Thánh Vương

Chương 106: Đoạt mệnh lần thứ hai




Tuy rằng lần này bái sư không thành công, nhưng Dương Kỳ tới Tiểu Càn Khôn Giới đã hấp thu được Cửu Dương tiên khí, việc này là một hoạch lớn hơn bái sư thành công.
Hắn điên cuồng hấp thu và dự trữ, đồng thời nghĩ biện pháp tìm cơ hội tiến vào trong Tiểu Càn Khôn Giới nhiều hơn.
Nếu không có Bách Hoa thánh nữ mang hắn vào, thì hắn chẳng có cơ hội bén mảng tới nơi này, càng không có cách nào hấp thu luyện hóa Cửu Dương tiên khí này.
Nhưng mà hiện giờ Địa Ngục Dung Lô đã tràn ngập Cửu Dương tiên khí, không cách nào hấp thu thêm được nữa, chúng hóa thành mấy nghìn con rồng nhỏ chín màu, vui sướng chạy khắp nơi.
Hiện giờ sinh mệnh bổn nguyên nhất định đã đủ cho hắn đoạt mệnh lần 2, thậm chí còn dư thừa.
Hiện giờ hắn dang muốn rời khỏi Tiểu Càn Khôn Giới tìm một nơi yên tĩnh trùng kích Đoạt Mệnh lần 2.
Việc này tuyệt đối không thể để ai nhìn thấy.
Đoạt mệnh lần 2 có bao nhiêu thanh thế và uy lực, bản thân hắn không rõ, nhưng có thể khẳng định một điều, nó kinh thiên động địa, quỷ thần khó lường.
Lần tấn chức này là một đại bí mật, ngay cả Dương Tố Tố, Bách Hoa thánh nữ cũng không thể biết.
Hiện tại Bách Hoa thánh nữ chỉ biết hắn được một cao thủ độ kiếp thất bại, truyền lại cho sinh mệnh tinh hoa bổn nguyên, thế nhưng không ngờ rằng hắn ta lại có thần cấp khí công.
Nếu một khi nàng ta phát hiện ra, mọi chuyện không còn như trước nữa.
"Được rồi, Tố Tố, lần này sau khi trở về, ta và con phải cùng nhau tu luyện một môn khí công đỉnh cấp, con nhất định phải mạnh hơn Vân Hải Lam, đoạt lấy thể diện cho ta ở trên đại hội, giáo huấn Phong Vân nhị tổ một chút."
Bách Hoa thánh nữ giống như đã hạ quyết tâm.
"Sư phụ xem ra đã quyết định trùng kích truyền kỳ rồi."
Trong lòng Dương Tố Tố rùng mình, nàng ta chưa thấy Bách Hoa thánh nữ nghiêm túc như vậy bao giờ.
"Còn nữa, Dương Kỳ có thể tới Bách Hoa phong nhiều hơn, ta có thể chỉ điểm tu vi cho ngươi một chút, với thực lực hiện giờ của ngươi chắc chắn không thể lấy được thể diện của Vân Hải Lam đâu."
Bách Hoa thánh nữ nói:
"Trên người Vân Hải Lam có khí tức của viễn cổ thần long, hơn nữa Phong Vân nhị tổ sẽ giúp nàng ta đề cao tu vi, chỉ sợ mấy hôm sau sẽ tấn chức đạt tới một cấp độ mới."
"Đa tạ đại trưởng lão."
Dương Kỳ gật đầu.
Ba người ra khỏi Tiểu Càn Khôn Giới.
Vừa về tới Bách Hoa phong, Bách Hoa thánh nữ và Dương Tố Tố đã bắt đầu bế quan.
Dương Kỳ lập tức cáo từ.
"Kỳ nhi, cẩn thận!"
Dương Tố Tố lo lắng dặn dò:
"Vân Hải Lam tính tình âm hiểm, cấu kết Thái Tử hội, hiện tại lại chiếm được hai vị truyền kỳ Phong Vân nhị tổ trợ giúp, sẽ giống như rồng vào biển lớn."
"Cháu hiểu rồi, nhưng mà nàng ta không kiêu ngạo được bao lâu nữa đâu."
Dương Kỳ gật đầu, trong lòng cũng biết Vân Hải Lam đã có một tương lai sáng sủa. Nếu như tiếp tục phát triển, dựa vào chiêu bài Thái tử sẽ được tầng lớp cấp cao của học viện Thiên Vị ủng hộ, chắc chắn sẽ thành một nhân vật hô mưa gọi gió.
"Nhưng mà Thái tử có thể sáng tạo ra một thế lực lớn như Thái Tử hội, nhất định không phải người thường, không ngây thơ giống như mình mấy năm trước, chắc chắn không vì sắp đẹp của Vân Hải Lam mà tài bồi. Điều này khẳng định trên người Vân Hải Lam có một bí mật mà mình chưa biết."
Dương Kỳ bây giờ nhìn vấn đề đã không còn giống tiểu tử ngốc trước kia nữa.
Ngay lúc hắn rời khỏi Bách Hoa phong, trên Bách Hoa phong lập tức bị bao phủ bởi một đám mây, người khác căn bản không thể tiến vào trong đó.
Hắn biết, thầy trò Dương Tố Tố đã toàn lực bế quan.
Lần này tiến nhập Tiểu Càn Khôn Giới, hai thầy trò nàng bị đả kích khá hơn, cho nên quyết tâm đột phá tới cảnh giới cao hơn.
Dương Kỳ nhanh chóng rời khỏi Thiên Mạch sơn, lần này có thể tiến vào Tiểu Càn Khôn Giới đã giúp hắn mở rộng tầm nhìn, trước đây hắn chỉ là một con “dế chũi”, không có khả năng biết chuyện không gian khác, thậm chí cũng không tưởng tượng ra nổi.
Thế nhưng hiện tại trong lòng hắn sáng bừng, hiểu rõ tương lai sẽ có trợ giúp lớn với việc tu luyện.
"Phải nhanh chóng bay khỏi phạm vi của học viện Thiên Vị, đến một nơi xa xôi trùng kích đoạt mệnh lần 2!"
Thân hình Dương Kỳ lao vút đi, chớp mắt đã được mấy trăm dặm, thấy học viện Thiên Vị ở xa xa, hắn vô thanh vô tức vận dụng khí công, nhảy vào một số đám mây. Sau đó thi triển Ác Ma Chi Dực, hắc khí tràn ngập, biến những đám mây xung quanh thành mây đen.
Hắn sợ bị người ta phát hiện cho nên càng bay càng cao.
Càng lên cao, gió trời càng lớn, mới đầu không mãnh liệt lắm nhưng sau đó như cuồng phong bão tốt, khi bay lên độ cao 10 vạn trượng đã bắt đầu phát sinh biến hóa, vô số khí lưu ngưng tụ một cái dòng suối dài 10 dặm, thậm chí mấy trăm dặm, điên cuồng gào thét, muốn xé nhỏ tất cả những thứ khác.
Dương Kỳ nếu không vận dụng chân khí hộ thể cũng sẽ bị xé rách.
Cho dù một toàn núi sắt lớn tới nơi này dũng bị dòng suối khí lưu đánh cho nát bấy.
Ông!
Dương Kỳ ngăn cản gió trời, tiếp tục bay lên cao, hắn muốn đột phá, khiêu chiến cực hạn của bản thân, ở trên này đoạt mệnh lần 2. Khí lưu này là lực lượng của tạo hóa, căn bản không mấy ai đi tới nơi này dò xét.
Thậm chí, cho dù là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, tối đa cũng chỉ có thể bay tới biển mây, nếu muốn lên cao hơn thì vô cùng khó khăn, một khi chân khí hao hết, gió trời thổi tới, hơi lạnh thẩm thấu vào kinh mạch, thân thể đông cứng, việc vận chuyển chân khí bị trở ngại, từ nơi này rơi xuống mà tử vong.
Đây tuyệt đối là hành động nguy hiểm.
Thế nhưng hiện giờ Dương Kỳ càng bay càng cao, ở trong gió trời gào rú, khí lạnh thấu xương, trên người của hắn đã ngưng kết thành một tầng băng tuyết dày, hơi lạnh bắt đầu tiến vào trong kinh mạch của hắn, ý đồ đóng băng kinh mạch.
Nhưng mà Dương Kỳ tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình, trong cơ thể có ẩn chứa địa ngục chân hỏa, lực lượng dung nham, chúng thiêu đốt hừng hực khiến cho tất cả băng tuyết tan dã.
"Bây giờ mới hiểu vì sao cổ nhân lại nói, cao xử bất thắng hàn (nơi cao thường lạnh lẽo). Đúng thật là quá lạnh, nhưng đây lại là một hành động khiêu chiến cực hạn tốt của mình, tốt hơn nhiều so với việc Vân Hải Lam được che chở, mình ở đây khiêu chiến cực hạn của thiên địa, đó mới thực sự là đại trượng phu đỉnh thiên lập địa."
Trong lồng ngực Dương Kỳ sinh ra hào khí vạn trượng.
Hắn bây giờ đã lên quá cao, bầu trời không còn tia sáng mà âm u đen kịt, toàn bộ đều là khí lưu cuồng bạo, giống như đang ở trong cơn lốc địa ngục, bốn bề có vô số dòng suối khí lưu, nhỏ thì dài mấy nghìn dặm, lớn thì hơn mười vạn dặm, điên cuồng gào thét.
Hắn đã thu hồi Ác Ma Chi Dực nhỏ lại khoảng một trượng, hào quang trên cánh liên tục bắn ra, khiến cho vô số khí lưu cuồng bạo bắn tới bị tan rã.
Hắn tuy rằng nhỏ bé nhưng lại vững chãi như núi.
Sau khi ổn định, hắn bắt đầu thả mấy ngàn con rồng nhỏ 9 màu trong Địa Ngục Dung Lô.
Từng con một tiếng vào trong vi hạt.
Ông!
Vi hạt thứ 31... 32, 33... điên cuồng thức tỉnh, chân khí sau lưng Dương Kỳ ngưng tụ thành những con viễn cổ cự tượng, tạo thành một bầy voi có hình dáng thời thái cổ, giống như thời đại mà mãnh thú cai trị.
Một cỗ khí tức hồng hoang xa xưa phát ra.
Từng vi hạt trong cơ thể Dương Kỳ thức tỉnh, ngưng tụ thành chân khí của bản thân.
Mấy nghìn con rồng nhỏ chín màu trong cơ thể hắn liên tục trùng kích trong một canh giờ liền, sau đó hoàn toàn biến thành sinh mệnh bổn nguyên, mà sinh mệnh bổn nguyên lại biến thành chân khí của Thần Tượng Trấn Ngục Kình.
Không một ai tin tưởng, một nhân vật cảnh giới Đoạt Mệnh lại có thể đứng trong gió trời một canh giờ.
Cho dù tin tức có truyền tới tai các vị lão nhân trong học viện Thiên Vị, thì cũng chẳng có ai tin tưởng.
Hắn bộc phát toàn bộ lực lượng bị phong ấn, mạnh mẽ giống như khai thiên tích địa (phá trời mở đất), có uy lực diệt thế.
Nếu như lúc này Phong Vân nhị tổ nhìn thấy Dương Kỳ, chắc chắn sẽ không nói ra những câu lúc trước.
Ầm, ầm ầm...
Liên tục 10 tiếng nổ.
Có chừng 40 con viễn cổ cự tượng xuất hiện sau lưng Dương Kỳ, những viễn cổ cự tượng bằng chân khí này chạy ầm ầm, khí tức phát ra trên người chúng lan tỏa đi rất xa.
Có 10 viên vi hạt nữa được thức tỉnh, từ 30 con viễn cổ cự tượng nay đã đạt tới 40 con, toàn bộ lực lượng của Cửu Dương tiên khí đã bị hấp thu, tiên khí đúng là mạnh mẽ, thảo nào mà chỉ có nhân vật truyền kỳ mới có thể luyện hóa được.
Ngay cả Bách Hoa thánh nữ cũng không có lực lượng luyện hóa tiên khí, Dương Kỳ có thể luyện hóa nên có thể khẳng định được lợi ích mà chúng mang lại cho hắn là vô cùng.
"Giữ vững tinh thần lý trí!"
Trong lúc này, hơn 40 con viễn cổ cự tượng đồng loạt tiến vào trong cơ thể Dương Kỳ.
Nhất thời thân hình Dương Kỳ lại bắt đầu phát sinh biến hóa, giống như kim thiền thoát xác, như cự mãng lột da. Vô số luồng máu tươi phun ra từ lỗ chân lông, bám vào mặt da, ngưng tụ thành một làn da màu vàng, trông hắn bây giờ giống y như một người vàng.
Đây là chỗ thần kỳ của cao thủ đoạt mệnh lần 2, nội ngoại chuyển hoán (trong ngoài chuyển đổi cho nhau).
Ầm ầm!
Trong lúc nhanh chóng đoạt mệnh, chân khí của Dương Kỳ quá mức khổng lồ dường như bị thiên địa nguyên khí phản phệ, một cơn lốc mạnh mẽ trực tiếp xuất hiện trong hư không lao tới.
Bùm bùm...
Một tia sét thật lớn đánh vào người Dương Kỳ, khiến cho chân khí của hắn bắt đầu tan rã.
"Đây là kiếp số của cảnh giới Đoạt Mệnh?" Dương Kỳ dường như hiểu được gì đó, mỗi một lần đoạt mệnh đều phải chịu đựng thiên địa nguyên khí phản phệ.
"Nhưng mà, nhưng mà bản thân mình nhận được kỳ ngộ trong sấm sét, hiện giờ lại gặp phải sấm sét, đúng là kỳ ngộ chỉ dành riêng cho mình, nó có thể giúp cho ta tăng cường thể chất, là một loại thuốc bổ có khả năng dung nhập vào chân khí."
Dương Kỳ cố gắng mở rộng kinh mạch của mình, để cho tia sét vừa rồi tiến vào bên trong, hoàn toàn dung hợp với chân khí bản thân, di chuyển theo từng kinh mạch.
Người khác sợ uy lực của sấm sét như rắn rết, còn lại hắn lại như gặp được bảo bối.
"Đoạt mệnh lần 2!"
Đột nhiên, thân hình hắn ở trong cơn lốc xoay tròn theo chiều trái ngược với chiều quay của cơn lốc, thiên địa nguyên khí lập tức ùa vào trong cơ thể hắn nhiều hơn, một lần nữa ngưng kết thành sinh mệnh tinh hoa.
Hình thái sinh mệnh của hắn đã thay đổi.
Thời khắc đoạt mệnh lần 2 đã tới trước mắt, một khi thành công, lực lượng sẽ tăng mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.