Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1297: Bạn Cũ Đến Thăm 1





Vương Trường Sinh lấy ra một mặt lệnh kỳ màu lam, hướng mặt biển nhẹ nhàng nhoáng lên một cái.
Măt biển chợt vỡ toạt ra, một con thuỷ mãng màu lam hình thể thật lớn chui ra từ bên trong đáy biến, đánh về phía cá sấu màu đỏ.Oành đùng đùng!Thuỷ mãng màu lam và cá sấu màu đỏ va chạm vào nhau, bộc phát ra một mảng sương mù lớn màu trắng, hai quang xích lam giao kích.Hư không truyền đến một trận trầm đục, một quả phù văn màu đỏ hiện lên.
Sau một cái mơ hồ, hoá thành một cây hoả mâu dài hơn một trượng.
Giống như sao băng vậy, bắn nhanh về phía Vương Trường Sinh.Mấy ngàn cây hoả mâu màu đỏ tạo thành một cơn nước lũ, đánh về phía Vương Trường Sinh, thanh thế có chút doạ người.Lệnh kỳ màu lam trong tay Vương Trường Sinh đại trướng, vô số lam quang mạnh mẽ xuất hiện.
Hoá thành trùng trùng thuỷ mặc che chắn trước người.Một trận tiếng nổ kinh thiên động địa, trùng trùng thuỷ mạc bị nước lũ màu đỏ đánh vỡ nát.Bầu trời biến thành xích hồng sắc, một đoàn hoả chưởng thật lớn xuất hiện ở trên đỉnh đầu Vương Trường Sinh.

Hoả chưởng vừa xuất hiện, hư không Vương Trường Sinh tựa như đều bị thiêu nở.Hoả chưởng mảu đỏ mang theo sóng nhiệt ngập trời, hung hăng chụp lấy.
Hoả chưởng màu đỏ vẫn chưa hạ xuống, một mảng lớn nước biển đã bị ảnh ngược thành màu đỏ.
Một cỗ sóng nhiệt nóng cháy ập thẳng đến.Oành đùng đùng!Vương Trường Sinh bị hoả chưởng màu đỏ dánh trúng, trùng trùng đại hoả bao trùm thân thể Vương Trường Sinh.Hạ Hầu Phong nhướn mày, Vương Trường Sinh tốt xấu gì cũng là Nguyên Anh tu sĩ.
Cho dù chỉ là vừa mới kết anh, cũng sẽ không dễ dàng bị đánh bị thương như vậy, không hợp với lẽ thường.Thần thức hắn đại khai, tìm kiếm tung tích của Vương Trường Sinh.Đúng lúc này, hắn ở địa phương cách xa mấy chục trượng, chợt sáng lên vô số quang điểm lam sắc.
Sau một cái mơ hồ, hoá thành bóng người Vương Trường Sinh.“Thuỷ độn thuật!”Trong mắt Hạ Hầu Phong chợt loé lên ngạc nhiên.
Hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì.
Chỉ có thể tu mới có dám tiến sát công kích.
Những người tu tiên khác đều đứng thật xa, lợi dụng thần thông và pháp bảo công kích kẻ địch.Hắn dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Anh đã kết anh nhiều năm, kinh nghiệm đấu pháp phong phú.

Bấm niệm pháp quyết , quanh thân hiện ra vô số hoả diễm màu đỏ.
Bao trùm trong phạm vi ba mươi trượng, bao bọc Hạ Hầu Phong ở bên trong.Tay áo bào Hạ Hầu Phong run lên, b ắn ra ba thanh phi đao có hồng quang không ngừng lưu chuyển.
Hoá thành ba đạo cầu vồng màu đỏ, bay thẳng đến hướng Vương Trường Sinh.“Phập” một tiếng trầm nặng, Vương Trường Sinh bị ba đạo cầu vồng màu đỏ xuyên thủng thân thể.“Huyễn ảnh! Hoá ảnh thuật? Khôi linh thuật? Thuỷ nguyệt hoá linh quyết?”Hạ Hầu Phong nhíu mày, thần thông cùng loại có không ít.
Trong lúc nhất thời, hắn cũng không chắc chắn.Cách đó không xa phía trước hắn sáng lên vô số lam quang, hoá thành bộ dáng của Vương Trường Sinh.Lam quang chợt loé, chín Vương Trường Sinh biến ảo mà ra.Mười Vương Trường Sinh tản ra, từ các phương hướng khác nhau đánh về phía Hạ Hầu Phong, tốc độ cực nhanh.Hạ Hầu Phong sắc mặt khẽ biến, thả ra cuồn cuộn hoả diễm đánh về phía Vương Trường Sinh.
Khống chế ba thanh phi đao màu đỏ bổ về phía Vương Trường Sinh.
Đồng thời lại lấy ra một mặt thuẫn bài màu đỏ, nháy mắt trướng đại, không ngừng bay lộn vòng quanh thân hắn.“Phốc phốc phốc” vài tiếng, mười Vương Trường Sinh hoặc bị hoả diễm màu đỏ bao phủ, hoặc bị phi đao màu đỏ chém vỡ nát.Oành đùng đùng!Biển lửa màu đỏ bao phủ Vương Trường Sinh chợt tan ra, hỏa diễm tứ phía.
Vô số lam sắc quyền ảnh b ắn ra, rợp trời đánh về phía Hạ Hầu Phong.Hạ Hầu Phong kẽ hừ một tiếng, tay áo run lên.

Tay phải hướng vào hư không trước người vỗ, một cái xích sắc hỏa chưởng lớn hơn mười trượng bay ra.Vô số lam sắc quyền ảnh bị xích sắc hỏa chưởng đánh trúng vỡ nátm đánh vào mặt trên xích sắc thuẫn bài, vang lên một trận trầm đục.Lam quang chợt lóe, một đạo lam quang từ bên trong biển lửa màu đỏ bay ra, bay về phía Hạ Hầu Phong với tốc độ rất nhanh.Hạ Hầu Phong bấm niệm pháp quyết, ba thanh phi đao màu đỏ hung hăng bổ về phía lam quang.Khanh khanh khanh!Tiếng kim loại chạm nhau liên tiếp vang lên, thanh phi đao màu đỏ không hẹn mà cùng dội ngược lại ra ngoài.Lam quang xuấthiện ở trước mặt Hạ Hầu Phong.
Đúng vậy, là Vương Trường Sinh, hai tay của hắn mang một bộ quyền sáo ánh vàng rực rỡ.Trong mắt Vương Trường Sinh hung quang chợt lóe lên, song quyền sáng lên kim quang chói mắt, đập tới xích sắc thuẫn bài.Hạ Hầu Phong giật mình kêu lên, bị thể tu gần người, phiền toái lớn.Bên ngoài thân hắn sáng lên vô số hồng sắc phù văn, một cái mơ hồ sau, hóa thàh một cái lớp màng màu hồng, trên mặt có vô số hình hỏa diễm.Phòng ngự linh thuật hỏa ly tráo.Một tiếng trầm nặng, Vương Trường Sinh tay phải đánh vào trên xích sắc thuẫn bài, xích sắc thuẫn bài nhanh chóng bị lõm xuống, xuất hiện từng vết rách lớn, linh quang ảm đạm xuống dưới.Vương Trường Sinh há mồm, từng mảng lớn hỏa diễm màu đen bay ra, đánh vào trên hắc sắc hỏa diễm.
Đúng vậy, chính là Huyền u hắc liên hỏa.Vương Trường Sinh trải qua nhiều năm đào tạo như vậy, uy lực của Huyền u hắc liên hỏa tăng lên không ít.Xích sắc thuẫn bài bị Huyền u hắc liên hỏa bao vây, linh quang ảm đạm xuống.Tay trái Vương Trường Sinh đánh vào trên mặt xích sắc thuẫn bài.
Xích sắc thuẫn bài nhanh chóng bị phá vỡ ra, bốn phần ngũ liệt.Song quyền vàng rực rỡ đánh vào trên lớp màn màu đỏ, lớp màn màu đỏ một lát sau cũn vô pháp chống đỡ, bị phá vỡ ra, hai tay nện vào trên người Hạ Hầu Phong.Thân thể Hạ Hầu Phong như diều đứt dây vậy, bay ngược ra ngoài, ở nửa đường phun ra một mồm máu tươi, sắc mặt liền tái nhợt xuống.Vương Trường Sinh trong mắt chợt ngạc nhiên, hắn thật không ngờ là Hạ Hầu Phong như vậy mà không đáng được..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.