Thanh Gươm Hổ Phách

Chương 35: Nữ võ thần và Burlando




Burlando nhìn Freya trầm mặc không nói, biết có lẽ nhất thời nàng không khớp được tình hình. Chuyện này rất bình thường, dù sao cô gái nông thôn này chưa từng tiếp xúc với sự phức tạp, thối nát sau lưng cái nghề quý tộc này.
Nhưng nói trắng ra thì thực sự rất đơn giản, chỉ một chữ lợi mà thôi.
Bởi vậy hắn dứt khoát bộc trực: "Tôi biết nói như vậy có thể mọi người khó chấp nhận, nhưng sự thật là như thế, thậm chí chúng ta vẻn vẹn làm thế còn chưa đủ — bởi vì hiện giờ chúng ta chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay quý tộc mà thôi. Bọn người kia chỉ để tâm đến việc quân cờ có nảy sinh tác dụng hay không, mà không thèm quan tâm đến sự sống chết của quân cờ.
Freya cả kinh, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Marden nhíu mày, thở dài. Không thể nghi ngờ, những gì ông ta nhìn thấy trong mấy ngày nay đã chứng minh cho lời nói của Burlando. Ngoài miệng, các quý tộc nhất trí nói muốn khen thưởng cho mọi người, mọi người đều tăng vọt nhiệt tình, nhưng nói toạc ra thì chỉ để đạt tới mục đích của đối phương. Cuối cùng mọi người có thể nhận được gì, có thể là một hai người lên chức, một số khác chỉ vẻn vẹn là phần thưởng vinh dự mà thôi.
Ông ta đã đề cập vài lần về chuyện thôn dân Bucce không có nhà để về, nhưng vẫn như đá chìm đáy biển.
"Freya."
Lúc này Burlando quay đầu, nhìn vào đôi mắt màu nâu của Freya, nói: "Cô muốn bảo vệ người trong thôn Bucce, nếu cô chỉ ôm ý tưởng ngây thơ, không thực tế, đợi chiến tranh kết thúc, mọi người được ngợi khen rồi khen ngợi, sau đó cùng trở lại cố hương sống cuộc sống hạnh phúc, an ổn như quá khứ, chỉ sợ cô sẽ thất vọng."
"Burlando?"
"Chỉ ôm suy nghĩ dựa vào người khác sẽ trở thành đứa con ghẻ bị đám quý tộc lợi dụng xong rồi vứt bỏ." Hắn ngắt lời nàng.
Nếu trước kia Burlando nói như vậy, Freya nhất định không tin. Thế nhưng, cả quãng đường trải qua nhiều việc như vậy, ít nhiều gì nàng cũng cảm nhận được điều đó. Bởi vậy cô gái với mái tóc đuôi ngựa thật dài do dự một chút, hỏi: "Vậy tôi phải làm sao đây, Burlando?"
"Đương nhiên là tự mình trưởng thành lên, trở thành đôi cánh có thể che chở cho người khác." Burlando đáp.
"Tôi hiểu, nhưng tôi —" Freya vội vàng đáp.
Nàng nghĩ bản thân mình chẳng qua chỉ là một đội trưởng dân binh nho nhỏ, làm sao có thể trưởng thành đến mức ngang hàng với những quý tộc cao vời vợi kia được. Cô gái nông thôn nghĩ rồi nghĩ, vẫn cảm thấy khả năng không có bao nhiêu.
"Cô lo mình không làm được?" Hắn hỏi.
Freya gật gật đầu.
"Không nên gấp gáp, cơ hội rất nhanh sẽ có. Tin tưởng tôi, còn nhớ lời tôi từng nói không?" Burlando nở nụ cười, đáp.
Freya ngẩn ngơ.
Burlando cũng hiểu được, kỳ thực hắn cũng chưa nói ra dự tính của mình. Hắn hi vọng cô gái tóc đuôi ngựa có thể đi tới học viện kỵ binh hoàng gia, nhận giáo dục cao cấp, học tập tri thức chỉ huy và chiến thuật chính thống nhất của vương quốc này.
Bởi vì hắn không hi vọng thay đổi con đường mà vị Nữ võ thần tương lai từng đi qua. Về mặt khác, hắn quả thực cần một người tiến vào tầng lớp cấp cao của vương quốc.
Trước mắt xem ra, Roman hoàn toàn không có ý tưởng này, mà người có ý tưởng, hắn lại tin được thì có lẽ cũng chỉ có mình Freya.
Về phần an toàn tự nhiên không cần cân nhắc. Học viện hoàng gia ở Villain phương nam Alric, là một trong các lãnh địa riêng của hoàng gia, cũng là một trong những lãnh địa được công chúa điện hạ nắm trong tay sớm nhất sau cuộc nội loạn tháng 12, bởi vậy cũng sẽ không có vấn đề gì.
Mà bản thân chuyện này đối với Freya trăm lợi mà không có một hại.
Bởi vì trên thực tế, khả năng chỉ huy và chiến thuật quân sự cổ điển của Erewhon không hề lạc hậu. Kinh qua lịch sử đầy chiến hỏa, quốc gia này đã xuất hiện rất nhiều nhà chỉ huy và tư tưởng chiến thuật kiệt xuất — chẳng qua là tập đoàn bên trong nó quá mức sa đọa, khiến cho những di sản này không thể nào phát huy mà thôi.
Giống như thời kỳ trung hưng, Erewhon cũng có một nhóm quan quân trẻ tuổi rất ưu tú. Burlando tin tưởng, dưới bầu không khí nghiêm túc, Freya nhất định có thể tựa như bọt biển, hấp thu tri thức. Khi đã tích lũy đủ dài lâu, nàng sẽ nhanh chóng bộc lộ tài năng rồi dẫn tới sự chú ý của vị công chúa điện hạ kia như theo lịch sử.
Burlando nhớ là tháng Sáu năm thứ hai trong lịch sử, ở giải thi đấu thương thuật lần thứ 64 của học viện kỵ binh hoàng gia, Freya quen biết trưởng công chúa Erewhon. Có lẽ lịch sử sẽ có một chút biến hóa, nhưng con bướm là hắn còn chưa kịp vỗ cánh, bởi vậy hắn nghĩ biến hóa cũng sẽ không quá lớn.
Hơn nữa nhất là, hắn vô cùng bức thiết mượn tay Freya tìm hiểu xem vị Nhiếp chính vương công chúa Griffeyin Corcovado Manophy mười sáu tuổi kia rốt cuộc suy nghĩ như thế nào.
Burlando cho rằng mình và công chúa điện hạ không có xung đột về lợi ích chính. Nàng muốn vực dậy vương quốc này, Burlando cũng có ý đồ thay đổi vận mệnh cuối cùng của Erewhon. Chẳng qua vị thiên tài của gia tộc Corcovado kia có thể làm tới mức nào, Burlando lo lắng, cô thiếu nữ bán tinh linh xuất thân từ vương thất ấy cuối cùng vẫn không từ bỏ được lợi ích của quý tộc.
Burlando thì khác. Hắn vẫn còn tuân theo mộng tưởng khi còn chơi trò chơi năm xưa. Hắn không quên được nhóm bạn cùng chung chí hướng, kề vai chiến đấu cùng với hắn bao năm, cùng đi qua từng dấu chân lịch sử.
Hắn có thể nhìn Erewhon cuối cùng chìm vào trong ngọn lửa chiến tranh sao? Nhớ tới ngày đó cửa vương đô Steras bị công hãm, thành trì và cung điện bị ngọn lửa đỏ rừng rực thiêu cháy, bầu trời dày đặc mây đen; ngày đó hắn và rất nhiều người chơi vâng lệnh lui về phương bắc, trên đường nhìn lại vùng cố thổ phương nam ngày xưa — rất nhiều người đã khóc.
Thời gian quá ngắn, thế cho nên mọi người không có lực thay đổi.
Hắn có thể nhìn Freya dồn hết toàn lực chết trận ở khe núi đỏ rực Dalare sao? Nhớ ngày đó tất cả bọn hắn liều chết chiến đấu, chỉ riêng hắn đã bị tụt mất bảy cấp, mà người chơi giống như hắn càng nhiều không đếm xuể.
Nhưng kết quả thế nào?
Burlando nhìn Freya luôn ngoảnh đầu không ngó lại, giờ phút này vị Nữ võ thần vẫn còn giống như cô bé nhà bên, lúc ấy mặc bộ chiến giáp hoa hướng dương màu bạc, cầm lá cờ hình vuông thêu kí hiệu lá tùng đen — được xưng là tượng trưng cho dũng khí của Erewhon.
Nhưng cuối cùng họ vẫn không thể bảo vệ được mặt cờ kia. Vị Nữ võ thần mặc chiến giáp màu bạc cuối cùng đã hy sinh khi vẫn đứng thẳng trong trận chiến tranh ấy, có lẽ ít nhất nàng đã thực hiện lời hứa của bản thân:
Nhỏ tới giọt máu cuối cùng cho mảnh đất này.
Đáng tiếc Erewhon quá yếu ớt, quá cổ hủ, ba quân đoàn mà lại ngừng chân không tiến, viện quân Kruz khoanh tay đứng nhìn — ngày quyết chiến đó, trừ bản thân quân đoàn của Freya, ngoài người chơi, thì cũng chỉ có người chơi.
Ba mươi sáu nghìn người chơi thề sống chết, trước mặt đại quân Madala chẳng qua cũng chỉ là một viên đá vướng bận mà thôi.
Công chúa Griffey được ca tụng là viên minh châu Corcovado, ngôi sao lộng lẫy xứ Erewhon thì đã sao, vì vương quốc phải gả cho kẻ mình không thích là Đại Công tước Alric, cả đời buồn bực không vui, cuối cùng cũng khó trốn thoát trận mưu sát của hội Vạn Vật Quy Nhất mà chết trong đó.
Ở cái thế giới kia, Erewhon cũng chỉ còn lại những người chơi như hắn mà thôi.
Đoàn trưởng, đàn anh đàn chị của hắn rời khỏi Thanh Gươm Hổ Phách rất nhiều năm, nhưng mỗi lần tụ hội, nhắc tới cuộc chiến trong quá khứ, mọi người đều vẫn trầm mặc, đôi mắt buồn rầu.
Tinh thần Erewhon đã không còn nữa.
Burlando nhìn Freya, lại nhìn Roman và Marden già lão, hắn có thể dễ dàng để mặc cho những chuyện đó phát sinh sao? Hắn lắc đầu, có lẽ nếu hắn không biết sắp sửa phát sinh chuyện gì thì hắn còn có thể lựa chọn một mình trốn tránh. Bằng vào sự hiểu biết về thế giới này, hắn có thể tạo nên một truyền kỳ cũng không chừng.
Đáng tiếc, ông trời đưa hắn tới giờ khắc cuộc chiến Hoa Hồng Đen đầu tiên bùng nổ tại Erewhon, khiến hắn quen biết Roman, Freya và mỗi cá nhân có mặt trong lịch sử này. Burlando biết, có lẽ hắn đã gánh vác một sứ mệnh nào đó.
Hắn muốn thay đổi lịch sử thì sẽ không thể bận tâm tới lợi ích của riêng ai, kẻ dám chắn trên đường đi của hắn sẽ bị dọn sạch. Nhưng hắn cũng hiểu rằng trong lòng mình có một giọng nói đang thì thầm: Burlando, nếu ngươi đi trên con đường này, có khả năng ngươi phải đối mặt với các quý tộc địa phương và thế lực thâm căn cố đế trên toàn bộ Erewhon, thậm chí bao gồm năm vị Đại Công nắm quyền thế ngập trời trong lịch sử. Ngay cả người kiêu ngạo như công chúa Nhiếp chính vương cũng phải lựa chọn thỏa hiệp trước mặt họ.
Thậm chí ngươi sẽ phải đối mặt với Madala đang ngày càng lớn mạnh, đi lên thời kỳ huy hoàng nhất trong lịch sử. Tướng lãnh thiên tài của nó đông nghìn nghịt — Istaron "Hắc huân tước", Tagus "Độc nhãn tướng quân", Vilander "Kẻ bất hủ", August "Hoa hồng đen kiêu ngạo", Greta "Thanh gươm đế quốc" và vị hoàng đế bệ hạ cầm trượng Thủy Ngân trong tay kia, mỗi kẻ đều là thiên tài một đời — chỉ một Nữ võ thần xuất thân bình dân làm sao có thể chặn lại bánh xe lịch sử, cho dù thêm ngươi vào thì liệu có năng lực gì?
Mà ở phương bắc, người Kruz cũng đang lạnh lùng nhìn chăm chú tất cả. Burlando, hiện thời đế quốc Hùng Ưng đã không còn là cái nôi văn minh nhân từ, cổ xưa của nhân loại, niềm kiêu ngạo của người cao nguyên nữa. Con trai thứ mười một của Đại Đế Gerantis đang chủ trương một cuộc cải cách bằng máu và sắt, chiến tranh cơ khí đang mạnh mẽ tấu vang, cuộc Thánh chiến lần thứ ba sẽ mau chóng mở màn.
Đợi cho đến lúc này, Madala, Kruz và thậm chí các nước Buga phương bắc cũng chỉ là một quân cờ trên ván cờ khổng lồ mà thôi, vì sinh tồn mà chém giết.
Ngươi thật sự có khả năng đối mặt với tất cả sao? Burlando, nếu ngươi lựa chọn như thế, Erewhon phải đối mặt gần như với toàn bộ thế giới — bởi vì ngươi lựa chọn đứng về phía đối lập với lịch sử.
Nhưng Burlando vẫy vẫy đầu ném bay những suy nghĩ u tối đang xâm chiếm đầu hắn ra. Mọi sự việc kia đã được hắn nghĩ tới khi đang dẫn theo đoàn người chạy nạn mở đường máu từ Riedenburg. Cho dù đối mặt với cả thế giới, nhưng Burlando vẫn kiêu ngạo, vì hắn đã từng là một người chơi trong thế giới này — thân phận đó giống như một thể tập hợp của vô số con người khác ở thế giới bên kia. Nó tượng trưng cho một nhóm người khiêu chiến quy tắc vốn có của thế giới.
Nghĩ như vậy có lẽ hơi tự đại.
Nhưng Burlando cho rằng, không cầu làm được, chỉ cầu đã làm, ít nhất là để bù lại niềm tiếc nuối.
Bởi vậy lần này không chỉ riêng Freya lựa chọn, hắn cũng phải lựa chọn.
Cho nên hắn mới có thể cảm thấy thời gian cấp bách — ít nhất phải nắm được sức mạnh và quyền phát ngôn nhất định trong khoảng thời gian bình thản ngắn ngủi sau khi kết thúc cuộc chiến tranh Hoa Hồng Đen và trước cuộc nội loạn tháng 12. Trong cái hệ thống mục nát này, bất kỳ một chức quyền nào cũng không đáng tin cậy. Hắn không có thời gian. Trong thời loạn thế này, con đường duy nhất có thể nhanh chóng lấy được quyền làm kẻ chơi cờ chỉ có đạt được lãnh địa và quân đội riêng.
Hắn quả thật cũng có một kế hoạch.
Ở phương tây, nơi vương quốc phủ đầy bụi kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.