Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1259: Thanh Sơn Phụng Dưỡng





Bên ngoài, hắn là vì tình cảm ngày xưa mới ra tay cứu giúp, cái này cũng có thể nói được.Tô Băng Băng đã ở lại Linh Miết phường thị, nàng đã muốn Kim đan, nếu nàng ra mặt thì Lâm Nhược Y cũng không cự tuyệt, đến xem thương thế Trình Chấn Vũ.Phía sau lưng Trình Chấn có một mảng huyết nhục mơ hồ, xung quanh có một chút chỗ bị cháy, giống như bị pháp thuật hệ hỏa uy lực lớn đánh trúng.“Khí huyết hao tổn nghiêm trọng, dùng một lọ Huyết nguyên đan, an dưỡng thật tốt.
Nhờ các ngươi đưa đến đúng lúc, nếu chậm trễ thêm mấy tháng nữa, cho dù có cứu hắn trở về cũng sẽ để lại di chứng.”Lâm Nhược Y xem xét thương thế Trình Chấn Vũ, lấy ra một lọ Huyết nguyên đan, nói.“Đa tạ, Lâm đ@o hữu, chút lòng thành nhỏ, bất thành tâm ý.”Vương Trường Sinh cảm ơn một tiếng, lấy ra một viễn Trữ vật châu màu xanh, đưa cho Lâm Nhược Y.“Không cần, xem mặt mũi Vương sư đệ, lần này sẽ không thu phí ngươi, coi như ngươi nợ ta một món ân tình, ngày sau muốn ngươi hỗ trợ, hy vọng ngươi không chối từ.”Lâm Nhược Y cũng không ngốc.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều tu luyện đến Kim đan tầng chín, khoảng cách với Nguyên anh kỳ chỉ có một bước, cùng với một chút hao tổn, còn không bằng để cho đối phương nợ một chút ân tình.”Vương Trường Sinh hơi hơi sửng sốt, gật đầu đáp ứng.Trịnh Nam vội vàng lấy một viên Huyết nguyên đan, đưa cho Trình Chấn vũ ăn.Sau khi ăn vào Huyết nguyên đan, Trình Chấn Vũ sắc mặt tái nhợt rất nhanh liền khôi phục hồng hào.“Vương đạo hữu, đa tạ.
Các ngươi về trước nghỉ ngơi đi.
Ta ở lại chiếu cố phu quân là được.

Nếu phu quân tỉnh lại, ta lập tức thông báo ngươi.
Đa tạ.”Trịnh Nam cảm kích nói.“Tiện tay mà giúp thôi.
Trình phu nhân, muốn chúng ta hỗ trợ, không cần khách khí.”Uông Như Yên cười nóiVương Trường Sinh gật gật đầu nói: "Đúng vậy! Chúng ta và Trình đạo hữu là chỗ quen biết.
Chúng ta còn có việc, ngươi trước tiên là chiếu cố tốt cho hắn.
Có cần chỗ của chúng ta, cứ mở miệng.”Nói xong lời này, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xoay người rời khỏi, để lại hai người Trịnh Nam và Trình Chấn Vũ.“Phu quân, ngươi nhất định không cần.
Nếu ngươi có chuyện không hay xảy ra, ta nhất định sẽ không bỏ qua tu sĩ Nhật Nguyệt cung.”Trịnh Nam đằng đằng sát khí, mắt đẹp đầy hàn quang.“Băng Băng, nhiều năm như vậy không gặp, ngươi có tốt không?”Vương Trường Sinh nhìn Tô Băng Băng cười nói.Thời gian trôi qua quá nhanh, Vương Trường Sinh còn nhớ rõ thười điểm lần đầu tiên gặp Tô Băng Băng, nàng còn rấy nhỏ, rất ham chơi, vậy mà trong nháy mắt nàng đã tiến vào Kim đan kỳ.“Rất tốt.
Cữu cữu, cữu nương, các ngươi mau kết anh đi.”Giọng điệu Tô Băng Băng có chút hâm mộ.
Nàng là băng linh căn, tiến vào Kim đan kỳ là không có vấn đề, Nguyên anh kỳ mới khó nói.Tư chất cũng vậy, công pháp cũng thế, chỉ dùng để cho ng tu tiên tu luyện giai đoạn đầu nhanh một chút, thần thông lớn hơn một chút.
Tư chất cũng không phải là tuyệt đối.Thái Nhất tiên môn có năm sáu tu sĩ dị linh căn, còn có được tu sĩ linh thể.

Nếu luận về tư chất tốt, Tô Băng Băng chỉ là trên trung đẳng, nàng đối với Kết anh không có bao nhiêu nắm chắc.Vương Trường Sinh gật gật đầu nói: “Chúng ta trở về Đông Hoang một chuyến, đụng phải đệ đệ ngươi Ngọc Nhân.
Tính toán, Nhị tỷ đi nhiều năm như vậy.
Vị tỷ tỷ như ngươi, chiếu cố đệ đệ nhiều một chút, biết không?”“Nếu gặp phải cái phiền toái không giải quyết được, nhớ kỹ nói với cữu cữu và cữu nương con, chúng ta sẽ hết sức giúp ngươi.
Ngươi vẫn là như cũ, vẫn là đứa cháu gái ngoại của chúng ta, ta và cậu ngươi sẽ chiếu cố tốt cho ngươi.”Uông Như Yên nắm chặt hai tay Tô Băng Băng, vẻ mặt từ ái nói.Tô Băng Băng ngọt ngào cười nói: “Đã rõ, cữu cữu, cữu nương.”Vương Trường Sinh hỏi Tô Băng Băng về cuộc sống tu luyện hằng này, Tô Băng Băng nói đơn giản một chút.Nàng ở Thái Nhất tiên môn cũng không tệ lắm, bởi vì có cơ duyên với Vương Minh Nhân và Vương Thanh Sơn, đồng môn khác đối với nàng rất tốt.Một trận tiếng kèn trầm thấp vang lên, Tô Băng Băng lấy ra một cái ốc biển màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, thanh âm Vương Thanh Sơn chợt vang lên: “Băng Băng biểu muội, ta và Minh Nhân thúc công đã trở về, ngươi gần đây thế nào?”“Ta đang ở cùng cữu cữu và cữu nương nói chuyện phiếm.
Thanh Sơn biểu ca ngươi có muốn tới đây không?”“Cữu thúc, cữu thẩm đang ở đây? Chúng ta lập tức tới.”Vương Trường Sinh đã lâu không gặp Vương Thanh Sơn, hắn biết chuyện tình Vương Thanh Sơn bị thương.
Nói thật, hắn có chút bất mãn với sự tham công liều lĩnh của Vương Minh Nhân, thiếu chút nữa hại chết Vương Thanh Sơn.Vương Minh Nhân muốn lập công, Vương Trường Sinh có thể lý giải, nhưng mà Vương Minh Nhân hắn không thể tự tiện lôi kéo Vương Thanh Sơn đi mạo hiểm.

Nếu Thái Nhất tiên môn bố trí coi như xong, vấn đề không phải, mà là Vương Minh Nhân sốt ruột lập công, tự tiện hành động.Điểm này, Vương Trường Sinh không thể nhận, hắn đối với Vương Thanh Sơn so với thân nhi tử còn thân hơn.
Lượng lớn thời gian là vì Vương Thanh Sơn luyện chế phi kiếm pháp bảo.
Vương Minh Nhân thì ngược lại, lôi kéo Vương Thanh Sơn đi mạo hiểm, chỉ là vì thõa mãn tư dục cá nhân của Vương Minh Nhân.Bất mãn thì bất mãn, Vương Minh Nhân đã bái nhập Thái Nhất tiên môn, cũng đã tiến vào Kim Đan kỳ.
Vương Trường Sinh không có cách nào quản đc Vương Minh Nhân, cũng không có biện pháp trừng trị Vương Minh Nhân.Luận về tu vi, Vương Minh Nhân và hắn đều là Kim đan kỳ.
Luận về bối phận, Vương Minh Nhân là thúc thúc của Vương Trường Sinh.Không quá bao lâu, Vương Minh Nhân và Vương Thanh Sơn xuất hiện ở trước mặt Vương Trường Sinh.“Cữu thúc, cữu thẩm, sao các người lại tới đây, trong tộc vẫn tốt sao?”Vương Thanh Sơn nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, mười phần cao hứng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.