Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1107: Tu Sĩ Kim Đan Thứ Sáu





Những người khác hai mặt nhìn nhau, trăm miệng một lời nói: “Vâng, chưởng môn sư huynh.”Lấy hiểu biết của bọn họ mà nói, đương nhiên có thể nhìn ra được.Trương Triển Phong đây là lấy lý do thoái thác, muốn che dấu nguyên nhân chân chính khiến Kiếm phong dẫn phát dị tượng.Bọn họ đều có chút tò mò, Vương Thanh Sơn làm thế nào mà tạo nên được dị tượng vạn kiếm tề minh?Bên trong Kiếm phong, vô số phi kiếm gãy, rơi tán loạn trên mặt đất.
Kiếm phong bị chẻ làm hai, một khe hở kéo dài từ chân núi đến đỉnh núi.
Bên trong khe hở có thể nhìn thấy một cự kiếm trắng noãn màu trắng, tản mát ra kiếm khí ngập trời.Cự kiếm màu trắng có linh khí bức người, trên bầu trời kiếm phong phi kiếm kịch liệt chớp động, đồng thời phát ra từng tiếng kiếm minh thanh.Một thanh phi kiếm trong suốt màu xanh sáng lơ lửng giữa không trung.
Chính là phi kiếm bản mạng của Vương Thanh Sơn, Thanh ly kiếm.
Cũng không nhìn thấy bóng người Vương Thanh Sơn ở đâu.Một cỗ kiếm ý kinh người từ bên trong cự kiếm màu trắng lao ra, đánh thẳng đến Thanh ly kiếm.Thanh ly kiếm kịch kiệt chớp động, phát ra từng tiếng kiếm minh chói tai, hào quang tắng vọt, trảm vỡ nát kiếm ý.Oành đùng đùng!Vang lên một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, một cỗ khí lưu cường đại nhanh chóng khuếch tán, thổi bay lượng lớn kiếm gãy.Cự kiếm màu trắng tựa như bị Thanh ly kiếm chọc giận, hào quang đại trướng.
Bắn ra một đạo kiếm khí màu trắng, chém thẳng đến Thanh ly kiếm.Khanh!Thanh ly kiếm bị kiếm khí màu trắng đánh trúng, nhất thời bay ngược ra ngoài, nằm trên mặt đất.Thanh quang chợt loé, Vương Thanh Sơn hiện ra từ bên trong Thanh Ly kiếm.

Sắc mặt hắn đỏ bừng, mở miệng phun ra một ngụm máu to.
Sắc mặt nhanh chóng tái nhợt xuống dưới, Mặt ngoài Thanh ly kiếm xuất hiện hơn mười vết rách nhỏ.Mười năm trở lại đây, hắn khống chế Thanh ly kiếm cùng những phi kiếm khác trong Kiếm phong tranh đấu, đánh bại lượng lớn phi kiếm.
Mắt thấy đã sắp tới thời điểm đánh tới đỉnh núi, hắn gặp phải một thanh đoản kiếm.
Thời điểm tranh đấu, hắn đang bị vây hạ, hắn đối với kiếm ý có thêm lĩnh ngộ càng sâu, mượn dùng kiếm ý đánh bại đoản kiếm.
Lúc này, Kiếm phong đột nhiên nứt ra, một thanh cự kiếm màu trắng xuất hiện trước mặt hắn.
Chỉ vừa mới đối mặt, Vương Thanh Sơn đã bị đánh bại.Vương Thanh Sơn sắc mặt lộ vẻ không cam lòng.
Nhưng hắn biết rõ, phi kiếm màu trắng đã thủ hạ lưu tình, bằng không hắn chết không thể nghi ngờ.Hắn nhìn về phía cự kiếm màu trắng, cảm nhận được áp lực vô hình, ép cho hắn không thở nổi.Oành đùng đùng!Kiếm phong kịch liệt chớp động, khe hở khép lại, cự kiếm màu trắng biến mất không thấy.
Cỗ áp lực vô hình cung biến mất vô tung.Vương Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn về Thanh ly kiếm trong tay, chau mày.
Phi kiếm bản mạng bị huỷ không sai biệt lắm.
Hắn tiếp tục ở lại Kiếm phong cũng không còn ý nghĩa gì.Hắn nhìn về phi kiếm ở bốn phía, bốn phía phi kiếm tựa như cảm ứng được cái gì, đều hướng về phương xa bay đi, như có linh tính.Vương Thanh Sơn cười cười, thu hồi Thanh ly kiếm, bóp nát một tấm ngọc phù.

Bay ra một mảng ánh sáng bạc, bao phủ bóng người hắn.Vương Thanh Sơn chỉ cảm thấy háo mắt, sau đó đã xuất hiện trước mặt Trương Triển Phong.“Ồ, chưởng môn sư thúc, Lý sư thúc, các ngươi đều ở đây sao.”Vương Thanh Sơn nhìn thấy Nguyên Anh tu sĩ đều tụ tập một chỗ, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc.Hắn căn bản không biết mình làm thức tỉnh chi bảo trấn tông Thái Nhất kiếm của Thái Nhất tiên môn, đương nhiên sẽ cảm thấy kinh ngạc.
Trương Triển Phong bọn họ không có khả năng ở chỗ này chờ hắn đi?Trương Triển Phong sắc mặt ngưng trọng, dặn dò: “Vương sư điệt, ngươi đi cùng lão phu một chuyến, lão phu có lời muốn nói với ngươi.”Hắn dẫn theo Vương Thanh Sơn bay về phía trời cao.
Đúng lúc này, nguyên bản trời cao sáng sủa bỗng nhiên dày đặc mây đên, cuồng phong gào thét.Vương Thanh Sơn hơi hơi sửng sốt, theo bản năng nhìn về phương hướng mây đen.“Đó là vị trí của Hạo Thiên điện, quên nói với ngươi.
Tộc chất của ngươi, Vương Thu Minh hiện đang ở Hạo Thiên điện.
Xem chừng hắn đang đánh sâu vào Kim Đan kỳ, qua đó xem đi!”Trương Triển Phong cùng Vương Thanh Sơn đi về hướng Hạo Thiên điện.
Địa sát khí đánh sâu vào Trúc cơ kỳ, Thiên cương khí đánh sâu vào Kim Đan kỳ.
Loại phương thức tu luyện từ xa xưa này, đã không còn nhiều người sử dụng lắm.

Phương thức này có khá nhiều cực đoan, ưu việt lại không nhiều.Vương Thu Minh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, hai mắt nhắm nghiền.Hắn tu luyện là công pháp hệ Kim “Cửu nguyên kim ngọc quyết.
Lợi dụng Kim canh chân sát để tiến vào Trúc cơ kỳ.
Hắn hiện tại muốn dùng Triểu nguyệt thiên cương đánh sâu vào Kim Đan kỳ.Kim sinh thuỷ, Kim canh chân sát là kim, Triểu nguyệt thiên cương là thuỷ, hai thứ này sẽ không bài xích lẫn nhau.Một mặt phiêu phù màu lam xoay tròn trên đỉnh đầu hắn, vô số lam sắc quang điểm từ trên cao rơi xuống, che kín Vương Thu Minh.Thuỷ khí nhè nhẹ ùa vào miệng mũi hắn, chậm rãi hội tụ đến đan điền của Vương Thu Minh.Chất lỏng kim sắc và thuỷ khí nhè nhẹ hội tụ cùng nhau, hình thành một cái tiểu hồ bạc lam sắc.Dưới sự dẫn đường của Vương Thu Minh, tiểu hồ bạc rất nhanh chuyển động, chậm rãi ngưng tụ thành hình cầu, biến thành một kim viên cầu màu lam.Kim viên cầu màu lam rất nhanh chuyển động, chậm rãi thu nhỏ thể tích.Trôi qua thời gian một chén trà , một viên cầu màu vàng lớn bằng cái trứng chim xuất hiện ở đan điền của Vương Thu Minh.
Viên cầu màu vàng mặt ngoài có lấm tấm chấm màu lam.Oành đùng đùng!Một trận gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, một tia chớp thô to màu bạc từ trên cao đánh xuống.
Chuẩn xác đánh lên trên người Vương Thu Minh, một mảng lớn lôi quang màu bạc bao phủ bóng người hắn.Thời gian từng chút một trôi qua, lôi qua màu bạc đại trướng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.