảnh giới Truyền Kỳ mới có thể phát hiện.
Từ nay về sau, Vân Hải Lam sẽ có ngàn vạn hóa thân, có thể thi triển vô số âm mưu quỷ kế.
"Nhưng mà, mặc cho ngươi có muôn vàn quỷ kế gì, chờ ta tấn chức Truyền Kỳ, tất cả âm mưu sẽ bị ta dùng thực lực phá vạn pháp, có nhiều quỷ kế hơn nữa cũng chỉ phí công."
ánh mắt Dương Kỳ lóe sáng, trong lòng đã âm thầm hạ quyết tâm, Thái tử, Thái Tử hội đều sẽ bị hắn đánh tan.
Nhất là Vân Hải Lam, phải đánh bại thần bảo vệ của nàng ta là Thái tử, khiến cho nàng ta tuyệt vọng, sau đó giết đi, đấy chính là thời khắc đắc ý nhất của hắn.
Hắn bay lên, biến mất trong không trung.
Sau khi hắn rời đi, hơi nước ở chỗ hắn đứng lại ngưng tụ thành một Vân Hải Lam khác.
Nhìn theo bóng lưng Dương Kỳ, ánh mắt của nàng ta hiện lên sự cảnh giác, cho tới khi Dương Kỳ biến mất, nàng ta cũng biến thành hơi nước, mô phòng lại hành động và lời nói của Dương Kỳ lúc nãy.
Cùng lúc đó, ở trên một ngọn núi xa xôi, Vân Hải Lam đang quan sát một vòng thủy quang ở trước mặt, nó liên tục biến ảo, giống như là diễn biến lại hành động vừa rồi.
Trên đỉnh đầu nàng ta có một thứ hình cầu màu xanh lam, không ngừng xoay tròn.
Cái hình cầu kia không phải do chân khí tạo thành, mà là một kiện pháp bảo.
Chỉ chốc lát sau, từ trong hạt châu này có một Vân Hải Lam giống nàng ta như đúc đi ra
"Thế giới thiên huyễn, thế giới thiên huyễn.... Viên ngọc Thế Giới Thiên Huyễn này đúng là thần khí, chẳng những là một cái không gian trừ vật thật lớn, mà còn giúp bản thân nắm giữ được lực lượng ảo cảnh. Thái tử có thể yên tâm giao bảo bối này cho ta hay sao? Cho dù là nhân vật Truyền Kỳ cũng chưa chắc đã có được nó, nhưng mà ta không tin hắn hào phóng như vậy."
Vân Hải Lam lẩm bẩm nói:
"Viên ngọc Thế Giới Thiên Huyễn này thật sự là quá cường đại, không thích hợp lắm khi ở trong tay mình lúc này, cho nên trước khi đại hội luận võ bắt đầu, ta phải trở về học viện Hải Thần một chuyến, tìm một số lãnh đạo cấp cao... nhờ họ xuất thủ tế luyện lại viên ngọc Thế Giới Thiên Huyễn này, như vậy mới không có sai sót. Ta hiện giờ ở trong học viện Thiên VỊ rất được coi trọng, địa vị trong học viện Hải Thần CŨĨ12 được tăng cao, mọi việc đều thuận lợi."
"Nhưng mà, tu vi của Dương Kỳ sao có thể cao như vậy, ngay cả ta cũng nhìn không thấu."
Vân Hải Lam cẩn thận ngẫm nghĩ, sau khi nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, trên mặt nàng ta hiện lên một nụ cười nhạt:
"Dương Kỳ, ngươi quả nhiên đã trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng mà qua cuộc nói chuyện vừa rồi, ta càng tin rằng Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên khẳng định là do ngươi giết. Nếu như vậy, chuyện cũng sáng sủa hơn, hiện tại tìm không được chứng cứ, thế nhưng nó không có nghĩa rằng ta sẽ vĩnh viễn không tìm được.
Chờ khi Thái tử trở về, ta sẽ nói cho hắn biết, bảo hắn đi điều tra chuyện này, ép Giang Phàm nói ra chân tướng sự việc. Ta cũng không tin Giang Phàm dám nói dối ở trước mặt Thái tử?"
Trên mặt Vân Hải Lam hiện lên một nụ cười cao ngạo:
"Dương Kỳ ơi Dương Kỳ, khi nắm được chứng cứ tàn sát đồng môn, ngươi không còn tư cách to miệng nữa. Bằng hừu, gia tộc của ngươi đều có thể bị hành động ngu xuẩn nhất thời của ngươi mà aặp họa diệt môn, ngươi bây giờ cường ngạnh như vậy, chờ tới lúc đó ngươi sẽ phải quỳ aối van xin ta. Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi chết, ngươi là một thanh tốt đao, là một con chó tốt."
Thân hình của nàng ta biến mất, rời khỏi ngọn núi, bay về phía học viện Hải Thần.
Mặt trời mọc, mặt trời lại lặn, hạ qua đi thu lại về, khắp nơi đã có những cơn 2íó lạnh, gió thu lất phất, cây cò hiu quạnh, cây cò thê lương, mới đó mà hai, ba tháng đã qua.
Tuy rằng mùa thu khiến cho trời đất tiêu điều xơ xác, nhưng không khí trong học viện Thiên VỊ lại vô cùng náo nhiệt, vô số đệ tử tạp dịch, đệ tử nội viện, đệ tử ngoại viện, đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm, đều hưng phấn, bời vì đại hội luận võ sắp diễn ra.
Lần tỷ thí này được tổ chức ngay trong học viện Thiên VỊ.
Kỳ luận võ của bốn đại học viện cách khá nhiều năm mới được tổ chức một lần, bốn đại học viện thay phiên nhau làm chủ nhà, hiện giờ tới phiên học viện Thiên VỊ.
Học viện Thiên VỊ là một học viện cổ xưa và lớn nhất, cho nên việc bố trí đã làm xong từ lâu.
Sáng sớm hôm nay, lúc Dương Kỳ mở mắt thì trong học viện đã vô cùng ồn ào, vô số người đến người đi, trên bầu trời thỉnh thoảng có ánh sáng đáp xuống, thậm chí có cả một luồng ánh sáng đi cùng nhau, bay vút tới nơi bố trí cho tân khách, đây là đoàn thể của những học viện khác.
Còn có rất nhiều trường lão phụ trách đón khách đứng ở vị trí được quy định tiếp đãi khách nhân.
Dương Kỳ thỉnh thoảng còn nhận thấy những luồng khí công chấn động bầu trời di chuyển, nhưng hắn không nhìn thấy bóng người, hắn biết đấy là một vị Truyền Kỳ đi tới.
"Một vị truyền kỳ..."
Trong lòng Dương Kỳ thầm nghĩ:
"Không biết lần này có thể nhìn thấy Lãnh tụ học viện trong truyền thuyết hay không? Một số cao thủ cấp bậc thượng cổ đại thánh?"
Hắn biết, người đứng đầu học viện, tuyệt đối là nhân vật cấp bậc thượng cổ đại thánh, thậm chí hoàng đế của Thánh Tổ hoàng triều cũng có thể tới đây.
Hắn hùng tâm vạn trượng, nhìn học viện tràn ngập các loại thanh âm mà muốn ngửa mặt lên trời hét lớn.
Từ sau ngày aặp mặt Vân Hải Lam, hắn bắt đầu bế quan tu luyện, ba tháng trôi qua mặc dù không đột phá tới cường giả Đoạt Mệnh lần 1, thế nhưng tu vi bản thân đã được tăng tiến rất nhiều.
Hắn lợi dụng Địa Ngục Dung Lô luyện hóa toàn bộ Băng Phách thần kiếm, biến nó thành một đạo kiếm khí, có thể cất trong đan điền, vô ảnh vô hình.
Hơn nữa trong ba tháng này, kiếm thuật của hắn đã đạt tới trình độ đăng phong tạo cực, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, kiếm thuật Thái âm Lạc Nguyệt. 7 chiêu kiếm thuật của Đại Vô Tướng kiếm tông đã được hắn vận dụng thành thục.
Thần Ma Phong Ắn của hắn ngày càng vừng chắc.
Cho dù là Minh Thần Chi Mâu, hay Minh Thần Thủ Hộ Khải Giáp, ác Ma Chi Dực, Địa Ngục Dung Lô đều được tăng cường lên cấp bậc mới, chi cần thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, hắn thậm chí có thể câu thông với lực lượng của mặt đất.
Nhưng mà muốn ngưng tụ thành Địa Ngục Chi Môn, liên hệ với không gian khác, triệu hồi Ma thần tuyệt thế trong địa ngục thì chưa được.
Đương nhiên chưa có được Địa Ngục Chi Môn thì nói gì tới Gia Thần Tịnh Thổ.
Thu hoạch lớn nhất trong ba tháng này không phải lực lượng tăng cường. mà là hắn đã có thể liên hệ một chút với hình người màu vàng trong mi tâm.
Hình người màu vàng này được Diêm La quỷ đế gọi là "Chư Thần Ấn Ký", chỉ là một đạo ấn ký mà thôi, thế nhưng Dương Kỳ biết, hình người màu vàng này đã có sinh mệnh của mình.
Chư Thần Ấn Ký không có khả năng hình thành sinh mệnh, hơn nữa còn là một loại sinh mệnh vĩ đại.
Uy lực của hình người màu vàng thế nào, trong lòng Dương Kỳ biết rất rò, lúc trước Diêm La quỷ đế muốn giết hắn. hình người màu vàng đột nhiên bộc lộ uy lực, khí thế ngập trời, trấn áp Ma thần muôn đời.
Một kích của nó đánh tan Diêm La quỷ đế, nếu không phải Diêm La quỷ đế nhanh chóng bò chạy, thì sẽ bị nó chém chết tại chỗ.
Loại nãng lực này sợ rằng ngay cả 4 Lành tụ tối cao của bốn đại học viện cũng không bằng, phải biết rằng Diêm La quỷ đế tồn tại từ thời đại thượng cổ, rất nhiều đại thánh liên thủ mới có thể trấn áp hắn. nếu bây giờ mà thoát khốn nhất định có thể vô địch thiên hạ.
Thế nhưng hình người màu vàng lại đánh bại hắn một cách đơn giản, trong chuyện này nhất định là có huyền bí gì đó, chờ sau khi Dương Kỳ tấn chức tới cảnh 21 ới cao hơn mới có thể biết được.
Hiện giờ mỗi một lần hắn vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, hình người màu vàng ở mi tâm cùng hơi nhúc nhích.
Nhất là lúc sử dụng Thần Ma Phong Ấn. hình người màu vàng giống như giúp hắn thu liễm toàn bộ khí tức.
"Nếu như có một ngày mình có thể vận dụng hình người màu vàng này, vậy thì Thái tử sè bị mình bóp chết. Nhưng mà loại tồn tại vĩ đại như Chư Thần Ấn Ký mình không khống chế được, tất cả đều phải dựa vào thực lực của mình. Căn cứ vào thực lực hiện siờ. chi dựa vào kiếm thuật, ta cũng có thể thoải mái đánh bại cường giả Đoạt Mệnh lần 9, nếu như vận dụng Thần Tượng Trấn Ngục Kình, không biết có thể đấu một trận với nhân vật Truyền Kỳ hay không?"
Dương Kỳ vẫn chưa thấy cao thủ truyền kỳ xuất thủ, cho nên mang tâm trạng mong mỏi muốn đánh một trận.
Dạo này hắn không thấy Dương Tố Tố và Bách Hoa thánh nữ xuất hiện, nếu không đã tới xin Bách Hoa thánh nữ chỉ dạy một chút.
"Huynh đệ cuối cùng cũng xuất quan rồi ư?"
Đám người Lý Hạc từ đàng xa bay tới, thấy tinh khí thần của Dương Kỳ rực rỡ, giống như có thể liên hệ với trời đất. trong lòng họ không khỏi hoảng sợ, hiện giờ họ không biết được huynh đệ của mình đã có cảnh giới gì rồi.
"Các ngươi đúng là đạt được lợi ích không nhỏ đấy."
Dương Kỳ liếc mắt nhìn lướt qua đám người Lý Hạc, thấy họ đã Đoạt Mệnh lần 2, hơn nữa Lương Đông đã Đoạt Mệnh lần 3, đây đều là công lao của Sinh Mệnh Chi Tuyền, nếu không có Dương Kỳ tài bồi, họ có khổ tu 10 năm cũng không được.
ô ô ô ô, ô ô ô ô....
Đột nhiên, có tiếng kèn lệnh từ xa truyền tới.
Tùng tùng tùng, tùng tùng tùng!
Tiếng trống trận mạnh mẽ đánh tan cả mây mù. khiến cho gió thu ngừng chuyển động, ánh mặt trời tỏa khắp không gian, ai nấy đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
"Thiên Long Chiến cổ (trống trận Thiên Long) đã vang lên, đây là thanh âm tập kết, chúng ta đi thôi!"
Lý Hạc thần sắc nghiêm nghị nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.