Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1017: Trở Mặt 1





Nếu là thời kì toàn thịnh, Vương Trường Sinh chưa chắc có thể phá đi Tiểu Kim Cương cấm chế này, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, uy lực của trận pháp suy yếu đi không ít.
Màn hào quang màu vàng lõm xuống, phù văn màu vàng mặt ngoài sáng lên toàn bộ, tựa như sắp khôi phục nguyên hình, ngoài thân Vương Trường Sinh nổ vang tiếng sấm, vô số hồ quang màu lam trào ra.
Ầm ầm ầm!Một tiếng nổ vang lên, màn hào quang màu vàng tan vỡ ra, một luồng khí mạnh mẽ nhanh chóng khuếch tán ra.
Thân hình Vương Trường Sinh nhoáng lên một cái, đáp ở trước mặt Chân Hồn thụ.
Hắn tháo xuống năm viên Chân Hồn Quả, đựng vào trong hộp gỗ, ngay sau đó, hắn vẫy cổ tay một cái, Song Đồng Thử từ trong linh thú châu bay ra, nó nhanh chóng chui vào lòng đất, rất nhanh, mặt đất phồng lên một cái ụ đất, ụ đất di động vòng quanh Chân Hồn thụ.
Mặt đất bốc lên hào quang màu vàng chói mắt, bùn đất đều hóa thành cát rời.
Không qua bao lâu, một cái hố cát thật lớn liền xuất hiện ở trước mặt Vương Trường Sinh, hai tay Vương Trường Sinh ôm Chân Hồn thụ, dùng sức nhổ lên, rất nhẹ nhàng rút ra cả cây Chân Hồn thụ, thu vào trữ vật châu.
Trong lòng Vương Trường Sinh vang lên một tràng tiếng rít chói tai, hắn biết là con rết màu đen đang công kích trận pháp.

Hắn vung đôi tay, ba viên Sơn Hải Châu bắn ra, xoay tít, nhanh chóng phóng to, hung hăng nện ở trên màn hào quang màu vàng.
Màn hào quang màu vàng nhất thời lõm xuống, nhưng cũng chưa tan vỡ, mặt ngoài sáng lên vô số phù văn màu vàng.
Vương Trường Sinh nhíu mày, vỗ vào không trung về phía màn hào quang màu vàng, hào quang màu lam lóe lên, một bàn tay khổng lồ màu lam tràn ngập lượng lớn hồ quang màu lam bắn ra, hung hăng vỗ ở trên màn hào quang màu vàng.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, màn hào quang màu vàng tan vỡ.
Vương Trường Sinh nhanh chóng hái đi linh quả cùng linh dược, nhổ tận gốc cây linh quả, thu vào trong trữ vật châu.
Hắn lấy ra trận bàn, linh quang trận bàn lóe lên không ngừng, phát ra một tràng tiếng rít chói tai, hắn đánh một pháp quyết lên trên trận bàn, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng, chui vào lòng đất không thấy nữa.
Không qua bao lâu, mặt đất truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, đất rung núi chuyển.
Một lát sau, Vương Trường Sinh xuất hiện ở bên ngoài trang viên.
Hắn thu hồi cờ trận trận bàn, dẫn theo mộc yêu chạy về phía xa.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh xuất hiện ở trong một cái hang núi bí ẩn.
Hắn thả ra Thôn Kim Nghĩ Hậu, để nó cùng mộc yêu cảnh giới, hắn tính dùng một trái Chân Hồn Quả, cường hóa hồn phách nguyên thần.
Di chỉ Trấn Hải tông không chừng có nguy hiểm gì, nếu thần thức tương đối mạnh mẽ, có thể sớm phát hiện những nguy hiểm này.
Vương Trường Sinh lấy ra một trái Chân Hồn Quả, cắn một miếng, hương vị có chút cay đắng, nhưng hắn vẫn nhanh chóng ăn hết Chân Hồn Quả.
Vương Trường Sinh cảm giác thức hải đau đớn vô cùng, một luồng năng lượng khổng lồ lập tức ùa vào thức hải, tựa như muốn nổ tung thức hải của hắn.
Hắn cắn chặt răng, vận chuyển phương pháp tu luyện《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》.

Không qua bao lâu, trong cơ thể hắn truyền đến một tràng tiếng vang phốc phốc, ngoài thân xuất hiện một mảng lớn quầng sáng màu lam.
Thôn Kim Nghĩ Hậu ghé vào cửa hang, mộc yêu thì hóa thành vô số bụi gai màu xanh, bịt kín cửa hang!.
Trong một mảng sa mạc màu vàng mênh mông vô bờ, một nam tử trung niên đầu mọc vảy màu xanh bị vô số bọ cánh cứng màu vàng bao vây.
Vận khí hắn rất kém, thế mà truyền tống đến bên trong cấm chế.
Hắn mất rất nhiều sức, mới thoát khỏi cấm chế, kết quả liền đụng tới một đàn yêu trùng, yêu trùng đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm, có thể phun nọc độc công kích, còn có một con trùng vương bậc ba thượng phẩm.
Nam tử trung niên ý thức được không ổn, phi xoa màu lam trong tay phóng ra một mảng lớn tia chớp màu lam, bổ vào trên thân bọ cánh cứng màu vàng, vô số bọ cánh cứng màu vàng rơi xuống.
Một tiếng rít quái dị vang lên, một con bọ cánh cứng màu vàng lớn mấy trượng bay vút đến, trên đầu nó có một đôi sừng nhọn màu vàng.
Cùng lúc đó, vô số bọ cánh cứng màu vàng thi nhau phun ra một mảng lớn nọc độc màu vàng, hộ thể linh quang của nam tử trung niên điên cuồng lóe lên không ngừng.
Ầm ầm ầm!Cái sừng nhọn của trùng vương bậc ba thượng phẩm đâm xuyên qua hộ thể linh quang của nam tử trung niên, vô số bọ cánh cứng màu vàng ùa lên.
Một tiếng hét thảm vang lên, nam tử trung niên bị vô số bọ cánh cứng màu vàng bao phủ thân thể.

Mười hơi thở qua đi, bọ cánh cứng màu vàng giải tán, trên mặt đất không còn cái gì cả, bọ cánh cứng màu vàng ùn ùn rơi ở bên trong sa mạc, phối hợp địa hình, rất khó phát hiện!.
Cánh rừng trúc màu tím nào đó, Tử Nguyệt tiên tử, Điền Quýnh đang chiến đấu kịch liệt với một nam tử áo vàng đầu mọc một cái sừng, trên cánh tay có vảy màu vàng.
Tử Nguyệt tiên tử và Điền Quýnh không ngờ, Yêu tộc nhanh như vậy đã vào được, một tên Yêu tộc Kết Đan tầng sáu thế mà truyền tống đến trước mặt bọn họ.
Tử Nguyệt tiên tử là Kết Đan tầng bảy, Điền Quýnh là Kết Đan tầng tám, nam tử áo vàng chỉ là Kết Đan tầng sáu, căn bản không phải đối thủ của bọn họ.
Một con vượn khổng lồ màu vàng cao hơn mười trượng cùng một con chim ưng khổng lồ màu đen lớn ba bốn trượng không ngừng công kích nam tử áo vàng, Điền Quýnh cầm trong tay một lá cờ phướn màu đỏ lớn cả trượng, không ngừng phát ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, đánh về phía nam tử áo vàng, nam tử áo vàng có chút luống cuống tay chân.
Một tiếng hót vang lên, chim ưng khổng lồ màu đen phóng ra mấy trăm lưỡi đao gió màu đen, rợp trời rợp đất đánh về phía nam tử áo vàng.
Chân phải con vượn khổng lồ màu vàng dậm xuống mặt đất, mặt đất toát ra mấy chục cây mâu đất màu vàng thô to, đâm về phía nam tử áo vàng.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.