Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1147: Uỷ Thác Của Uông Hoa Sơn





Gia tộc đột nhiên phái tới một tu sĩ xa lạ lãnh đạo gia tộc, Vương Thanh Thuân cũng không thể tiếp thụ.Đương nhiên, thay đổi một vị tộc nhân, chưa chắc có thể quyết đoán và chỉnh hợp thực lực tộc nhân.Hai chi tộc nhân, thống nhất để Vương Thanh Thuân quản lý, tộc nhân tân sinh có linh căn sẽ đưa đến Hắc ưng sơn mạch bồi dưỡng một đoạn thời gian.
Giáo huấn lý niệm gia tộc, giảng giải lịch sử phát triển gia tộc, tăng cường lòng trung thành của tộc nhân gia tộc.“Lão tổ tông, chúng ta còn có thể quay về Thanh Liên sơn trang sao?”Một nam đồng tám tuổi tò mò hỏi.Vương Thanh Thuân trịnh trọng gật đầu nói: “Có thể, chỉ cần chúng ta cao thấp đồng lòng, tâm hướng về cùng một chỗ, lực hướng một điểm.
Chúng ta nhất định có thể trùng kiến gia tộc.
Giang sơn lớn xuất tài nhân, tương lai gia tộc dựa vào các ngươi.
Nếu có thể trùng kiến gia tộc, các ngươi nhớ rõ đến mộ phần của ta, nói cho ta biết một tiếng.

Mang tro cốt của ta thả vào Thanh Liên sơn trang.”Nói tới đây, Vương Thanh Thuân lộ vẻ mặt hồi ức, nhìn về phía vị trí của Thanh Liên sơn.“Lời này ta không tán đồng, Thanh Thuân, ngươi vẫn còn cơ hội, gia tộc cần ngươi.”Một thanh âm cô gái chợt vang lên.Vừa dứt lời, một mỹ phụ dáng người thướt tha mặc váy lam đi đến, chính là Uông Như Yên.Nàng vội vàng tế bái cha mẹ, liền chạy tới Khánh quốc.
Chỉ sợ Vương Thanh Thuân xảy ra chuyện.Vương Thanh Thuân nhìn thấy Uông Như Yên, hơi sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Cửu thẩm, ngài như thế nào lại đến đây?”Hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì, khoát tay áo, dặn dò nói: “Các ngươi đều đi xuống đi!”“Là, lão tổ tông.”Hơn hai mươi người tộc nhân trăm miệng một lời đáp ứng, lục tục rời khỏi.Uông Như Yên đi đến trước mặt Vương Thanh Thuân, lấy ra một hộp gỗ màu xanh đưa cho Vương Thanh Thuân, rồi nói: “Thanh Thuân, ngươi nhìn xem bên trong là cái gì.”Vương Thanh Thuân vừa mở ra hộp gỗ đã nhìn thấy, bên trong có một quả dương đào, mặt ngoài có một chút dường vân màu vàng.“Cửu thẩm, đây là…”Vương Thanh Thuân mơ hồ đoán được điều gì, hắn không biết linh quả trước mặt là linh quả gì.
Nếu là tài liệu yêu thú, hắn có thể nhận ra được.
Kì trân dị bảo của tu tiên giới nhiều vô số kể, hắn nhớ không hết, cũng không có hứng thú nhớ.Uông Như Yên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, còn có thêm một linh quả, quả nửa là linh quả kéo dài tuổi thọ.Uông Như Yên mìm cười nói: “Đây là Thọ nguyên quả, có thể gia tăng năm mươi năm dương thị.
Thanh Thuân, ngươi chữa trị kinh mạch, ăn vào Thọ nguyên quả, vẫn còn cơ hội đánh sâu và Kim Đan kỳ.”“Thọ nguyên quả!”Vương Thanh Thuân hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên mười phần kích động.“Ta và Cửu thúc của ngươi đi thám hiểm, có được vài quả Thọ nguyên quả này.
Ta và Cửu thúc ngươi phân biệt đưa cho ngươi và Thanh Kỳ.
Thanh Thuân, có Thọ nguyên quả này, ngươi vẫn còn cơ hội đánh sâu vào Kim Đan kỳ.”Uông Như Yên có vẻ xem trọng Vương Thanh Thuân, Vương Thanh Thuân cùng Vương Trường Sinh từ núi thây biển lửa mà giết đi ra.
Dư thừa pháp luật.
Quan trọng nhất là, Vương Thanh Thuân làm việc cẩn thận.
Điểm này, từ khi hắn tiến vào di chỉ Kim Dương tông tầm bảo có thể nhìn ra được.Vương Thanh Thuân nhìn Thọ nguyên quả trong hộp gỗ, tâm tình mười phần kích động, nử ngày cũng chưa nói nên lời.“Được rồi, ngươi mau đi tìm địa phương ăn Thọ nguyên quả đi, luyện hoá dược lực.

Kim Đan linh vật qua một đoạn thời gian ta sẽ cho người đưa qua đây.”“Vâng, Cửu thẩm.”Ngày thứ hai, Vương Thanh Thuân mở cửa phòng đi ra.Đầu của hắn từ màu trắng biến thành màu đen, khuôn mặt già nua cũng biến mất không thấy.
Một thân khí sắc đầy hồng quang.Uông Như Yên cẩn thận đánh giá một chút Vương Thanh Thuân, hài lòng gật đầu, cười nói: “Không sai, Thanh Thuân, Thọ nguyên quả có hiệu quả không tồi, không hổ là kỳ quả thiên địa.”Vương Thanh Thuân cúi người hành lễ với Uông Như Yên, cảm kích nói: “Cảm tạ, Cửu thẩm.”Thọ nguyên quả có thể gia tăng thọ nguyên, mười phần quý hiếm.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nguyện ý cho hắn dùng, phần ân tình này quá lớn.“Ngươi đã cống hiến cho gia tộc không ít rồi.
Thanh Thuân, đây là ngươi nên có.
Được rồi, tộc nhân Đông Hoang giao cho ngươi, ta và Cửu thúc toạ trấn Nam Hải.
Nước xa không cứu được lửa gần, ngươi cần tìm cơ hội, trân trọng cơ hội quý hiếm lần này, tranh thủ tiến vào Kim Đan kỳ.”“Cửu thẩm, ta đã nhớ kĩ rồi.

Ngài và Cửu thúc cứ yên tâm đi! Ta sẽ quản thúc tốt tộc nhân Đông Hoang.”Uông Như Yên gật gật đầu, dặn dò vài câu sau đó rời khỏi Hắc Ưng sơn mạch, thẳng tiến đến Sở quốc.Hơn nửa năm sau, nàng chạy tới Sở quốc, xuất hiện ở trên không một maảng sơn mạch xanh biếc dài liên miên không dứt.Lúc trước vì đối kháng thế lực khác, lấy Dược vuong cốc cầm đầu ba môn phái nữa hợp lại thành Tam tiên tông.
Uông Hoa Sơn cũng dẫn theo tộc nhân gia tộc gia nhập.
Trải qua nhiều năm phát triển và dung hợp, ba phái và Uông gia đã dung hợp hoàn toàn cùng nhau.
Đều là đệ tử Tam tiên tông.“Người tới là người nào? Nơi này là địa bàn Tam tiên tông chúng ta, người rảnh rỗi chớ lại gần.”Một đội tu sĩ tuần tra xuất hiện ở phía chân trời, rất nhanh bay tới hướng Uông Như Yên.Không qua bao lâu, bọn họ liền ngừng lại, tu sĩ cầm đầu nhìn thấy Uông Như Yên, biến sắc kinh hô: “Là di nãi nãi sao? Ta là Uông gia đệ tử.”Uông Như Yên gật gật đầu, dặn dò: “Tam bá cong có ở tông môn không? Ta có việc tìm người.”“Có ở! Di nãi nãi, mời đi theo ta, những người khác tiếp tục tuần tra đi.”Sau một chén trà nhỏ thời gian, Uông Như Yên xuất hiện ở trước một toà đại điện rộng mở.
Uông Hoa Sơn ngồi ở ghế chủ toạ, đầu hắn đầy tóc bạc, khuôn mặt già nua..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.