Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới

Chương 7: Xung Thiên, ta chọn con




Khai mở tu chân đạp phá thần giới, chúng tiên bất giác tay nắm chặt lại ánh mắt trở nên cồng nhiệt. Cả khoảng sân bỗng chốc có một khí thế hừng hực khiến không gian dường như run rẩy dao động.
Ở đây ai ai chẳng là nhân trung chi long, không từng văn thần cũng là võ tướng lừng lẫy cổ kim, người nhân hậu kẻ trí dũng toàn tài.
Tư tưởng vì đại nghĩa dân tộc đã ăn sâu vào tâm trí mỗi người, không ít người ở đây trên mình đền có hình xăm "nghĩa dĩ quyên khu, hình vu báo quốc".
Mỗi nam tử Đại Việt từ xưa đến nay đều được dạy rằng " nam nhi đại Việt. Trước bảo vệ gia hương, sau mở mang bờ cõi.". Có thể thấy được góp sức vào đây là một vinh dự lớn lao cỡ nào.
Long Quân nhìn xuống từng khuôn mặt chúng tiên, những tiên nhân này mỗi người đều nắm vị trí quan trọng với tồn vong của dân tộc, nhưng thiết nghĩ vì thông thiên chi lộ thì đánh cuộc này vẫn phải đổ.
Ngẫm nghĩ rồi nói:
- Thành Hoàng, Thổ Địa là thần cai quản một phương nhân giới không thể đi, các Táo cũng còn phải cài quản khói lửa nhân gian. Thánh Mẫu, Thánh Nữ đi khó tránh khỏi rắc rồi, âm tào địa phủ thì phải ở lại cai quản âm giới.
Đất đai, thành quách, khói lửa nhân gian là nhân tố quan trọng trong đời sống bách tính, những vị thần tiên cai quản mang chức trách hộ quốc tỳ dân này không thể vắng mặt, các vị thánh Mẫu cai quản các phân vực thuộc tính đặc thù hơn nữa tâm trí nữ nhi tuy không hề thua kém bậc nam nhân nhưng về phần nào đó vẫn mang tâm điểm rắc rối, âm giới địa phủ khó thể buông bỏ bơi nơi này chưởng quản âm linh giảm giữ tà ma gây hại nhân gian.
Những tiên nhân nghe vậy thì lục tục đứng dậy lùi về sau tiếc nuối.
- Thiên Lôi phải ở lại trông coi thiên đình, Thưởng thiện phạt ác. Nam tào - Bắc đẩu sự vụ quấn thân, sinh tử vốn không thể lơ là. Đồng Cổ, Kim lão, Đuổm Thánh ở lại.
Thiên Môn vốn là trọng địa luôn được cảnh giữ cẩn mật cần người cương mãnh, thân mang thưởng thiện phạt ác thi hành pháp quyết của thiên đình, sinh tử là vòng tuần hoàn sinh mệnh không ai không chú trọng dù tiên hay phàm nên chẳng thể đứt quãng, một là tín ngưỡng nhân gian một là sứ thần, một là tướng tài nơi biên tái những người này còn có những nhiệm vụ khác.
- Tứ Pháp, Thánh Tổ, Tam Tứ Phủ thiết nghĩ cũng không quá phù hợp.
Tứ Pháp cái quản vân - vũ - lôi - điện có tác dụng trọng yếu với sự phát triển của đời sống hạ giới, Thánh tổ địa vị cao tuyệt nhưng giờ hạ giới từ đầu cũng không quá thích hợp, Tam Tứ phủ chưởng quản nhiều mặt trong tam giới trọng trách khó rời.
Lại thêm những người phải ở lại đứng dậy. Lúc này trên sân chỉ còn lại tứ bất tử, thanh niên trẻ cầm rìu khoác cung tên, nam tử tay cầm khiên giáo, người có nước da xanh và vảy cá, một tráng hán người mặc giáp sắt là còn quỳ thấp thỏm.
- Chử Thánh ở lại, Liễu Hạnh ở lại đi, Sơn Thánh ở lại quản lý yêu thú dưới trần.
Tam vị tứ bất tử, người tượng trưng cho lòng hiếu nghĩa, tình yêu, hôn nhân, và sự sung túc giàu có. Người tượng trưng cho cuộc sống tinh thần,đức hạnh, trí tuệ, sự thịnh vượng, văn thơ. Hai người vốn không phù hợp với hành trình này, Sơn Thánh tượng trưng cho ước vọng chinh phục tự nhiên, chiến thắng thiên tai ông là một trong bốn vị thánh bất tử của tín ngưỡng dân gian người Việt, gọi là Tứ bất tử. Ông được xem là hàng đệ nhất trong 4 vị thánh thần này. Sơn Thánh vốn là nhân tuyển thích hợp nhưng thân mang trọng trách thủ hộ Sơn tổ.
- Đức Thánh Trần cũng ta còn có nhiệm vụ giao.
Chử Thánh, Mẫu Liễu Hạnh, Sơn Thánh, Đức Thánh Trần đứng dậy khom người lùi ra sau.
Long Quân chưa dứt lời thì bốn người còn lại đồng thanh hô:
- xin cha Long thành toàn.
Long Quân nhìn bốn người này hài lòng, Thánh Gióng thân là tứ bất tử trí dũng toàn tài, hai người thành niên vũ dũng tuyệt luân dẫn dắt bách tính hạ giới không tệ, Thủy Tinh kiêu ngạo bất thuần nhưng tâm tính vốn không xấu mọi mặt số với tứ bất tử cũng một chín một mười.
Đây là những nhân tuyển phù hợp.
Long Quân khẽ phất tay, lúc này ở sườn Thần sơn phát ra những tiếng rầm rầm, mặt đất rừng chuyển dữ dội, khiến yêu thú nháo nhác.
Một toà tháp bốn tầng cao gần bẩy trượng cổ kính, bị nhấc lên bởi một bàn tay vô hình rồi bay thẳng đến khoảng trống trên sân từ từ hạ xuống.
Long Quân chỉ tay vào Bảo tháp cổ kính nói:
- như ta đã nói số người đi không thể quá nhiều. Lần này các con xuyên giới, hình chiếu này của ta pháp lực có hạn chỉ có thể đưa một người xuyên không những người còn lại sẽ phải vào tháp. Đây là Bảo Tháp ta làm dựa theo thượng phẩm thần khí "Đại Thắng Tư Thiên Bảo Tháp", là trung phẩm thần khí không gian và thời gian bên trong mỗi tầng là một khoảng không gian tách biệt, có gia tốc thời gian tỉ lệ 5,10,15,20. Sẽ có thể lưu trữ khi xuyên không nhưng sau khi các con vào đó ta sẽ phong kín cửa tháp lại để đề phòng dị số sảy ra. Với tu vi của các con khi sang bên đó có thể bị thiên địa bài xích nên ta đặt một quy tắc đó là người giữ tháp tu luyện đến một cấp bậc nào đó mới có thể mở ra mỗi tầng và người mỗi tầng có tu vi cách chủ thể hai đại cảnh giới sở dĩ như vậy là để các con các con thể thích ứng được với tu chân giới cũng như tránh ảnh hưởng đến quá trình phát triển của bản thân. Các con hiểu chứ??
Bốn người tập trung nghe kĩ những điều Long Quân nói, rồi đồng thanh đáp:
- hiểu thưa cha!
Long Quân gật đầu suy nghĩ rồi nói:
- các con là nhân tộc ừm cả thủy tộc nữa. Vậy ta thêm cho các con vài thần thú hỗ trợ những lúc cần thiết.
Ngài nói rồi thêm lần nữa phất tay về phía dưới Thân Sơn, nơi đây người đưa về muôn loại thần thú đa dạng tuyệt đích trong tâm giới.
Chúng tiên nghe thấy từng tiếng yêu thú gầm thét chạy lại, tiếng hô ứng của muôn thú, Chằn Tinh trườn mình trên những chiếc lá khô, Đại Bằng Tinh quạt gió bay lượn trên không, Thần Mã hí vang chín hồng mao phấp phới từng bay, Thần Tượng chín ngà trên lưng cõng một con gà chín cựa từng bước nặng nề đi tới.
Long Quân nhìn chúng thần thú rồi hướng nơi khác cất lời:
- hai người các ngươi còn không mau ra đây.
Vừa dứt lời thì một cây đại thụ cổ lão nhấc những chiếc rễ cây lớn của mình ra khỏi mặt đất tiến đến giọng nói như thành âm vang vọng từ sâu thẳm đại ngàn sống động:
- Long Quân đã lâu không gặp
Một giọng nữ tử mị hoặc phát ra từ một con cửu vỹ yêu hồ hoà theo:
- tưởng ngươi đã quên chúng ta rồi chứ??
Đây là hai kẻ thù của Long Quân tiêu diệt khi còn ở dưới Hạ giới thời khai hoang, cả hai một thân pháp lực cao cường khiến Long Quân cũng từng phí một hồi công sức tiêu diêt.
Sau khi phi thăng Long Quân đã dùng pháp lực tạo lại sự sống cho chúng, bởi tiếc nuối thời gian mà chúng tu hành cũng như chủng loại đặc thù.
Long Quân không đáp lời chúng mà quay về phía bốn người vẫn còn đang quỳ nói:
- bây giờ phải chọn ra một chủ thể nắm giữ bảo tháp và là nhân vật chính lần này.
Nhiều người, mỗi người mỗi ý sao thành được đại sự, cần một người dẫn đội vừa mạnh mẽ vừa khiến người khác tâm phục khẩu phục không dám mang dị tâm.
Bốn người nhìn cha chờ đợi, Long Quân nhìn lướt qua từng người ngẫm nghĩ bỗng người dừng ánh mắt lại phía Thánh Gióng vài lần.
Ở Thánh gióng, luận địa vị pháp lực hay trí dũng đều hơn những người khác không ít, nhưng quan trọng hơn ở Gióng người cảm giác có một thứ gì đó rất quen thuộc.
Ông nói với Gióng:
- Xung Thiên trên người con phải chăng có một thứ gì đặc biệt???
Gióng ngẫm nghĩ rồi ngửa tay xuất ra viên bi mà ngựa sắt biến thành, thấy Long Quân lắc đầu thì lại lại xuất ra một bụi tre nhỏ, vì mới trở lại nên thiên tài địa bảo trên thân cũng chỉ vỏn vẹn như vậy mà thôi.
Bụi tre vừa ra, mắt Long Quân tỏa sáng ngẫm nghĩ, yêu hồ tiến lại gần ngửi ngửi với ánh mắt kì dị rồi đưa mắt nhìn Long Quân.
Long Quân lầm cười phá lên:
- haha đúng là đại thế thuộc về Đại Việt ta, tre Đằng Ngà có huyết mạch Long,Hồ. Tiểu Bạch còn nhớ chứ ngày xưa ta và người đánh nhau từ tây hồ đến sóc sơn ngươi cắn ta một phát, máu chảy ah.
Tiểu Bạch nhăn mũi:
- có gì đáng cười chứ?? Còn muốn ta cắn không??
- ngươi không hiểu, tre Đằng Ngà này đã hấp thụ máu huyết của ta, nó sẽ luôn tìm được vị trí của ta. Lần này có thể thành công rồi.
Long Quân cách không cầm lấy bụi tre, bụi tre như cảm nhận được Long huyết chiếc ngọn nhỏ của nó quấn quýt lấy tay ngài như minh chứng cho lời của ông nói.
Tre Đại Việt hình thành tử thủa khai sơ, cuộc sống bách tính gắn liền với những rặng tre, tre nuôi dưỡng người trưởng thành bảo vệ con người trước những gian nguy giông tố, là tuổi thơ trời chiều là đồng bạn đồng chí, những lúc quan trọng như lúc này nó lại chính là chìa khoá gỡ rối.
Long Quân nhìn Thánh Gióng gật đầu:
- tốt tốt Xung Thiên ta chọn con. Đừng khiến ta và chúng tiên thất vọng, hãy dẫn dắt mọi người đi đến thành công cuối cùng, để Đại Việt lưu danh khắp tỉnh không, đại kỳ từng bay trước mọi sóng gió, hãy như đúng chức trách của mình đốt cháy lên lòng nhiệt huyết và tình thần nam nhân đất Việt ta.
Xung Thiên Thần Vương về mọi mặt đều đáp ứng yêu cầu thân mang trọng bảo có thể khai thông thế bế tác lúc này của nhiệm vụ, Long Quân và chúng tiên tấm tắc gật đầu, nếu đã như vậy thì người dẫn đội không còn ai có thể tốt hơn.
Từng ánh mắt chờ đợi tán thưởng, một truyền kỳ tiếp tục viết lên bởi vị thần tượng trưng cho tuổi trẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.