Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 435: Tâm Tư Nho Nhỏ Của Vương Thanh Chí





Vương Trường Sinh và Vương Trường Phong không dám chậm trễ, vội bước lên phía trước hành lễ: “Vãn bối Vương Trường Phong (Vương Trường Sinh) bái kiến Mạnh tiền bối.”“Mạnh sư thúc, Vương đạo hữu là thân tộc của Vương Minh Nhân đệ tử Từ Tử Hoa Từ sư thúc.”Triệu Vô Cực giải thích.Mạnh Thiên Chính bừng tỉnh đại ngộ, nhìn về phía hai con rối thú bậc hai thượng phẩm ngã ở trên mặt đất, nói: “Ba người các ngươi sau khi về tông, đi Chấp Sự điện một chuyến, Triệu sư điệt đạt được một ngàn điểm cống hiến, Tiêu sư điệt năm trăm, Trần sư điệt năm mươi, ta sẽ đánh tiếng với Chấp Sự điện.”“Cảm ơn Mạnh sư thúc.”Ba người bọn Triệu Vô Cực lộ ra vẻ mặt vui mừng, liên thanh cảm ơn.Mạnh Thiên Chính nhìn về phía Vương Trường Sinh, nói: “Ngươi không phải đệ tử Thái Nhất tiên môn, nguyện ý hỗ trợ, cũng là khó được, bản chân nhân có thể thỏa mãn một yêu cầu không quá phận của ngươi.”Vương Trường Sinh cảm ơn một tiếng, cẩn thận suy nghĩ, nói: “Vãn bối muốn một ít Huyền Băng Hàn Thủy, ít nhiều đều được.”“Huyền Băng Hàn Thủy? Trên tay bản chân nhân không có, sau khi về tông, ta giúp ngươi kiếm một ít Huyền Băng Hàn Thủy, bảo Triệu sư điệt chuyển giao cho ngươi, như thế nào?”“Đa tạ Mạnh tiền bối.”Trên mặt Vương Trường Sinh lộ vẻ vui mừng, cảm ơn một tiếng.Phen hứa hẹn này của Mạnh Thiên Chính, khiến trong lòng hắn mừng thầm không thôi.

Nói thật, hai năm qua, hắn cũng nhờ ba người bọn Triệu Vô Cực hỗ trợ, chỉ kiếm được hơn mười cân Huyền Băng Hàn Thủy, Mạnh Thiên Chính là một trong Thái Nhất tiên môn ngũ kiệt, có hắn hỗ trợ, kiếm được Huyền Băng Hàn Thủy khẳng định dễ hơn một chút.“Ta cần quay về tông môn, các ngươi muốn cùng nhau trở về hay không? Ta có thể đưa các ngươi một đoạn.”Năm người bọn Triệu Vô Cực bàn bạc, gật gật đầu với nhau.“Vậy phiền Mạnh sư thúc (Mạnh tiền bối) rồi.”Vương Trường Sinh thu hồi con rối thú và pháp khí, đi theo Triệu Vô Cực đến trên đám mây lửa màu đỏ.“Đi.”Mạnh Thiên Chính quát nhẹ một tiếng, đám mây lửa màu đỏ chở bọn họ bay về phía bầu trời, không qua bao lâu đã biến mất ở chân trời.Ba canh giờ sau, Vương Trường Sinh và Vương Trường Sinh về tới phường thị Thái Nguyên, đám mây lửa màu đỏ chở bốn người bọn Mạnh Thiên Chính bay về phía sơn môn Thái Nhất tiên môn.
“Thái Nhất ngũ kiệt, quả nhiên là trẻ tuổi tuấn kiệt, không đến năm mươi tuổi đã Kết Đan, cũng không biết Mạnh tiền bối là tu luyện như thế nào.”Vương Trường Phong nhìn đám mây lửa màu đỏ đi xa, dùng một loại giọng điệu hâm mộ nói.“Loại chuyện này không hâm mộ được, chúng ta cố gắng lên!”“Ta cảm giác bình cảnh buông lỏng không ít, ta tính bế quan tu luyện một đoạn thời gian.
Cửu đệ, nếu nhị thập nhất thúc xuất quan, đệ nếu không có việc gì, trở về gia tộc đi! Trong tộc không thể không có người tọa trấn, đệ muội chỉ là Trúc Cơ tầng bốn, ta sợ muội ấy không ứng phó được.”Vương Trường Phong thành khẩn nói.Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Đệ cũng nghĩ như vậy, nhưng không vội, chờ nhị thập nhất thúc xuất quan rồi nói.”Vương Trường Sinh đi Kim Ngọc các một chuyến, mua một lô tài liệu luyện khí.Hai con rối thú bậc hai thượng phẩm đã bị tổn thương, hắn phải sửa nhanh một chút.Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh lấy ra con rối thú vượn khổng lồ và tài liệu luyện khí, bắt đầu sửa con rối vượn khổng lồ.Ngụy quốc, Vương gia bảo.Linh Ngư viện, Tề San San và Vương Thanh Chí ngồi ở phía dưới một cái cây to, hai người đang uống trà nói chuyện phiếm.Trên mặt Vương Thanh Chí lộ ra một nụ cười, nói: “Tề tiên tử, một đoạn thời gian nữa, ta theo mẹ ta đi Tống gia chúc thọ Tống tiền bối, ngươi muốn cái gì, ta mang về giúp ngươi.”“Không cần, Vương đạo hữu, ý tốt của ngươi lòng ta xin nhận, ta cũng không có linh thạch trả ngươi.”Tề San San uyển chuyển từ chối.“Không đáng giá mấy khối linh thạch, hơn nữa, ngươi giúp gia tộc chúng ta chăm sóc linh ngư cùng linh bạng, ta tặng ngươi một vài thứ cũng là nên mà.”Tề San San nhíu mày ngài, lặng lẽ nói: “Vương đạo hữu, lý do này, ngươi từng dùng rất nhiều lần rồi, có thể đổi một cái khác không?”Vương Thanh Chí ngượng ngùng cười, gãi gãi đầu, hàm hậu nói: “Tề tiên tử, ta chỉ là muốn tặng ngươi một vài thứ, không có ý tứ khác.”“Thực không có ý tứ khác?”Tề San San truy hỏi, giọng điệu tăng thêm một ít.Nàng rất rõ tình cảnh của mình, nhất cử nhất động của nàng đều ở trong giám thị của Vương gia.

Mấy năm nay, tộc nhân Vương gia học được từ nàng chăn nuôi linh ngư linh bạng, nàng chưa dốc túi truyền thụ, nhưng giá trị lợi dụng ít đi rồi.Kết cục tốt nhất của nàng chính là gả cho Vương Thanh Chí.

Nói thật, mấy năm qua ở chung, nàng vẫn là có hảo cảm đối với Vương Thanh Chí, Vương Thanh Chí làm việc nghiêm túc, đối đãi người khác thành khẩn, hơn nữa thân phận của hắn bày ở nơi đó, tương lai khẳng định có thể Trúc Cơ, quan trọng nhất là, Vương Thanh Chí rất thích nàng.Nếu có thể gả cho Vương Thanh Chí, nàng mới có thể đạt được một tương lai tốt hơn, mới có cơ hội báo thù cho gia tộc, nhưng Vương Thanh Chí chính là một khúc gỗ, nàng cũng ám chỉ rất nhiều lần rồi, Vương Thanh Chí lại không mở miệng bày tỏ tâm ý, nếu nàng chủ động bày tỏ tâm ý, lại sợ bị Vương Thanh Chí khinh thường.“Cái này...”Vương Thanh Chí không biết trả lời như thế nào, hắn quả thật thích Tề San San, nhưng hắn không dám mở miệng thổ lộ, nhỡ đâu bị Tề San San từ chối, chẳng phải là ngay cả bạn bè cũng không thể làm?Ngay tại lúc Vương Thanh Chí đang nghĩ trả lời vấn đề của Tề San San như thế nào, một con phi ưng màu xanh từ trên trời giáng xuống, Vương Thanh Thiến đứng ở bên trên.“Nhị đệ, mẹ gọi đệ qua đó một chuyến.”“Mẹ bảo đệ? Có chuyện gì sao?”Vương Thanh Thiến trợn mắt trắng dã, chu cái miệng nhỏ nhắn nói: “Ta làm sao biết, đệ đi chẳng phải sẽ biết sao? Hừ, mẹ thật bất công, dẫn đệ đi chúc thọ, không dẫn ta đi.”“Vương đạo hữu, ngươi mau đi đi! Đừng để mẹ ngươi đợi lâu.”Tề San San mở miệng khuyên nhủ.Vương Thanh Chí gật gật đầu, nói: “Vậy ta đi trước, Tề tiên tử.”Hắn bước nhanh đi đến trên lưng con rối phi ưng, Vương Thanh Thiến bắt pháp quyết, con rối phi ưng chở hai người bay về phía bầu trời.Tề San San nhìn Vương Thanh Chí đi xa, thở dài một hơi.“Nhị đệ, đệ nếu thích nàng ấy, thì nói với bà nội đi.”Vương Thanh Thiến thuận miệng nói.“Tỷ, tỷ đừng nói lung tung, đệ với Tề tiên tử không có gì.”Vương Thanh Thiến trừng mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói: “Không có gì? Đệ ba ngày thì hai bữa chạy đi Linh Ngư viện, có gì ăn ngon chơi vui, đệ đều chia sẻ với nàng ấy, đệ không phải thích nàng ấy, đệ là trêu đùa nàng ấy à? Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, thực cho rằng tỷ nhìn không ra, đệ nếu không thích nàng ấy, sẽ năm lần bảy lượt khuyên bảo mẫu thân, sắp xếp nàng ấy gặp mặt lão nhân kia? Đệ nếu thật sự thích nàng ấy, thì sớm một chút nói với bà nội, nạp nàng ấy làm thiếp, nếu không vị tộc thúc nào nhìn trúng nàng ấy, ngươi chẳng lẽ vì nàng ấy mà trở mặt với tộc thúc?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.