Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1166: Thất Tuyệt Đao Hoàng Trong Truyền Thuyết





Chu Vân Tiêu chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, chợt xuất hiện trên không một mảng hải vực vô biên vô hạn.
Một cỗ trọng lực khó có thể ngăn cản đánh úp lại từ bốn phương tám hướng, giống như muốn nghiền nát thân thể hắn vậy.Oành đùng đùng!Hai con giao long màu lam từ dưới đáy biển chui ra, giương nanh múa vuốt đánh về phía Chu Vân Tiêu.Chu Vân Tiêu mặt không đổi sắc, trường đao màu đỏ trong tay hung hăng bổ xuống.
Bay ra một đạo ánh lửa màu đỏ thật lớn, khí thế hùng hổ chém về phía hai con giao long.Tầng ba mươi hai, Hàn Thiên Tuyền sử dụng bốn thanh phi kiếm màu sắc khác nhau, vây quanh một lão giả áo bào đỏ mặt đầy hồng quang.Lão giả áo bào đỏ là người lần trước vượt ải Trấn tiên tháp, tu sĩ Kim Đan Hoả Nha thượng nhân.
Hoả Nha thượng nhân tinh thông hoả hệ pháp thuật, còn có một con thượng phẩm bậc ba Ly Hoả mãng.Đương nhiên, Hoả Nha thượng nhân và Ly Hoả mãng đều là huyễn hoá mà ra, không phải là người thật.“Đông tuyết phong linh kiếm trận!”Cùng tiếng hô của Hàn Thiên Tuyền, Đông tuyết kiếm mũi nhọn đại trướng.
Cuồng phong chợt gào thét, từng bông tuyết lớn đậu trên vai hắn, nhiệt độ cũng bắt đầu chậm lại.Ngay từ đầu, bông tuyết chỉ đậu từng hạt nhỏ.
Không quá bao lâu, bông tuyết đã lớn ngang quả dưa hấu.

Thậm chí trên trời cao đã bắt đầu xuất hiện mưa đá, mỗi khối mứa đá lớn tầm một thước.
Từ trên cao rơi xuống, đánh về hướng Hoả Nha thượng nhân và Ly Hoả mãng.Hoả Nha thượng nhân biến đổi pháp quyết, hoả diễm quanh thân đại trướng.
Bông tuyết và mưa đá chỉ cần tới gần hắn trong bán kính năm trượng đều biến mất không thấy.Mặt đất bắt đầu kết băng, từng tầng bang nhanh chóng lan tràn rộng mở.
Trời cao xuất hiện vô số đám mây đen, vô số băng truỳ dài hơn một thước bay ra từ bên trong mây đen.
Rợp trơi rợp đất tạp về hướng Hoả Nha thượng nhân và Hoả Ly mãng.Băng truỳ giống như vô cùng vô tận vậy, không ngừng bay ra từ bên trong mây đen.
Đây còn chưa hết, từng đạo kiếm khí màu trắng tản mát ra hàn ý thấu xương bắn ra từ trên thân kiếm hắn.Không đến nửa khắc thời gian sau, Hoả Nha thượng nhận và Hoả Ly mãng biến thành khối băng, tầng băng trên mặt“Hạ lôi!”Hàn Thiên Tuyền hét lớn một tiếng, Hạ lôi kiếm nở rộ ra ánh sáng bạc chói mắt.
Vô số tia chớp thô to màu bạc bay ra, bổ về phía Hoả Nha thượng nhân và Ly Hoả mãng đang bị đóng băng.Oành đùng đùng!Khối băng bị đánh vỡ nát thành bốn năm phần, Hoả Nha thượng tiên và Ly Hoả mãng biến mất không thấy.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiên ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, trên mỗi một ngọc bàn đều có một kiện bảo vật.Hàn Thiên Tuyền giống như không nhìn thấy, trầm giọng nói: “Ta tiếp tục vượt ải.”Hắn là đại đệ tử của Tiêu Diêu kiếm tôn, đương nhiên sẽ không dừng lại ở đây.
Mục tiêu của hắn làm tầng thứ ba mươi sáu, muốn vượt qua Tứ Quý kiếm tôn.…Tầng thứ ba mươi bốn, một lão giả áo bào đỏ và một mỹ phụ váy lam đang vây công một thanh niên áo vàng cầm trong tay trường đao màu vàng.Thanh niên áo vàng vẻ mặt lạnh lùng, trường đao màu vàng trong tay không ngừng bổ về phía đối diện.
Thả ra từng đạo đao khí lớn màu vàng.
Nơi nào đao khí màu vàng đi qua, hư không đều vang lên tiếng xé gió chói tai.Lão giả áo bàng vàng và mỹ phụ váy làm đều có tu vi Kim Đan tầng tám.
Bọn họ là tán tu Kim Đan kỳ thành danh nhiều năm của tu tiên giới Nam Hải.

Thanh niên áo vàng còn lại là Thất Tuyệt đao hoàng Kim Đan kỳ.“Vô tình trảm!”Thất Tuyệt đao hoàng hét lớn một tiếng, hơn tram đao khí màu vàng dài năm mươi trượng bay ra, khí thế hùng hổ chém về phía hai người.Lão giả áo bào đỏ lấy ra một mặt thuẫn bài, nháy mắt biến lớn, che chắn ở trước người.
Mỹ phụ váy lam lấy ra hai viên châu màu lam, hoá thành một lớp thuỷ mạc mênh mông, che kín hai người bọn họ.Oành đùng đùng!Vang lên mổ trận gầm rú đinh tai nhức óc, hơn tram đạo đao khí màu vàng dễ dàng phá đi lớp phòng ngự của hai người.
Hai ngời bị chém thành một mảng thịt nát.Kim quang chợt loé, một nữ đồng váy kim sắc xuất hiện, chính là khôi lỗi thủ tháp.“Hai tên ngu xuẩn, sức người không đủ còn muốn mơ tưởng làm rắn nuốt tượng.
Cũng không tự nhìn xem bản thân có mấy phân mấy lượng.
Xông qua được ba mươi tầng, mang bảo vật rời đi không phải tốt hơn sao? Như vậy cũng tốt, tiện nghi cho ta.”Nữ đồng váy kim sắc lẩm bẩm, thu hồi tài vật của hai người.Chính là vì người tu tiên có lòng tham, luôn cảm thấy mình có thể xông qua ba mươi sáu tầng.
Bảo vật của Trấn tiên tháp mới có thể dùng mãi không hết.“Thất Tuyệt đao hoàng! Có chút ý tứ.
Nếu tính kĩ thì có ba mươi lăm Kim Đan tu sĩ chết ở trên tay ngươi rồi.

Kim Đan kỳ đã mạnh mẽ như vậy, không biết ngươi có thể phi thăng linh giới hay không.
Dựa theo tiến độ này, không cần tới ngàn năm, ta có thể thu thập được đủ bảo vật, khôi phục tự do, trở về thượng giới rồi.”Nữ đồng váy kim sắc lẩm bẩm, hoá thành một mảng kim quang biến mất không thấy.…Bên ngoài Trấn tiên tháp, tại một toà hoang đảo, ánh mắt Vương Hữu Du nhìn chằm chằm Trấn tiên tháp.Tầng thứ ba mươi bốn quang mang ẩm đạm xuống, tầng thứ ba mươi lăm không có sáng lên.
Điều này thuyết minh tu giả vượt ải thất bại, thân tử đạo tiêu.“Lại thất bại, lão phu nhớ không thầm thì tầng thứ ba mươi bốn là hư ảnh của Thất Tuyệt đao hoàng.
Lại không có người nào có thể vượt qua được tầng thứ ba mươi bốn.”Lão giả kim bào của Nhật Nguyệt cung nhíu mày nói.“Hắc hắc, Thất Tuyệt đao hoàng là người được xưng là người đệ nhất dưới cấp bậc Hoá Thần.
Lâm đạo hữu, nghe nói Thất Tuyệt đao hoàng có đi ngang qua Nhật Nguyệt cung các ngươi.
Hắn chắc là tìm Nhật Nguyệt cung chủ luận bàn đúng chứ! Không biết kết quả như thế nào?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.