Thanh Niên Óc Chó

Chương 2: Xuyên Không




Việt Nam - Thành Yên Bái - 1h sáng
Trong một căn phòng xa hoa ở phủ Lưu Gia, một thanh niên đẹp zai đang ngủ bỗng dưng mở mắt choàng tỉnh dậy. Người thanh niên này vơ vội lấy cái dép ở cạnh chiếc giường mình nằm và hốt hoảng chạy biết ra khỏi căn phòng, chỉ để lại một câu nói:
"Mịa Kiếp! Đang ngủ ngon thì buồn đái."
Khỏi nói thì mọi người cũng bết thanh niên vừa nay éo phải nhân vật chính của chúng ta. Cùng lúc đó, tại một ngôi nhà nhỏ rách nát cạnh sông Hồng ở vùng ngoại ô Thành Yên Bái, một thanh niên 16 tuổi đang nằm trên một chiếc giường nhỏ xiêu vẹo mà hắn tự làm trông như sắp gẫy vậy. Người thanh niên bỗng dưng mở con mắt đang nhắm chặt và bật dậy khỏi giường một cách điệu nghệ.
"Bốp!" Âm thanh va đập giũa cái trần nhà và đầu thanh niên vang lên một cách vang dội. ( Tội ngu thích thể hiện)
"Đcm! Thằng nào xây nhà óc chó zậy": Thanh niên trẻ trâu ôm đầu bật dậy chửi rủa cái thằng xây nhà một cách không thương tiếc. Lần này thì không thể nhầm lẫn được thanh niên trẻ trâu này chính là bạn của nhân vật chính chúng ta, sau này sẽ được biết đến.
Cùng lúc với thanh niên đang rủa thằng xây nhà và thanh niên đang đi vệ sinh thì có một thằng bằng tuổi với chúng đang chuyên tâm nhìn trộm một căn nhà của hai vợ chồng mới cưới và đương nhiên nó đang quay tay rùi. ( Còn chúng nó đang làm gì thì tự biết nha còn không biết thì lên google tra xem họ làm gì nha.). lần này thì không troll nữa thằng mất dạy đang nhìn trộm nhà người ta này là nhân vật chính Nguyễn Tuấn Sơn nhà ta sau khi tỉnh dậy. Thằng này chấn tĩnh rất nhanh vì nó thường đọc mấy bộ tiểu thuyết xuyên không và hàng ngày ao ước được xuyên không như lũ nhân vật chính trong truyện.
"Vãi cứt thằng chồng này làm lâu vl! Mẹ làm từ 9h tối hôm qua đến tận bây giờ đéo thấy mệt à.": Sơn tự nói trong lòng vừa lau dọn đống sản phầm và kéo quần lên đi về nhà. Căn nhà của Sơn nằm ở cuối con đường dẫn ra khỏi khu bình dân và đương nhiên nhà nó ở đây thì nó éo khá giả gì rồi. Theo như ký ức của người thanh niên bị linh hồn thằng Sơn nhập thể thì hắn tên là Nguyễn Thiên Sơn gần giống tên của main nhà ta và tại sao thằng Sơn có thể cướp lấy cơ thể này mà đi quay tay thì là do cách đây mấy tiếng Thiên Sơn đã đi gặp tổ tiên nó vì tộihàng ngày xem người ta làm việc éo uay tay làm t*ng trùng lên não mà chết.
Anh Sơn nhà ta đang vừa đi về nhà vừa huýt sáo thì "Bẹp" chân dẫm phải một bãi cứt chó to tướng, mặt anh chuyển màu tái mét và trong lòng đau đớn suy nghĩ:
"Vãi! Xuyên không rùi mà vận đen vẫn éo tha." ( Anh Sơn Nhà nghèo éo có tiền mua dép nha, quần áo thì có mỗi một bộ nhặt được ngoài bãi rác mang về khâu lại để dùng.).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.