Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 4: Cô nàng lõa thân




Hừ……
Bạch miêu lỗ mũi lạnh lùng hừ một tiếng nhìn nàng cười nhạo, thầm mắng một tiếng cô ngốc!
Nguyễn Miên Miên nhớ tới cả ngày nay mình không có ăn cái gì,bất đắc dĩ đứng lên chạy đến tại phòng bếp thật lâu, mới mang ra một chén mỳ tôm không để ý liền ăn.
Thật lâu sau mới nhớ trong nhà còn có một sinh vật khác,nàng thấy bạch miêu rất đáng thương,đúng thật không có lương tâm nàng đành đem tô mì chỉ đành còn lại canh và dín nước bọt của mình đến trước mặt hắn nói:“Trong nhà này chỉ còn lại một chén mì,ngươi húp chút nước canh đi dù sao ngươi cũng nhỏ như vậy……”
Bạch miêu lông mày nhíu chặt lại, lạnh lùng hừ một tiếng, khó chịu xoay cái mông về phía nàng.
Nguyễn Miên Miên có chút ngượng ngùng,con mèo này thông minh giống như người,tính tình cao ngạo,vênh váo tự đắc,cũng khó trách không ăn loại này, tâm tình của nàng giờ tốt lắm đứng lên,quả nhiên là con mèo quý báu, ha ha,có thể giúp người ta phát đạt ……
Nàng không để ý tới nó chính mình húp hết nước canh,sau đó cong người cởi quần áo đi tắm,từ đầu đã không lo lắng có người trong nhà dù có cũng chỉ là một sinh vật,nàng căn bản không để ý đến con mèo ấy…….
Bạch miêu trong lòng căm giận,cô nàng này thật sự là không tim không phổi,nó cũng không thèm nhìn tới bát canh mỳ ăn liền buồn chán nhảy lên trên giường, nhìn bụi phấn trên tay có chút kinh ngạc, móng vuốt có chút ngứa,thật muốn gọi điện thoại nhưng mà nó lập tức nghĩ đến hình dáng mèo trắng của mình thì ủ rũ.
Nó nhàm chán đi bấm di động của nàng ra coi,nhìn các ảnh chụp bên trong nó toát mồ hôi lạnh,cô nàng này…thật là không ngờ,nàng lại dấu nhiều hình mỹ nam như vậy….
Trung Quốc, ngoại quốc …… loại nào cũng có ……đủ các nước luôn…
Bạch miêu lạnh lùng hừ một tiếng, khó chịu vỗ vỗ móng vuốt.
Tiếp tục bấm xem……
Tiếng ngân nga bên trong máy vang ra ngoài……
“Ư…… A a……” Âm thanh ở trong máy vang lên, nó định thần nhìn lại,kinh ngạc nhảy dựng,cô nàng này…… Thật sự là không nghĩ tới,hắn cảm thấy buồn bực nơi đây lại sao lại có âm thanh này…..
Nhưng mà…… trong tình huống có nhiều âm trêu chọc, nó bắt đầu cong tai,máu trong ngườisôi sục……
Nó nhìn chăm chú vào màn ảnh không dời tầm mắt…… Nó đột nhiên nhíu nhíu mày nhìn người đàn ông trong màn hình, nhìn quen mắt quá……
A?
Nó không kịp phản ứng liền thấy Nguyễn Miên Miên thân thể trần truồng từ trong phòng tắm đi ra, nàng đã quên lấy khăn tắm,vừa rồi nàng đem tất cả đồ trong phòng tắm ra ngoài rửa sạch,chắc để quên khăn tắm ở đó.
Bạch miêu thẩn thờ ngẩn gương mặt mình lên,ánh mắt kinh ngạc nhìn thân thể trơn bóng của nàng. [⊙o⊙] a!
Dáng người rất bốc lửa nha, không nghĩ tới cô nàng chổ cần lồi thì lồi,chổ cần lõm thì lõm….hắn cảm thấy thực xinh đẹp…….
Miên Miên giật mình có chút ngây ngốc nghe được âm thanh quen thuộc, nàng nhất thời nổi trận lôi đình chạy đến bên giường, vỗ một cái lên đầu bạch miêu,giọng nói đầy mùi thuốc súng:“Không ngờ mèo ngốc cũng rất thông minh nghen,lại có thể mở ra cái này…… Sắc miêu!”
Nàng mở lướt qua rồi tức giận đặt sang một bên.
Rồi hung hăng trừng mắt nhìn bạch miêu,sau đó chậm rãi đi tìm áo ngủ mặc vào.
Đợi nàng mặc xong áo ngủ lại quay đầu lại,phát hiện nàng đẹp lộng lẫy, dưới mũi bạch miêu chảy hai hàng máu xinh đẹp…… Nàng giật mình một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.