Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 100: Không cần giảm giá trị con người




Lam Dạ Ảnh trong chốc lát cảm thấy lộn xộn, nữ…… Nữ?!
Vì sao giọng nói lại phóng đãng như vậy?! Hơn nữa…… Cái gì…… Đang tắm?!
Lam Dạ Ảnh lập tức không bình tĩnh…… Từ trên ghế đứng lên, phổi dường như muốn nổ tung …… Giữa trưa mà tắm sao?! Tắm rửa ở nơi nào nha?!
Ở đâu???……
“Nguyễn Miên Miên……” Cô cuối cùng là ở nơi nào?! Lam Dạ Ảnh phát giác chính mình một ngày nào đó nhất định sẽ bị cô ta làm tức chết nhưng mà hắn vạn lần không ngờ, hắn vì sao tức giận như vậy?!
Hắn vốn không phải như thế, hắn là người dù cho núi Thái Sơn có sụp đổ mà không hề thay đổi sắc mặt, nhưng mà vì sao cô gái Nguyễn Miên Miên một lần lại một lần khiêu chiến cực hạn của hắn……
Làm cho hắn luôn phát cuồng……
Theo lý thuyết thì cùng với đàn bà ở chung một chổ không phải là chuyện lớn nhưng mà mấu chốt ở chỗ giọng nói của cô gái kia, làm cho hắn không thể không nghĩ tới bọn họ đang làm chuyện gì xấu
Sắc mặt Lam Dạ Ảnh đen xuống, quản lý bộ phận nghiệp vụ đã bị dọa múôn tè ra quần, vì sao, rốt cuộc là vì sao a?! Trong vòng một ngày, rất là nhiều lần ……
“Rầm……” Lam Dạ Ảnh nghiêm mặt, đứng thẳng lên hầm hầm đi khỏi bộ phận nghiệp vụ.
Cô gái này, cô gái đáng ghét này, dựa vào cái gì ảnh hưởng tình cảm của hắn?!
……
An Tiểu Mễ cầm di động, vụng trộm cười thầm làm cho Nguyễn Miên Miên toát mồ hôi lạnh,cô khó chịu hỏi,“Vừa ai mới gọi điện thoại tới? tại sao cậy lại cười thành như vậy?!”
“Không có điện thoại gọi đến, mình chỉ chơi một trò chơi thôi……” An Tiểu Mễ vội ứng phó qua loa.
Nguyễn hoài nghi liếc mắt cô một cái, sau đó mang theo hai đôi giày trên tay nói:“Hai đôi này đôi nào đẹp hơn ha?! Phức tạp quá, một đôi đẹp nhưng mà rất cao,còn đôi này cũng hoàn hảo nhưng hơi thấp, có vẻ an toàn……”
An Tiểu mễ trực tiếp trách móc, đoạt lấy cặp giày đế thấp nhét vào trong tay người bán hàng, nói thẳng với cô:“Cậu sắp tám mươi rồi sao? Mặc loại này thật sự làm xấu đàn bà,chọn cặp kia……”
Nguyễn Miên Miên hắc tuyến, thầm nghĩ An Tiểu Mễ thật đúng là không phải người mạnh mẽ bình thường……
“Đế có phải cao quá không?Mình sợ té ngã……” Nguyễn Miên Miên lo lắng nói.
An Tiểu Mễ liếc một cái xem thường,“Cậu mà té ngã thì thật là ngu ngốc, con gái mang giày cao gót một mặt là vì duyên dáng nhưng quan trọng nhất là gót giày,lỡ như có đàn ông khi dễ cậu, có thể tháo ra làm vũ khí hoặc là trực tiếp đá một cước,trực tiếp phế tiểu đệ đệ của hắn, xem ai còn dám khi dễ đàn bà chúng ta…..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.